Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không phải convert nhé )

Chương 619: Hành động lại tiến bộ

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tiêu Nhất Sơn nghênh ngang rời đi, Tiểu Hồng lúc này mới hoàn hồn.

“Toàn Ngâm tỷ, chị… chị không sao chứ? Em chỉ rời đi một lát mà lại xảy ra chuyện thế này. Tên Tiêu Nhất Sơn đúng là quá đáng— đã là thần tượng mà còn đánh phụ nữ, đúng là cầm thú. Biết người biết mặt chẳng biết lòng! Phi!”

“Chị không sao,” Cao Toàn Ngâm run giọng, vẫn còn sợ đến tái mặt. “May mà em quay lại đúng lúc, không thì hậu quả còn khó lường.”

________________________________________

Cùng lúc đó, Trần Viễn vừa đáp trực thăng. Cả đoàn phim đã chờ sẵn từ lâu, Dương Tư Sầm đích thân dẫn đội ra đón: đạo diễn, phó đạo diễn, giám chế, diễn viên, trường vụ, bố cảnh, ánh sáng, nhếp ảnh, VFX, hậu kỳ, soạn nhạc, âm nhạc—thêm hàng loạt quần chúng. Nhìn một vòng hơn trăm người chen kín. Còn có cả phóng viên. Quả là mặt mũi của Yên tổng khác hẳn người thường.

Nhưng kỳ lạ là: hai nhân vật quan trọng nhất—nam chính, nữ chính— lại không thấy đâu.

Trần Viễn hơi nhíu mày, linh cảm bất ổn:

“Lão Dương, Toàn Ngâm đâu, sao chưa thấy?”

“Cao tổng đang ở phòng hóa trang,” Dương Tư Sầm cười xòa. “Hôm nay không hiểu sao mọc mụn, chị ấy ngại nên chưa muốn ra.”

“Đi, qua xem.”

Trần Viễn mỉm cười, không để ý mấy. Cao Toàn Ngâm hắn đã lâu chưa gặp. Dù sao cũng là người hắn công khai bao dưỡng, điều kiện đã hứa thì gần như thực hiện đủ. Đổi lại, nên có qua có lại. Với Cao Toàn Ngâm, Trần Viễn thấy thoải mái nhất— không dính cảm xúc, chỉ nói tiền. Thẳng thắn ngay từ đầu, rõ ràng vai vế. Bởi vậy ở trước mặt cô, hắn chẳng có gánh nặng gì, có thể tự do ám muội, tùy tâm sở dục.

Cả đoàn hướng trường quay đi tới. Vừa vào, đập vào mắt là một soái ca: cao chừng 1m85, người thon dài, dáng cân đối, da trắng, ăn vận thời thượng, trông như soái ca nắng sớm. Hắn đang ký tặng fan, chụp ảnh, còn nắm tay thân mật; cả người toát ra vẻ khiêm tốn, lịch thiệp.

“Oa! Sơn sơn tốt quá trời! Là đỉnh lưu mà không chảnh gì hết, yêu ghê!”

“Sơn sơn em yêu anh! Em muốn sinh con cho anh!”

“Lão công của em đẹp trai nhất!”

“Nam thần ơi, em xỉu ngang mất!”

“Ô ô ô, cuối cùng cũng thấy Sơn sơn! Anh còn nắm tay em! Kích động quáaa!”

Một đám nữ fan gào thét, khiến Trần Viễn cũng tê cả da đầu. Giời ạ, fan cuồng giờ điên đến vậy sao?

Hắn không để tâm, kéo khẩu trang, lách qua đám đông tiến thẳng về phòng hóa trang.

Vừa đến cửa đã nghe tiếng khóc nức nở. Bên trong bừa bộn, mỹ phẩm vương vãi, lọ hộp đổ nghiêng. Cao Toàn Ngâm co chân ngồi run rẩy trên ghế, áo quần xộc xệch như vừa bị ai đó thô bạo.

“Ai làm?” Trần Viễn lạnh giọng.

