Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 713:---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Tô Trân Trân tan ca sớm, dẫn Khương Mật rời đi. Vừa ra khỏi cửa, bà liền thấp giọng hỏi: "Sao lại đính hôn rồi? Con thật sự muốn gả về nông thôn sao? Con thông minh như vậy, sao có thể phạm phải chuyện hồ đồ? Bức điện báo của con nói không rõ ràng, mấy ngày nay mẹ lo lắng bồn chồn muốn chết, chỉ hận không thể mọc cánh bay đến bên con."

Khương Mật đáp: "Lúc con gửi điện báo, còn gửi thư về nhà nữa mà mẹ, vẫn chưa nhận được sao? Cũng đã lâu rồi."

Tô Trân Trân ngạc nhiên: "Con còn gửi thư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Khương Mật gật đầu: "Trong thư nói khá rõ ràng, con và anh Giai Hòa đã đính hôn, anh Giai Hòa lớn lên rất đẹp trai."

Tô Trân Trân vừa định nói chuyện, Khương Mật đã nhanh hơn một bước: " Đúng là đẹp trai thì không thể làm cơm ăn, nhưng Dương Giai Hòa không chỉ đẹp trai mà còn cực kỳ giỏi giang. Hơn nữa, con cũng không phải gả đến nông thôn, đây không phải chỉ mới đính hôn thôi sao?"

Tô Trân Trân hỏi lại: "Vậy con cũng đưa Dương Giai Hòa về Tân Thành? Tìm việc ở Tân Thành luôn à?"

Bà nhìn chung quanh, thấy trên đường không có ai, bèn thấp giọng nói: "Ngày hôm qua, phó giám đốc Trần còn tiết lộ tin tức với ba con, nói nhà máy dệt sắp tuyển dụng, đến lúc đó con vào khoa tuyên truyền. Con cứ về trước đi, chờ sang năm con có thể đăng ký kết hôn, thì đưa Dương Giai Hòa đến, chúng ta nghĩ cách dời hộ khẩu của Dương Giai Hòa sang đây, rồi cũng tìm cho thằng bé một công việc."

Phó giám đốc Trần chính là Trần Cao Lĩnh, chủ nhiệm khoa tuyên truyền trước kia, bởi vì Khương Mật giúp đỡ xoay xở một phen mà đã được thăng chức phó giám đốc.

Khương Mật nói: "Mẹ, phương pháp này của mẹ cũng rất hay, chỉ là con và anh Giai Hòa đã nhận lời người khác rồi. Giữa tháng Mười này sẽ đi thành phố tham gia cuộc thi của thị ủy và cục công an thành phố."

Tô Trân Trân mừng rỡ: "Thật sao?" Bởi vì quá mức kích động, giọng bà cũng cất cao.

Khương Mật khẳng định: "Nhất định là thật, không tin mẹ cứ hỏi Miểu Miểu."

Khương Miểu gật đầu: "Thím, chị Mật Mật chưa bao giờ lừa người."

Tô Trân Trân reo lên: "Ông trời ơi, nếu thi đậu, sau này có thể thay đổi vận mệnh gia đình không?"

Khương Mật hỏi ngược lại: "Con nắm chắc mười phần không?"

Tô Trân Trân: "Trời đất ơi!" Bà còn muốn hỏi lại, nhưng phía trước tình cờ gặp phải mấy người quen cũ, lại bắt đầu một màn hàn huyên. Kế tiếp, Tô Trân Trân cũng không hỏi thêm nữa, mọi chuyện cứ đợi đến khi về nhà rồi nói sau.

Ở dưới lầu gặp Khương Trạch, anh ấy nói: "Mẹ, cơm đã làm xong, món rau trộn cứ để con về rồi hẵng làm, con đi đón Lưu Vân đây. Con trai, con đi với bố không?"

Tiểu Tương Bao tỏ vẻ không đi, cậu bé muốn ở cùng cô Mật Mật.

Tô Trân Trân nói: "Ừ, đi đi con." Bà cũng không phải là mẹ chồng độc ác không muốn nhìn thấy con trai con dâu yêu thương, hòa thuận. Con trai con dâu sống tốt, cuộc sống gia đình mới có thể càng thêm thịnh vượng.

Đợi đến khi về nhà, còn chưa mở cửa chính, đã ngửi thấy mùi cơm thơm lừng từ trong bếp bay ra. Chờ mở cửa, Tô Trân Trân liền kéo Khương Mật ngồi xuống, tiếp tục gặng hỏi chuyện công việc ở thành phố.

Chờ Khương Mật nói xong, Tô Trân Trân nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Mật vô cùng kích động: "Con gái của mẹ lợi hại, ở đâu cũng lợi hại. Mẹ cũng coi như yên tâm rồi, chỉ sợ con bị người ta dụ dỗ, sợ Dương Giai Hòa không phải là người tốt. Người phụ nữ, lập gia đình chính là đầu thai lần thứ hai, nếu gả sai người thì..."

Khương Mật bình thản nói: "Gả sai thì ly hôn, chuyện này có gì mà không đơn giản chứ."

Tô Trân Trân: "... Dương Giai Hòa đẹp trai đến vậy sao? Có ảnh chụp không?"

Khương Mật mỉm cười: "Có chứ, con mang theo đây." Cô chạy về phòng, lấy ra một quyển sổ nhỏ, bên trong kẹp mấy tấm ảnh, đưa cho Tô Trân Trân: "Mẹ xem, đẹp lắm. Thật ra ảnh chụp không tài nào lột tả hết được vẻ đẹp của anh Giai Hòa đâu!"

Tấm ảnh đầu tiên là ảnh chụp chung của Khương Mật và Dương Giai Hòa, Dương Giai Hòa nghiêng đầu nhìn Khương Mật, ánh mắt dịu dàng và đầy cưng chiều. Chỉ nhìn một bên mặt thôi cũng đã khiến Tô Trân Trân nghĩ đến một từ: khôi ngô tuấn tú như ngọc!

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 713:---