28.
Đúng vậy. Tôi vẫn luôn hợp tác với Hứa Nhiên.
Sau khi tốt nghiệp đại học, mấy người Vương Nhất Hủ không hề coi Hứa Nhiên là anh em như đã hứa. Cái vòng tròn quyền thế đó, Hứa Nhiên cuối cùng cũng không thể bước chân vào.
Mấy người đó trước khi chia tay đã từng cảnh cáo Hứa Nhiên.
"Cái c.h.ế.t của gia đình đó, tất cả chúng ta đều có phần, không ai thoát được đâu."
"Máy ảnh mất, thi hài mấy người đó cũng không còn, tất cả bằng chứng đều không còn, sau này không ai được nhắc đến nữa."
Những đêm về sau, Hứa Nhiên ngày nào cũng bị những cơn ác mộng giày vò. Anh ta vừa nhắm mắt lại là hình ảnh Tiểu Huệ và bố mẹ cô ấy với đầy máu.
Đôi khi cũng mơ thấy bà nội. Bà nội anh ta trong mơ cứ lặp đi lặp lại mắng anh ta là súc sinh.
Những cơn ác mộng ngày này qua ngày khác, khiến anh ta mắc bệnh ung thư.
Tôi cứ nghĩ đời này bản thân sẽ c.h.ế.t đi cùng với tội lỗi.
Lúc đó, tôi tìm đến anh ta rồi dựa trên câu chuyện anh ta kể cho tôi mà đã lừa dối anh ta. Tôi nói rằng chị Tiểu Huệ cho đến lúc c.h.ế.t vẫn yêu anh ta bởi vì đứa bé trong bụng chị Tiểu Huệ là của anh ta.
Đêm hôm đó, Hứa Nhiên đã khóc rất lâu nhưng đó chỉ là nước mắt cá sấu.
Thật nực cười.
Anh ta vốn không tin vào số phận, đã cố gắng học hành để thoát khỏi vùng núi. Sau này anh ta lại tin vào số phận, mỗi ngày đều sống trong sợ hãi, nghĩ rằng Tiểu Huệ đã trở về báo thù.
Anh ta sợ Tiểu Huệ. Càng sợ chính mình của ngày xưa, cái con người giống như ác quỷ đó. Kẻ đã kéo anh ta xuống vực sâu, tuyệt đối không phải Tiểu Huệ.
Sau đó nữa, tôi và anh ta đã có những kế hoạch đó.
"Giết bọn chúng, thời gian của tôi cũng không còn nhiều."
" Tôi sẽ gánh vác tất cả."
Tôi châm một điếu thuốc: "Chỉ ba người bọn chúng thì vẫn chưa đủ."
" Tôi phải tìm ra tên phóng viên kia."
"Chính anh ta đã cướp đi chiếc máy ảnh, khiến sự thật bị chôn vùi."
"Chính anh ta đã bán đoạn video mà không chút liêm sỉ."
"Chính anh ta vì tham lam, đã không cho Tiểu Huệ được yên nghỉ sau cái chết."
"Khiến sự thật không thể được đưa ra ánh sáng."
Vì vậy, tôi cố tình đăng tải những dự đoán đó để chờ đợi phóng viên cắn câu.
Trước anh ta đã có rất nhiều người tìm đến tôi. Tôi đã thử từng người một. Họ đều không phải là tên phóng viên năm đó.
Anh ta biết những dự đoán có liên quan đến vụ án mười mấy năm trước nhưng thời gian quá lâu rồi nên anh ta không nhớ rõ. Tuy nhiên, điều tôi chắc chắn là anh ta nhất định sẽ cắn câu.
29
Phong thái của một nữ streamer. Chúng tôi sẽ không chỉ có một chiếc điện thoại mà cũng sẽ không chỉ có một tài khoản livestream.
Trong lúc tôi đang trang điểm và livestream thì một người giao hàng đột nhiên xông vào nhà. Anh ta không nói hai lời, lập tức đ.â.m hai nhát d.a.o vào tên phóng viên đang đứng ở cửa.
Mỗi nhát đều chí mạng. Cho đến khi tên phóng viên không còn động đậy.
Anh ta lại đe dọa tôi phải đưa tất cả tiền bạc ra. Tôi sợ đến tái mặt, một mặt lén lút giấu chiếc điện thoại đang livestream, một mặt làm khẩu hình để các fan giúp tôi báo cảnh sát.
Trong lúc tôi đang lấy thẻ ngân hàng thì cảnh sát đã đến. Người giao hàng cầm d.a.o ép tôi ra ban công: "Các người dám tiến lên một bước, tôi sẽ g.i.ế.c cô ta."
Con d.a.o của anh ta cứa một vết vào cổ tôi. Tôi lập tức hét lên một tiếng. Lưỡi d.a.o của anh ta lại cắt sâu thêm một chút.