Một luồng lạnh lẽo thấu xương từ người hắn bùng phát, khiến đám nhân viên phía sau rùng mình, hít mạnh một hơi.

Cao Toàn Ngâm ngẩng đầu liếc hắn, choáng váng. Cô không ngờ đúng lúc chật vật nhất, Trần Viễn lại bước tới—còn trông thấy mình trong bộ dạng thảm hại. Cô ức nghẹn, bật khóc to hơn.

“Là Tiêu Nhất Sơn!” Tiểu Hồng vội nói. “Nãy em ra ngoài lấy đồ cho chị, Tiêu Nhất Sơn lén vào phòng hóa trang, rồi …”

“Được rồi. Ta hiểu.” Trần Viễn quay người bước thẳng ra.

Mọi người tự động né sang, xếp thành hai hàng. Ai nấy đều cảm nhận sát ý khiến người ta run rẩy.

“Lão bản, đừng nóng…” Dương Tư Sầm vừa định can, Trần Viễn đã hất mạnh, đẩy ông bay vèo ba mét, đập sầm vào bức vách, suýt thì lộn phủ tạng. Dương Tư Sầm mắt lộ vẻ hoảng— không ngờ Yên tổng thường ngày hào phóng, dễ nói chuyện, lúc này lại đáng sợ đến vậy.

Trần Viễn sải bước ra khu sân khấu, không nói một lời, tiến thẳng về phía Tiêu Nhất Sơn đang được fan vây kín.

“Ô—Yên tổng kìa! Người đeo khẩu trang kia giống hệt Yên tổng!”

“ Đúng rồi! Khí chất, dáng người—chính là anh ấy!”

“Nghe nói hôm nay Yên tổng tới thị sát. Hai nam thần chung khung đây rồi, trời ơi!”

“Trần Viễn lão công cũng đẹp trai quá trời!”

Vài fan còn vừa ré lên, Trần Viễn đã tới đối diện Tiêu Nhất Sơn.

“Bốp!”

Một tiếng tát giòn tan, vang dội. Chưa ai kịp phản ứng, Trần Viễn đã vung tay vả thẳng mặt Tiêu Nhất Sơn— không một lời rườm rà.

Cú tát ấy hất văng đỉnh lưu bay hơn ba mét, lăn năm sáu vòng mới dừng. Hai chiếc răng cửa cũng văng sạch!

Tất cả đứng c.h.ế.t lặng.

“Gì vậy trời? Yên tổng vừa tát Sơn sơn sao?”

“Hình như… đúng thế?”

Tiêu Nhất Sơn choáng váng, lồm cồm bò dậy, nổi điên. Bị đánh gãy răng ngay trước mặt fan, mất mặt đến thế, hắn hóa cuồng. Mặt rát bỏng, lý trí bay sạch.

“Mẹ kiếp! Tao g.i.ế.c mày!”— hắn chộp viên gạch dưới đất, lao vào Trần Viễn, mắt đỏ ngầu.

Chưa kịp áp sát, Trần Viễn tung một cú đạp chính diện, đá văng hắn thêm năm mét, lăn năm vòng, nằm im re không gượng nổi.

Thấy tình hình toang, Dương Tư Sầm cắm đầu lao ra chữa cháy:

“Các vị, bình tĩnh nào! Vừa rồi là đang diễn, bọn tôi biểu diễn phục vụ fan! Anh em diễn viên hết mình vì vai, mọi người nhìn bầm tím với m.á.u me thật quá đúng không!”

“Ồ— ra là diễn hả? Em còn tưởng đánh thật!”

“Cú tát đó đau hộ luôn á!”

“Chuẩn! Chuẩn!”

“Sơn sơn diễn xuất tiến bộ thật—biểu cảm đỉnh quá, không hổ là nam thần của em!”

Dương Tư Sầm nháy mắt liên hồi, đám nhân viên ào tới khiêng Tiêu Nhất Sơn đi.

Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không phải convert nhé )

Chương 619: Hành động lại tiến bộ