Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 783:---

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Lãnh đạo và đồng nghiệp của Khương Mật và Dương Giai Hòa cũng đều tới, đặc biệt đặt riêng hai bàn. Một bàn dành cho người nhà bên ngoại của Khương Mật, một bàn dành cho các đồng chí khu nhà thanh niên trí thức, hai bàn cho thân thích của Khương gia, còn lại chính là hàng xóm của Dương gia câu.

Hiếm thấy nhà nào tổ chức cỗ cưới mà lại có nhiều món mặn như vậy.

Chờ lúc ăn cơm, Dương Giai Hòa và Khương Mật mời rượu trước, cảm ơn mọi người đã tới tham gia hôn lễ của bọn họ. Rượu này đều được trộn lẫn nước không gian, lại thêm một chút linh thủy. Chờ ăn cơm xong, tiễn khách khứa đi, Thôi Hội Phương vội vàng bảo Khương Mật và Dương Giai Hòa trở về phòng nghỉ ngơi.

Khương Mật mở rương đồ cưới của mình ra, lấy ra một bộ đồ cưới màu đỏ từ bên trong, chuẩn bị thay. Mặc quân phục có hơi nóng.

Cô nhìn Dương Giai Hòa, "Anh ra ngoài đi, em thay quần áo."

Dương Giai Hòa cúi đầu nhìn cô, trêu chọc: "Mật Mật, anh giúp em thay nhé."

Khương Mật phồng má: "Không, em không cần đâu."

Hai má cô không thể khống chế nổi mà đỏ ửng.

Dương Giai Hòa: "Thật sự không cần sao?"

Khương Mật: "Không cần!!!"

Dương Giai Hòa mỉm cười, ánh mắt đầy ẩn ý: “Được thôi, vậy chờ tối nay, anh sẽ giúp em cởi.”

Khương Mật khẽ "Anh này!", hơi bĩu môi.

Dương Giai Hòa nói tiếp: “Vậy anh thay đồ trước nhé, em phải nhắm mắt lại, không được nhìn trộm.”

Khương Mật bĩu môi khinh khỉnh: “... Thôi được rồi, anh cứ thay đi, em không nhìn trộm đâu mà lo!”

Dương Giai Hòa vẫn cười, trêu chọc: “Anh không tin.” Nói rồi, anh chàng tìm một dải lụa đỏ, cẩn thận buộc chặt đôi mắt Khương Mật.

Khương Mật phụng phịu: “ Đúng là đồ tiểu nhân!”

Cô nghe thấy tiếng sột soạt không ngừng vang lên, trong đầu hiện lên hình ảnh Dương Giai Hòa đang cởi quần áo, ừm, quả thực có chút xao xuyến. Tiếc là dải lụa đỏ che kín mắt, mơ mơ hồ hồ, chẳng rõ ràng gì.

Một lát sau, tay cô bị Dương Giai Hòa nắm lấy, cảm thấy trên ngón tay mình được đeo một vật gì đó. Cô vội vàng kéo dải lụa đỏ xuống, nhìn lại thì ra là một chiếc nhẫn hồng ngọc sáng lấp lánh. “Thích không?”

Khương Mật vòng tay ôm lấy cổ Dương Giai Hòa, trao cho anh một nụ hôn chụt lên môi: “Rất thích!”

Dương Giai Hòa dĩ nhiên sẽ không thỏa mãn với nụ hôn hời hợt đó, nhưng bên ngoài còn có người qua lại, những chuyện khác dĩ nhiên không thể làm được lúc này. Anh chỉ là muốn trêu chọc Mật Mật đôi chút. Anh dặn dò: “Anh ra ngoài chờ em, thay quần áo xong xuôi, chúng ta cùng đi tới khu trí thức trẻ một lát.”

Chờ sau khi anh đi ra ngoài, Khương Mật thay một chiếc váy đỏ tươi, lại chải tóc một lần nữa, còn kẹp hai chiếc kẹp tóc xinh xắn lên tóc, lòng vui như nở hoa.

Dương Giai Hòa nói với Thôi Hội Phương một tiếng, liền dẫn Khương Mật vui vẻ ra ngoài dạo chơi.

Người nhà mẹ đẻ của Khương Mật đều ở khu trí thức trẻ. Thấy Khương Mật đã trở lại, mẹ cô hỏi: “Sao mới ngày đầu tiên về nhà chồng mà đã chạy ra ngoài vậy?”

Khương Mật đáp: “Hay là chúng ta lên núi dạo chút không ạ? Xem xem có thể bắt được ít thú rừng, hay tìm hái ít nấm không.”

Mẹ Khương liền lắc đầu: “Hôm nay con mới kết hôn, sao có thể chạy lung tung khắp nơi thế này.” Bà sợ cô bị nhà chồng không vừa lòng.

Dương Giai Hòa vội trấn an: “Mẹ cứ yên tâm, nhà con không có nhiều quy củ hà khắc đến vậy đâu ạ.”

Vì thế, dưới sự dẫn dắt của Khương Mật và Dương Giai Hòa, một đám người ùn ùn kéo nhau lên núi.

Khu rừng trên núi này vô cùng phong phú, nào thỏ rừng, gà rừng các loại nhiều vô kể. Vận may tốt còn có thể gặp cả hươu sao, thỉnh thoảng còn có thể bắt gặp heo rừng nữa.

Khương Mật đã thả Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng lên núi, trên thực tế là đã đưa chúng vào không gian. Một heo một chó ở trong không gian nghênh ngang làm bá chủ một phương, chơi đùa thỏa thích.

Sau đó Khương Mật lại mua thêm hai con heo con cũng bỏ vào. Nhưng Heo Sữa Nướng tuyệt đối không thích, nó đành phải trông chừng bầy heo con, coi như đang vỗ béo cho Khương Mật vậy.

Cô cũng hỏi Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng có muốn lên núi hay không, chúng nó liền phụng phịu không chịu. Trong không gian có nguồn nước trong mát, không khí trong lành, chúng nó muốn vĩnh viễn ở bên trong.

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh

Chương 783:---