Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 20 (3)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Sau tất cả, Tại Dã đành phải thừa nhận rằng nhà trẻ mà bà Ôn Linh chọn là tốt nhất.

Các phụ huynh có tuổi trung bình ngoài ba mươi, Tại Dã tham quan trường. Anh không hỏi gì cả, chỉ lặng lẽ lắng nghe các phụ huynh có kinh nghiệm trao đổi với giáo viên về việc giáo dục trẻ, bữa trưa ở trường, thiết bị trong sân chơi, v.v. Mọi chi tiết nhỏ nhặt đều khiến Tại Dã nhận ra có quá nhiều điều cần chú ý mà trước đây anh chưa từng nghĩ tới.

Anh cảm giác mình như một chú chim cánh cụt non nớt, vừa mới có con nhưng hoàn toàn không có kinh nghiệm, vụng về theo sau những bậc phụ huynh dày dặn kinh nghiệm, thường xuyên bị bỏ lại phía sau.

Cuối cùng, khi các phụ huynh khác hài lòng, anh cũng quyết định cho con mình thử học ở đây.

Trước khi đến trường nhập học cho bản thân, anh đưa Dư Thiên đến trường mới của con bé để làm thủ tục nhập học.

Chiếc ba lô nhỏ xinh và bình nước dễ thương đã có dịp sử dụng. Tại Dã dắt tay con bé đến trường, làm thủ tục nhập học thuận lợi, giáo viên nhận lấy Dư Thiên từ tay anh.

Tại Dã lo lắng con bé sẽ không quen, sẽ khóc. Nhưng thực tế, con bé chẳng có phản ứng gì, chỉ nhìn anh thêm hai lần, dường như đã quen với việc anh giao con bé cho người khác chăm sóc. Khi cô giáo dắt tay Dư Thiên đi vào, con bé còn quay đầu lại vẫy tay chào tạm biệt anh. Bé ngoan đến lạ.

Tại Dã đút tay vào túi, đứng ở cửa nhìn vào một lúc. Từng tốp phụ huynh đưa con đến trường. Hầu hết các bé đều lớn hơn Dư Thiên, phần lớn đều khóc lóc từ khoảnh khắc nhận ra phải chia tay bố mẹ, dỗ mãi vẫn còn nấc. Chỉ có số ít bé không khóc, bố mẹ của chúng thì khóc.

Nghe thấy tiếng sụt sịt bên cạnh, Tại Dã giật mình. Khi nhìn thấy một người bố bụng phệ đeo kính đang lau nước mắt, anh lập tức bước nhanh rời đi.

"Có cần thiết không vậy? Con đi học mà ông ta khóc cái gì?"

Tại Dã đến trường của mình, đến lượt anh làm thủ tục nhập học.

Vừa mới bắt đầu năm học lớp 12, nhưng lớp học vẫn còn hỗn loạn, giáo viên còn chưa đến. Biết rằng một năm tới sẽ còn khủng khiếp hơn, học sinh đang đùa nghịch như thể đây là cuộc vui cuối cùng. Sau khi các giáo viên bộ môn, giáo viên chủ nhiệm và trưởng phòng đào tạo đi qua, mắng mỏ, răn đe, tâm sự, một loạt "cú đấ/m" đã giúp tất cả học sinh gạt bỏ tâm lý vui chơi mùa hè.

Tại Dã cả buổi đều không tập trung, bạn bè bên cạnh nói chuyện, anh cũng chẳng mấy để tâm.

Sự khác thường của anh không phải là ngày một ngày hai. Một đám đàn em theo anh hai năm cố gắng tìm hiểu lý do anh thay đổi. editor: bemeobosua. Có người cho rằng anh có lẽ không vui vì bố mẹ sinh thêm em gái, về việc Tại Dã có một cô em gái trông rất giống anh, chuyện này đã được nhiều người biết đến qua vụ "váy Taobao" trước đó. Tuy nhiên, những bạn học biết rõ hoàn cảnh gia đình anh đều không dám hỏi sâu về vấn đề này.

Nhiều người khác lại cho rằng, có thêm em gái thì không thể khiến "Dã ca" thay đổi nhiều đến vậy, chắc chắn anh đang "vì tình phụ bạc".

Ngoài tình yêu ra, còn có chuyện gì có thể khiến một "đại ca trường học" lạnh lùng, bất cần trở nên thần hồn đ/iên đảo?

Chuông báo hết giờ vang lên, Tại Dã đột nhiên đeo ba lô và đứng dậy định đi.

"Dã ca, mới có tiết hai thôi, anh đi đâu vậy? Ngày đầu nhập học mà bỏ học, thầy chủ nhiệm chắc chắn sẽ đến tận nhà tìm anh cho mà xem!"

Tại Dã tùy tiện nói: "Giúp anh xin nghỉ phép."

Đàn em kêu gào: "Dã ca, em xin không được đâu!"

Tại Dã: "Không xin được thì thôi."

Anh quen đường quen lối rời trường, thẳng tiến đến nhà trẻ.

Lúc này, bên ngoài nhà trẻ không còn phụ huynh nào. Tại Dã nhìn quanh, leo lên một cây bên đường, dùng thân cây để nhìn vào bên trong. Vị trí này vừa vặn đối diện một phòng học chức năng, cửa sổ kính lớn cho phép anh nhìn rõ cảnh các bé đang hoạt động bên trong.

Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 20 (3)