Tiểu Huệ

Chương 3

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

9

Lớp trang điểm tôi quay hôm nay là kiểu trang điểm tự nhiên như hoa trà. Không cần đánh nền quá đậm. 

Tôi vừa quay video trang điểm vừa tiếp tục kể chuyện. Như nhiều người đã đoán thì Tiểu Uông kéo Tiểu Huệ vào góc rồi cưỡng h.i.ế.p cô ấy.

Tiểu Huệ là người câm, cô ấy không nói được. Cô ấy không ngừng thút thít, ra dấu xin tha. Nhưng Tiểu Uông bị dục vọng chi phối hoàn toàn không nghĩ nhiều đến vậy, cũng không hiểu những cử chỉ cầu xin.

Không biết đã bao lâu. Chỉ nghe thấy một tiếng kẽo kẹt. Cửa nhà kho cũ bị đẩy ra. 

Một người bạn cùng phòng khác của Hứa Nhiên thấy Tiểu Uông đi vệ sinh mãi không về. Thế là đi ra ngoài tìm Tiểu Uông. Anh ta đi ngang qua nhà kho cũ, nghe thấy bên trong có động tĩnh.

Anh ta vừa đẩy cửa ra đã thấy dưới ánh trăng tái nhợt, Tiểu Uông đang đè lên người Tiểu Huệ. Tiểu Uông thấy vậy vội vàng xuống khỏi người Tiểu Huệ. Từ Thuật cũng ngây người.

Tôi kể đến đây thì đột nhiên dừng lại.

"Phóng viên Chu, anh đoán xem Từ Thuật sẽ nói gì?"

Chu Lâm Xuyên bị tôi hỏi đến ngây người.

"Nói gì cơ?"

"Nói 'thằng súc sinh này ' sao?"

Tôi lắc đầu. Anh ta nói: "Đồ khốn nạn này, ăn một mình à?"

Chu Lâm Xuyên cứng đờ tại chỗ.

"Cũng không thể trách họ được, trong núi sâu mà còn ở nông thôn, cô gái xinh đẹp vừa tắm xong, các yếu tố thuận lợi đã đủ rồi."

"Nói thật, có mấy người đàn ông giữ được mình đâu."

Tôi vừa kẻ mắt vừa đáp lại anh ta.

"Cũng đúng, chỉ có những thứ treo trên tường mới chịu ngoan ngoãn."

10.

Sau khi hai người làm nhục Tiểu Huệ xong thì cảm thấy chưa thỏa mãn. Họ kéo Tiểu Huệ vào phòng rồi ném cô ấy lên tấm chăn mà mẹ Tiểu Huệ mới trải cho họ.

Hứa Nhiên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì sợ hãi tột độ nhưng anh ta không dám nói gì.

Lúc này Tiểu Huệ mới hiểu rõ ba người kia hoàn toàn không phải là những người anh em tốt mà Hứa Nhiên nói mà họ chính là một lũ ác quỷ.

Hứa Nhiên ở trường tự ti, không dám ngẩng đầu lên. Ba người bạn cùng phòng này cảm thấy anh ta đến từ nông thôn nên khinh thường và bắt nạt anh ta ở khắp mọi nơi.

Nhưng trong một lần, bọn họ vô tình nhìn thấy ảnh Tiểu Huệ trong điện thoại của Hứa Nhiên. Từ khoảnh khắc đó, hạt giống ác quỷ đã bén rễ nảy mầm trong lòng.

Hứa Nhiên nịnh hót lấy lòng bọn họ: "Cô ấy là em gái tôi, lớn lên ở nông thôn từ nhỏ, chưa từng nhìn thấy thế sự."

"Đừng thấy cô ấy là gái quê nhưng dáng người rất đẹp, lại là người câm, không biết nói chuyện."

Mắt mấy người bạn cùng phòng sáng lên. Hứa Nhiên đương nhiên nhìn ra tâm tư của bọn họ. Anh ta thăm dò nói một câu: "Hay là mùa hè năm nay, các cậu đến quê tôi chơi đi."

Chu Lâm Xuyên nhíu mày, lấy sổ và bút ra.

"Câu chuyện cô kể nếu là thật thì cũng khá có giá trị tin tức."

"Dù sao thì mâu thuẫn xã hội hiện nay cũng khá gay gắt."

" Nhưng cũ quá thì không có điểm nào thu hút."

Tôi đầy hứng thú nói: "Làm thế nào mới thu hút?"

Anh ta nghĩ nghĩ: "Còn phải thêm một vài thứ vào nữa."

"Phải thêm cho cô gái một thân phận đặc biệt thì mới có điểm nhấn, ví dụ như trẻ em vùng quê chẳng hạn."

" Nhưng Tiểu Huệ không phải là trẻ em vùng quê."

Chu Lâm Xuyên đổi tư thế ngồi: "Cái đó không quan trọng, quan trọng là phải có chiêu trò, có thể khuấy động cảm xúc."

"Vậy nên các anh tùy tiện thêm thân phận cho người khác mà không cần sự cho phép à?"

Chu Lâm Xuyên bĩu môi: "Cũng không thể nói như vậy được."

11.

Bọn họ kéo Tiểu Huệ vào phòng. Hứa Nhiên vốn ở trong đó nhưng không hề cảm thấy ngạc nhiên, anh ta thậm chí còn đóng cửa và cửa sổ kín hơn.

Tiểu Huệ nhìn thấy Hứa Nhiên như nhìn thấy cứu tinh. Cô ấy điên cuồng ra dấu: "Cứu em với, cứu em với."

Nhưng Hứa Nhiên trước mắt lại khiến cô ấy cảm thấy xa lạ. Hứa Nhiên lạnh lùng nhìn cô ấy. Trong mắt thậm chí còn có một tia chán ghét.

Anh ta quay đầu đi không nhìn cô ấy nữa mà chỉ nói một câu: "Ngoan ngoãn một chút đi, có phải không cho tiền đâu."

Trong căn phòng nhỏ đó, ba người bạn cùng phòng liên tiếp làm nhục Tiểu Huệ. Cuối cùng bọn họ sợ chuyện bị bại lộ nên ra lệnh cho Hứa Nhiên: "Đến lượt cậu rồi đó, nếu cậu l. à.m t.ì.n.h với cô ta, sau này bốn chúng ta sẽ cùng hội cùng thuyền."

Vương Nhất Hủ là kẻ cầm đầu, đang thắt dây quần.

"Sau này anh em chúng ta có ăn ngon mặc đẹp thì cũng không thiếu phần cậu đâu."

Bốn người bạn cùng phòng của Hứa Nhiên ở địa phương đều là những người giàu có hoặc quyền quý. Nếu kết giao được với bọn họ thì con đường sau này của Hứa Nhiên sẽ dễ đi hơn rất nhiều.

Hứa Nhiên nhìn thấy anh ta sắp tốt nghiệp đại học năm thứ tư mà tiền đồ của mình một màu mịt mờ, trong khi bạn cùng phòng của anh ta đã sớm thông qua quan hệ gia đình mà vào được các doanh nghiệp tốt.

Tiểu Huệ

Chương 3