Mắt thấy sắp cứa đứt mạch m.á.u thì một tiếng s.ú.n.g vang lên. Kẻ bắt cóc trúng đạn vào đầu rồi rơi xuống từ tầng mười chín.
30
Vì chân đi lại bất tiện nên tôi thường xuyên gọi đồ ăn giao tận nơi. Người giao hàng này tên là Hứa Nhiên, anh ta đã nhận đơn hàng của tôi nhiều lần nên dần dần cũng để mắt đến tôi.
Tôi là người khuyết tật, nhờ tiền nhuận bút và livestream nên tôi kiếm được không ít tiền.
Anh ta đã lên kế hoạch cho mọi thứ. Anh ta thấy tên phóng viên kia đến nhà, nghe chúng tôi nói về kiếm tiền từ lưu lượng truy cập, nghe chúng tôi nói đến vài chục nghìn, vài trăm nghìn thì muốn số tiền đó để chữa bệnh cho mình.
Nếu bệnh của anh ta cấy ghép tủy xương thì vẫn còn cứu được. Nhưng vừa đẩy cửa ra, hai người lập tức xảy ra xung đột. Hứa Nhiên đã đ.â.m c.h.ế.t Chu Lâm Xuyên ngay tại chỗ, sau đó bắt cóc tôi.
Cho đến khi anh ta bị b.ắ.n chết. Các fan trong phòng livestream có thể xác nhận những gì tôi nói là thật.
Lúc đó tôi vừa trang điểm xong và vừa mở livestream. Chưa phát được vài phút thì Hứa Nhiên đã xông vào.
31
Tôi bị đưa đến sở cảnh sát để lấy lời khai. Cảnh sát nghi ngờ tôi có liên quan đến các vụ án mạng trong lời tiên tri.
Nhưng đã kiểm tra tất cả camera giám sát, vào thời điểm những người đó c.h.ế.t thì tôi đều ở nhà livestream, không ra ngoài.
Họ cũng nghi ngờ mối quan hệ giữa tôi và Hứa Nhiên. Thế nhưng Hứa Nhiên vào khu chung cư của chúng tôi chỉ để giao hàng. Giao hàng xong chỉ dừng lại vài phút rồi rời đi.
Chúng tôi không có liên lạc điện thoại hay tin nhắn. Ngoài việc giao hàng thì chúng tôi chưa từng bị chụp lại đi riêng cùng nhau.
Mọi chuyện đều không có kẽ hở.
Tất cả tài khoản của tôi đều bị phong tỏa. Sau này cũng không thể đăng tải bất cứ thứ gì liên quan đến dự đoán nữa.
Sau đó tôi lại về thăm thôn Sơn Môn một lần nữa. Con đường về nhà vẫn dài vô tận, bóng cây ngô đồng vẫn rậm rạp cành lá. Tôi đã dựng bia mộ cho Tiểu Huệ và gia đình cô ấy.
Mọi thứ đã kết thúc.
Mặt trời ngày hôm đó vừa đẹp, gió lướt qua ngọn cây. Dường như lại trở về nhiều năm về trước. Thiếu nữ đỏ bừng đôi má, thẹn thùng khoa tay múa chân với tôi: "Chị thích anh ấy."
Tôi lê đôi chân dưới, toàn thân dơ bẩn, dùng tay chống xuống đất mà bò.
"Gì cơ, chị Tiểu Huệ nói gì vậy? Em không hiểu."
Cô ấy hưng phấn ê a. Tôi vẫn không hiểu đó là gì. Nhưng cô ấy đã ôm tôi đang nằm bệt trên đất, toàn thân dơ bẩn.
Cô ấy không chê tôi tàn tật, không chê tôi khắp người bẩn thỉu lộn xộn. Cô ấy là người đầu tiên sẵn lòng ôm tôi. Tiểu Huệ vừa ôm tôi vừa xoay vòng, vừa ấp úng.
Gió mang tiếng cười của chúng tôi đi thật xa. Khoảnh khắc đó tôi dường như đã nghe thấy.
Tôi nghe thấy cô ấy đang nói. Cô ấy nói: "Thích."
Thật ra, trước khi Hứa Nhiên rơi xuống lầu, anh ta đã nói với tôi một câu.
Anh ta nói chính anh ta đã phóng hỏa. Anh ta sai rồi, anh ta có lỗi với Tiểu Huệ. Anh ta muốn dùng ngọn lửa để thiêu rụi tội lỗi của mình.
"Không ai có thể sống sót từ ngọn lửa năm đó."
"Vậy thì anh cứ c.h.ế.t đi."
Anh ta mang theo tuyệt vọng mà rơi một giọt nước mắt rồi rơi xuống địa ngục vô gián.
(Hết truyện)