Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

265

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Hai ngày sau, Mộc Tịch Vãn lên xe của Nam Cung gia từ sáng sớm. Cùng đi với cô là Nam Cung Thịnh và Nam Cung Tinh. Ba người không nói chuyện trên suốt quãng đường, chiếc xe nhanh chóng hướng về trang viên của Khang gia.

Bởi vì địa điểm của các thế gia Huyền học đều nằm gần long mạch, nên kỳ thực khoảng cách giữa các gia tộc huyền học là không lớn, rất nhanh họ đã tới nơi.

Nhòm người Mộc Tịch Vãn xuống xe, theo sự hướng dẫn của gia nhân Khang gia, đi đến đại sảnh hội nghị. Mộc Tịch Vãn lặng lẽ đi bên cạnh Nam Cung Thịnh.

Họ tìm một góc khuất để ngồi xuống. Mộc Tịch Vãn bình tĩnh ngồi đó, lẳng lặng quan sát mọi người xung quanh. 

Đại hội Huyền học lần này quy tụ tất cả các gia tộc trong giới. Mộc Tịch Vãn tuy cảm thấy tên đạo sĩ áo đen kia rất có thể đến từ Bạch gia, nhưng vì chuyện rất quan trọng, cô không muốn bỏ lỡ bất cứ khả năng nào.

Ánh mắt cô lướt qua đám đông, cẩn thận xem xét từng gương mặt. Đột nhiên, khi nhìn thấy tướng mạo của một người, mắt cô khẽ lóe lên. Nhưng cô lập tức kiềm chế phản ứng của mình, làm như không có chuyện gì xảy ra, chuyển ánh mắt đi nơi khác, sợ khiến người đó cảnh giác.

Lúc này, Mộc Tịch Vãn thầm cảm thấy may mắn vì đã chọn tổ chức đại hội Huyền học. Chỉ có cách này, cô mới có thể hiểu rõ hơn sự thật, thấy rõ những âm mưu và tranh đấu ẩn giấu dưới lớp vỏ bọc bên ngoài.

Hôm nay, Dịch gia chỉ có gia chủ Dịch Hồng Hàn và Dịch Tinh Lỗi đến. Vừa bước vào đại sảnh, ánh mắt họ nhanh chóng giao nhau với Mộc Tịch Vãn, rồi cả hai đều dời đi.

Mộc Tịch Vãn chờ rất lâu, nhưng vẫn không thấy bóng dáng gia chủ Bạch gia, Bạch Dật Hùng. Hàng mày cô khẽ nhíu lại, lcô không chắc liệu hôm nay có thể gặp được Bạch Dật Hùng hay không.

Mọi người không phải chờ đợi lâu, Mộc Tịch Vãn đã thấy chủ nhiệm lớp Khang Tùng Trạch cẩn thận đỡ một ông lão, bên cạnh còn có một lão đạo sĩ râu bạc dài.

Mộc Tịch Vãn lập tức nhìn ra thân phận của những người này. Cô biết quan chủ Linh Vân Quan là Vong Trần đạo trưởng, còn người được thầy Khang đỡ hẳn là gia chủ Kha gia.

Đúng như cô nghĩ, Nam Cung Thịnh bên cạnh lên tiếng:

“Vãn Vãn, lão đạo kia chính là quan chủ Linh Vân Quan, Vong Trần đạo trưởng. Còn ông lão kia là Khang Hậu Thành, gia chủ Khang gia đương nhiệm.”

Mộc Tịch Vãn gật đầu sau khi Nam Cung Thịnh giới thiệu. Nam Cung Tinh bên cạnh không kìm được sự tò mò, lẩm bẩm: “Lạ thật, gia chủ Bạch gia hôm nay không tới sao?”

Nam Cung Thịnh đang định trách mắng cháu trai vì ăn nói tùy tiện, thì bị một tiếng nói từ cửa đại sảnh cắt ngang:

“Hội nghị bắt đầu rồi sao?”

Ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía cửa. Bạch Dật Hùng hiên ngang bước vào đại sảnh. Mọi người ban đầu sững sờ, rồi rất nhiều người vây quanh, bắt chuyện với ông ta. Thái độ nồng nhiệt này còn hơn cả khi gia chủ Khang gia và quan chủ Linh Vân Quan đến.

Từ lúc Bạch Dật Hùng bước vào, người luôn đi sát bên cạnh ông ta là gia chủ Dư gia, Dư Hạng Vũ.

Mộc Tịch Vãn đã nhìn thấy trong tướng mạo của Dư Hạng Vũ có hình ảnh của Dư Diệp Doanh. Dư Diệp Doanh ở trường chính là một trong những “tùy tùng” của Bạch Duyệt Toàn. Chậc, Dư gia này, tính toán cũng thật hay !

Về phần Bạch Dật Hùng, Mộc Tịch Vãn càng cẩn thận quan sát, lông mày càng nhíu chặt. 

