Y muốn nhìn thêm một lát, nhưng cũng biết đây chung quy chỉ là ảo cảnh.
Có thể thấy khung cảnh này, y cũng cảm giác ảo cảnh kia cũng chẳng quan trọng nữa.
“Uyển Uyển.” Y lên tiếng.
Tần Uyển Uyển ngây người, nàng ngơ ngác xoay đầu, trông thấy thanh niên đứng dưới tán cây.
Thanh niên bước tới trước mặt nàng, ngồi xuống, dịu dàng nhìn nàng.
“Ta không tiếc nuối.”
Tần Uyển Uyển hoang mang nhìn Giản Hành Chi, nghe thấy người trước mặt mỉm cười nói: “Ta rất vui khi còn bé, ta có thể luyện kiếm thật giỏi, nghiêm túc tu hành, chịu nhiều cực khổ.
Nhờ vậy, ta mới có thể trở thành Tuế Hành đạo quân mạnh mẽ, được gặp gỡ nàng, không hề luyến tiếc bảo vệ nàng ở tương lai.”
“Giản Hành Chi…”
Tần Uyển Uyển thì thầm, dường như nhận ra điều gì.
Giản Hành Chi vươn tay áp lên gò má nàng: “Rời khỏi đây đi, ta ở bên ngoài đợi nàng.”
“Về thế giới hiện thực ——” Y nhìn nàng: “Ta chờ nàng dẫn ta đi ăn bánh trôi, ăn hồ lô, xem ảo thuật, giải đố đèn.”
“Tất cả những gì ta chưa trải qua đều đang đợi nàng đến dạy ta.”
“Nàng dạy ta tất cả mọi thứ, không những ta không tiếc nuối, ta còn rất vui mừng.” Ảo cảnh từ từ vỡ vụn, Giản Hành Chi mỉm cười: “Mọi gian khổ của ta đều không để nàng nhìn thấy, mà tất cả hạnh phúc của ta đều có nàng.”
“Giản Hành Chi…”
“Chủ nhân! Kiếp tâm ma phá rồi, mau trở về thôi, máy chủ truy nã ta rồi!”
666 kêu to.
38 bắt đầu cuống cuồng ngăn cản máy chủ thẩm tra số liệu, gọi điện thoại khiếu nại: “Không sao, tôi không bị tấn công! Bên phía tôi vô cùng ổn! Mấy người đừng tự tiện phái phần mềm diệt virus tới đây được không?!”
“Ta ở bên ngoài đợi nàng.”
Bóng dáng của Giản Hành Chi bị 666 kéo đi, một tay 666 cầm bàn phím, một tay kéo Giản Hành Chi chạy khỏi ảo cảnh.
Tần Uyển Uyển sững sờ nhìn Giản Hành Chi biến mất, nghe thấy tiếng sấm rền quanh thân, xung quanh có người gào thét, chầm chậm mở mắt giữa lôi đình.
Cũng chính lúc đó, Thúy Lục đột ngột ngã xuống trước mặt nàng.
Toàn thân nàng ta đầy máu, khắp nơi cũng ngã rạp ngổn ngang.
Tất cả mọi người đều nằm trong vũng máu, cơ thể Thúy Lục không một chỗ lành lặn.
Nàng ta gian nan ngẩng đầu, nhìn Tần Uyển Uyển trong sấm sét.
Thời khắc này, nhân gian đã là địa ngục.
Trăm cỏ xác xơ; phi long khô quắt đang c.h.é.m g.i.ế.c với linh thú của các đại môn phái; tu sĩ và xác khô dưới đất c.h.é.m g.i.ế.c một mảnh; còn Tạ Cô Đường tại Ranh giới sinh tử đang cực khổ canh giữ cạnh dung nham địa ngục, đánh đến m.á.u tươi đầm đìa.
Tần Uyển Uyển nhìn nhân gian quanh mình, chậm rãi đứng dậy giữa lôi đình.
Tà Thần quay đầu nhìn sang.
Sấm sét đã ngừng, mây đen dần tan, một luồng sáng trắng dìu dịu rọi xuống người Tần Uyển Uyển, nhẹ nhàng bao phủ lấy nàng.
Tần Uyển Uyển bạch y bồng bềnh như tiên, chậm rãi rút Uyên Ngưng, chỉ xuống mặt đất.
Sức sống từ dưới chân nàng lan rộng ra xa, cỏ xanh trăm hoa đua nở, cây khô lần lượt đ.â.m chồi, hồ điệp phá kén chui ra.
Cỏ mọc hoa nở như xuân về.
“Thần mới tấn?” Tà Thần bật cười: “Nàng tưởng nàng có thể g.i.ế.c ta?”
Tần Uyển Uyển không đáp, nàng nhắm mắt lại.
Khoảnh khắc ấy, kiếm của nàng cảm nhận được sức sống bừng bừng của trời đất, cảm nhận được tất cả hi vọng cùng vui buồn của nhân gian.
Nàng nâng tay lên, chậm rãi giơ kiếm, ánh sáng trắng ngưng tụ tại kiếm nàng.
Tất cả mọi người ngưỡng vọng nhìn tiên nữ áo trắng trên tế đàn, Ninh Bất Ngôn chấn kinh lẩm bẩm: “Thần…”
Cũng chính lúc này, 666 xúc động lên tiếng: “Nhiệm vụ hoàn thành!!! Nữ chính trở thành người nổi nhất! Điểm tích lũy đến rồi!”
Giản Hành Chi mở choàng mắt, nhìn thấy 666 đang gõ bàn phím điên cuồng, vừa gõ vừa nói: “Tìm được tọa độ rồi! Kết nối đường liên thông! Mời ký chủ chuẩn bị đáp xuống! Kết giới Thiên Đạo vừa mở sẽ tự động thả ký chủ.”
Giản Hành Chi nghe vậy liền quay đầu, nhìn thấy bên dưới là Tu chân giới lúc y rời đi.
Thế nhưng Tu chân giới này bị một lớp màng mỏng bao phủ, có thể loáng thoáng nhận thấy sức mạnh Thiên Đạo hiện lên trên lớp màng mỏng.
Nếu y kiên trì c.h.é.m đứt lớp kết giới này, tức là đối chọi với Thiên Đạo của tiểu thế giới.
Chưa nói đến thắng thua, kể từ đó về sau, tiểu thế giới này sẽ mất đi sự che chở của Thiên Đạo.
Cho nên y không dám làm bừa, chỉ có thể đứng trên cao nhìn từ xa, chờ đợi hệ thống kết nối với Thiên Đạo, mở kết giới.
Y lẳng lặng nhìn bên dưới.
Cô nương trước giờ đứng sau lưng y, hay đấu khẩu làm nũng với y đang cầm trên tay thanh kiếm nắm giữ sinh tử, mũi kiếm ngưng tụ sức mạnh sinh cơ của thế giới này.
Đó đều là khao khát đối với thiện, kỳ vọng đối với sinh của con người ở thế giới này.
Y nhìn thấy nhân gian đại nạn, khí đen ùn ùn nhập vào pháp trượng của Tà Thần, cũng nhìn thấy pháp trận trong tay Tà Thần.
“Nàng không thắng được ta.”
Tà Thần cười lớn: “Ta gieo ma chủng trăm năm ở thế giới này, sức mạnh của ta bao la không cạn.