[THẬP NIÊN 80] Sống lại từ bỏ nhà chồng

Chương 1

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Kiếp trước, chồng tôi là một trong những người đầu tiên kiếm được mười ngàn tệ.

Tôi luôn cho rằng, với trình độ tiểu học như mình, lấy được anh ta là trèo cao. Vì vậy, tôi an phận ở nhà lo việc nội trợ, nuôi dạy con cái, phụng dưỡng cha mẹ chồng.

Anh ta để cho Lâm Oánh Giai ở trong căn nhà của chúng tôi, tôi cũng không lên tiếng.

Anh ta bảo tôi nhường cơ hội công việc cho cô ta, tôi cũng gật đầu đồng ý.

Vì năm tháng lao lực và chịu đựng, tôi đổ bệnh từ rất sớm.

Nhưng mãi đến khi nằm hấp hối trên giường bệnh, tôi mới phát hiện ra:

Thì ra tất cả mọi người đều mong tôi ch-ếc sớm để nhường chỗ cho Lâm Oánh Giai.

Bao gồm cả hai đứa con mà tôi cực khổ nuôi lớn.

Nếu đã vậy, đời này, tôi sẽ thuận theo ý họ.

------------------------------------------------------

Khi nhìn thấy tờ lịch treo tường ghi to năm 1980, giây phút đó tôi mới tin rằng — tôi đã được sống lại.

Nghĩ đến ngày hôm nay là ngày gì, tôi lau sạch nước mắt trên mặt, vội vã chạy ra ngoài cổng ngăn Lý Mai lại, khuyên cô ấy đừng trả vé tàu.

“Lý Mai, tôi quyết định đi làm ở phương Nam rồi. Một đi là cả năm trời, chắc chắn sẽ không về giữa chừng.”

Tôi gật đầu thật mạnh:

“ Đúng vậy, tôi quyết định rồi.”

Lý Mai vẫn còn do dự:

“ Nhưng hai đứa con chị mới có bảy tuổi, chẳng phải chị từng nói không nỡ rời xa tụi nhỏ sao? Còn cha mẹ chồng chị nữa, không phải cũng cần chị chăm sóc sao?

Hơn nữa, chồng chị… liệu có đồng ý không?”

Nhắc đến Hạ Huyên Thực, cổ họng tôi nghẹn lại.

Tôi biết rõ anh ta ưu tú đến mức nào. Mọi người đều khuyên tôi phải bám chặt lấy anh ta đừng buông.

Kiếp trước, tôi đã nghe theo như vậy, nhưng kết cục thì sao?

Thế nên lúc này đối mặt với Lý Mai, tôi vẫn kiên định gật đầu.

Lý Mai mỉm cười an ủi:

“Chị nghĩ thông suốt là tốt rồi. Thật ra tôi luôn cảm thấy chị cần cù, tháo vát và thông minh.

Nếu không bị tr-ói buộc ở nhà, chắc chắn chị cũng có thể có một sự nghiệp riêng.”

Tôi vừa cười vừa rơi nước mắt, gật đầu.

Nắm chặt tấm vé tàu đi phương Nam, lòng tôi bồi hồi không nguôi. Chỉ tám ngày nữa, tôi sẽ có thể rời khỏi nơi này.

Kiếp trước, người hàng xóm thuở nhỏ là Lý Mai đã đến phương Nam một chuyến. Sau khi trở về, cô ấy kể về sự mở cửa và phát triển ở đó, khiến tôi cũng khao khát.

Lý Mai nhờ người quen xếp hàng mua hai vé tàu.

Nhưng sau khi tôi chỉ mới hé ra ý định với gia đình chồng, cha mẹ chồng lập tức lạnh mặt ngăn cản:

“Con gái con đứa chạy ra ngoài làm gì? Vớ vẩn!”

“Con à, đừng học mấy cái thói hư đốn đó. Con gái thì phải ở nhà chăm chồng, nuôi con, phụng dưỡng cha mẹ chồng, như vậy mới là người phụ nữ tốt!”

Vì thế, tôi đành ngậm ngùi từ chối Lý Mai khi cô ấy đem vé đến.

May thay, bây giờ, tôi còn kịp thay đổi.

[THẬP NIÊN 80] Sống lại từ bỏ nhà chồng

Chương 1

Chương trước
Chương sau