Lúc này, Bạch Dật Hùng tươi cười chào hỏi mọi người, rồi lớn tiếng nói:

“Được rồi, chúng ta bắt đầu đại hội thôi!” Nói xong, ông ta bước về phía chỗ ngồi của mình.

Vong Trần đạo trưởng và gia chủ Khang gia không để ý đến lời của Bạch Dật Hùng. Gia chủ Khang gia nhìn mọi người rồi cất cao giọng:

“Hôm nay, chúng ta tụ họp tại đây, nguyên nhân chính là Dịch gia đã hữu duyên có được một khối linh khí thạch. Mọi người đều biết, linh khí thạch là vật phẩm tu luyện quan trọng nhất của tổ tiên chúng ta, nhưng theo thời gian, linh khí trên thế gian dần cạn kiệt, linh khí thạch cũng đã hơn một trăm năm không ai nhìn thấy."

"Gia chủ Dịch gia đã hào phóng bày tỏ, sẵn lòng cho mọi người cùng chiêm ngưỡng khối linh khí thạch này. Hãy để tất cả chúng ta được nhìn thấy, khối linh khí thạch trong truyền thuyết trông như thế nào!”

Gia chủ Khang gia nói xong, ánh mắt chuyển sang gia chủ Dịch gia. Dịch Hồng Hàn lập tức hiểu ý, cẩn thận lấy chiếc hộp gấm từ trong n.g.ự.c ra, rồi vững vàng bước tới, đặt lên trước mặt gia chủ Kha gia.

Sau khi Dịch Hồng Hàn trở lại chỗ ngồi, gia chủ Kha gia mở chiếc hộp gấm. Ngay khoảnh khắc chiếc hộp được mở ra, một khối đá trong suốt, tinh khiết tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Khi chiếc hộp hoàn toàn mở, một luồng linh khí nồng đậm ập tới. Đây… đây thật sự là linh khí thạch!

Bạch Dật Hùng, người ngồi gần linh khí thạch nhất, cảm nhận được luồng linh khí này, trong lòng có chút kinh ngạc. Nhưng ông ta nhanh chóng trấn tĩnh lại. Cẩn thận cảm nhận linh khí và xem xét hình dáng, trạng thái của khối đá. Ông ta liên tưởng đến những lời miêu tả về linh khí thạch ngày xưa, và âm thầm kết luận, khối đá này chỉ là linh khí thạch cấp thấp.

Lòng ông ta dâng lên một vẻ khinh thường. Hừ, chỉ là linh khí thạch cấp thấp mà Dịch gia cũng lấy ra để khoe khoang, thật nực cười.

Tiểu thiên tài của Dịch gia vẫn còn hôn mê trong bệnh viện, vậy mà Dịch gia lại còn có tâm trạng ở đây khoe khoang. Chẳng lẽ Dịch gia đã định từ bỏ tiểu thiên tài kia.

Cũng đúng thôi, kẻ bị cổ trùng ăn mòn đại não, kết cục chỉ có chết.

Bạch Dật Hùng càng nghĩ càng đắc ý. Nếu không có tiểu thiên tài của Dịch gia, về sau, còn ai có thể vượt qua tu vi của ông ta? Chờ đến khi "quân cờ" cuối cùng của ông ta vào vị trí, ông ta sẽ không còn sợ gì trên đời nữa.

Bạch Dật Hùng càng nghĩ càng vui sướng. Trong khi những người khác còn đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ và kinh ngạc trước linh khí thạch, Bạch Dật Hùng đã mất hết hứng thú. Nếu là linh khí thạch trung cấp hay cao cấp, ông ta có lẽ còn cảm thấy hứng thú. Còn linh khí thạch cấp thấp này, ông ta khinh thường không thèm nhìn tới.

Nghĩ đến đây, Bạch Dật Hùng không muốn ở lại nữa, ông ta đứng dậy chuẩn bị rời đi. Gia chủ Dư gia, Dư Hạng Vũ thấy vậy, vội vàng gọi:

“Gia chủ Bạch gia, ngài muốn về sao?”

Bạch Dật Hùng nghe tiếng gọi, quay sang nhìn Dư Hạng Vũ, nhàn nhạt nói:

“Phải, chẳng qua chỉ là một khối linh khí thạch cấp thấp mà thôi, có gì đáng xem đâu.Quá lãng phí thời gian!”

Dư Hạng Vũ nghe Bạch Dật Hùng nói xong, ánh mắt khẽ lóe lên, rồi cũng lên tiếng:

“ Tôi cũng thấy vậy. Ngài đợi một chút, chúng ta cùng về!” Nói xong, Dư Hạng Vũ cũng đứng dậy, theo sau Bạch Dật Hùng, hai người cùng nhau rời khỏi đại sảnh hội nghị.

Tin sốt dẻo ! Thiên kim giả huyền học trở hào môn !

265