Tác Giả Và Kiểm Duyệt Có Thù Oán Sâu Đậm

Chương 8

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lộ Hi Đồng không muốn nhân vật của mình bị kết thúc một cách vội vã. Web Thược Dược chỉ còn ba kỳ nữa, dù là dài hay trung bình, ít nhất cô muốn viết một cái kết tử tế.

Nghĩa là, ở thời điểm hiện tại khi không thể tách rời Liễu Thư Bạch và gã đàn ông kia, Lộ Hi Đồng phải thường xuyên gặp anh ta mới mong hoàn thành nổi câu chuyện.

Vậy còn chỗ nào có thể gặp gã đàn ông đó?

Phòng tập gym! Dù ghét cay ghét đắng giao tiếp xã hội, nhưng với hoàn cảnh này, Lộ Hi Đồng đành phải làm quen với gã đàn ông đó thôi.

Nghĩ tới đây, Lộ Hi Đồng - vốn đang nằm bẹp dí trên giường như con sâu c.h.ế.c - đá phăng cái chăn, nhảy xuống giường, chân không chạy vù vào phòng Chu Nguyệt Thần.

Chu Nguyệt Thần: [Thấy_ma.jpg]

"Á á á á á á đồ điên! Làm gì mà tự nhiên xông vào phòng tớ vậy hả!" Chu Nguyệt Thần lồng lộn, vờ vịt che n.g.ự.c như bị tấn công.

"Hiền thê ơi hiền thê ơi!" Lộ Hi Đồng như con điên nắm tay Chu Nguyệt Thần lắc lư: "Chàng đây muốn đi tập gym!"

"..." Chu Nguyệt Thần liếc Lộ Hi Đồng đầy khinh bỉ: "Mặt cậu hiện nguyên hàng chữ 'tớ muốn đi ngắm trai đẹp ' to đùng luôn kia kìa."

"Không không không không không, sai bét." Lộ Hi Đồng vẫy tay làm ra vẻ thâm sâu: "Tất cả vì nghệ thuật văn chương thôi. Có câu, hiền thê giúp ta bay cao, ta dắt nàng..."

"..."

Chu Nguyệt Thần cuối cùng không chịu nổi, chộp cái gối ném thẳng vào mặt Lộ Hi Đồng đang cười như con ngố.

"Thôi đi, im đi, để tớ chuẩn bị cái đã."

Chu Nguyệt Thần nhìn Lộ Hi Đồng lảm nhảm không ngừng, bắt đầu hoài nghi nghiêm túc về sức khỏe tâm thần của con bạn ngố này.

,

Thẩm Tư Vũ lúi húi gõ cửa nhà anh trai từ sáng sớm.

Đang tưởng anh chàng còn đang ngáy khò khò, ai dè Thẩm Hạc Vũ đã dậy từ lâu rồi, mặt mày thì đúng kiểu " chưa ngủ đã mệt", nhìn phờ phạc chẳng khác gì zombie.

Thẩm Tư Vũ vẫy vẫy túi đồ ăn: "Mẹ bảo anh mới xuất viện thì phải ăn đồ bổ, nên đã phái em gái siêu cấp đáng yêu này qua đây nè!"

"Thật ra anh chỉ cần một cốc cà phê là đủ rồi..." Thẩm Hạc Vũ lèm bèm, vừa dụi mắt vừa đón túi đồ từ tay em gái.

"Khỏi từ chối, lệnh của thái hậu nhà mình đấy!"

Đang định đóng cửa thì Thẩm Tư Vũ đã nhanh như chớp len lỏi qua khe cửa: "Ê ê ê! Làm gì đấy?"

"Em gái tội nghiệp của anh còn đói meo đây này, mẹ làm hai phần cho cả anh lẫn em đó." Thẩm Tư Vũ nói, tự nhiên sải bước vào nhà: "Em tới giám sát anh đấy, nhìn anh ăn sạch sành sanh rồi mới chịu về."

"Ủa? Sao anh lại đi giặt hết chăn màn đồ ngủ vào sáng sớm thế này? Anh dậy từ mấy giờ vậy?" Thẩm Tư Vũ nhìn đống đồ ướt sũng treo trên giá phơi, quay đầu hỏi.

Cô em gái yêu quý này... đúng là cao thủ chọc ngoáy. Cứ nhắm đúng chỗ đau mà chọc...

Thẩm Hạc Vũ vừa nghe câu này, đầu như muốn nổ tung: "Sáng nay anh bị ác mộng đánh thức, trở mình mãi không ngủ lại được, nên tiện thể đem mấy thứ này đi giặt luôn."

"Ác mộng hả?" Thẩm Tư Vũ quay phắt lại nhìn anh trai, ánh mắt láu lỉnh: "Mơ thấy gì vậy? Có sợ đến mức khóc hu hu không?"

"Ừ... Anh mơ thấy bị ma quỷ quấn lấy người nên hoảng hồn tỉnh dậy."

Thực ra, theo một cách nào đó, Thẩm Hạc Vũ cũng không hẳn là nói dối.

Hiện giờ Tả Trạch trong lòng Thẩm Hạc Vũ chẳng khác gì ác quỷ. Thực lòng mà nói, là một người theo phái duy vật cứng cựa, Thẩm Hạc Vũ còn nghĩ rằng ma quỷ còn đỡ sợ hơn Tả Trạch.

Không thể để con quỷ cái đó tiếp tục làm mình khổ sở thế này, phải nghĩ cách mới được.

Nhưng mà... Đâu thể đùng một cái thú nhận với Tả Trạch rằng mình không chỉ là nguyên mẫu nhân vật của cô ta, mà còn lén lút đọc truyện của cô ta đúng không? Xấu hổ c.h.ế.c mất!

Kế hoạch hiện tại, chỉ có thể "tình cờ" chạm mặt thôi. Sau khi quen biết chút đỉnh rồi, sẽ nghĩ cách khác sau.

Nghĩ lại, Thẩm Hạc Vũ mới chỉ gặp Tả Trạch có hai lần. Một lần ở phòng gym, lần còn lại ở quán lẩu. Rõ ràng là khả năng "tình cờ" gặp Tả Trạch ở phòng gym cao hơn nhiều so với ở quán lẩu.

Trong đầu lại hiện lên hình ảnh cô gái buộc đuôi ngựa cao ngày hôm đó, Thẩm Hạc Vũ lại một lần nữa thấy lòng uất ức vô cùng.

Sau khi húp xong ngụm canh cuối cùng dưới ánh mắt giám sát của Thẩm Tư Vũ, Thẩm Hạc Vũ đứng phắt dậy lau miệng, quay người chộp túi tập gym: "Anh đi tập gym đây, em cứ ở nhà chơi đi."

"Khoan đã..."

Chẳng thèm nghe Thẩm Tư Vũ nói gì, Thẩm Hạc Vũ đã phóng đi vù vù như cơn gió.

Dù chẳng biết khi nào con quỷ cái đó mới thò mặt đến phòng tập, nhưng đến sớm cũng chẳng sao.

Chẳng qua là ngồi đợi thôi mà, có gì đâu.

Đi câu cá? Thẩm Hạc Vũ đây kiên nhẫn lắm. Anh không chỉ muốn lôi nữ q.u.ỷ Tả Trạch này đến Văn Học Khuông Khuông, mà sau này còn muốn tự tay duyệt từng bài viết của cô ta nữa cơ.

Muốn lái xe hả? Mơ đi cưng!

Tác Giả Và Kiểm Duyệt Có Thù Oán Sâu Đậm

Chương 8