Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 21 (1)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

21.

Tại trường mẫu giáo, chương trình học cơ bản chỉ gói gọn trong hai chữ: "chơi đùa". Vì vậy, phần lớn thời gian, bọn trẻ sẽ quây quần trong phòng sinh hoạt chung, cùng nhau chơi đùa với các bạn.

Giữa đám đông trẻ nhỏ, có vài bé trông có vẻ khác biệt, và Dư Thiên là một trong số đó. Bé chỉ ngơ ngác ôm bình nước của mình, nhìn những đứa trẻ khác đang thực hiện những trò chơi đơn giản dưới sự giúp đỡ của cô giáo.

Dường như bé chẳng có hứng thú với bạn bè xung quanh, cũng chẳng mấy quan tâm đến đồ chơi bày ra trước mắt, mà chỉ lặng lẽ ngồi thừ người ra.

Tại Dã đứng trên cây, một tay bám vào thân cây, vừa vặn có thể nhìn thấy Dư Thiên đang ngồi im lặng qua ô cửa kính lớn.

Bản thân anh ở trường cũng thường xuyên lơ đãng, nhưng khi liên quan đến con gái, Tại Dã không khỏi lo lắng. Sự nhàn rỗi, vô vị của một đứa trẻ trong mắt anh lại là "suy sụp tinh thần" và "tâm trạng uể oải".

Anh cau mày nhìn chằm chằm, chăm chú theo dõi hành động tiếp theo của con gái. Cuối cùng, thấy một bạn nữ tiến lại gần Dư Thiên, Tại Dã cứ ngỡ hai bé sẽ bắt chuyện hoặc chơi cùng nhau, nào ngờ cô bé kia lại thẳng tay lấy món đồ chơi nhỏ trước mặt Dư Thiên mang đi chơi chỗ khác.

Tại Dã: "..." 

Sao lại không phản ứng khi bị cư/ớp đồ chơi vậy!

Người cha trẻ tuổi bày tỏ sự phẫn nộ vì con gái "thất bại" trong giao tiếp ở trường mẫu giáo, tay đ/ấm nhẹ vào thân cây. =)))

Dư Thiên không mấy thích trường mẫu giáo, bé muốn ở nhà hơn, hoặc ở những khu vui chơi có nhiều đồ chơi lớn. Bởi vì ở đó bé muốn ăn gì, uống gì, chơi gì cũng đều tự do, không như bây giờ, không thể tùy ý đi lung tung.

Bé ngả người ra, có lúc suýt ngủ gật. Nhưng tiếng "điểm sáng xanh" năng động bên cạnh lại ồn ào vang lên: [Tội nghiệp quá, nam chính của chúng ta đã là ông bố trưởng thành rồi, vậy mà còn lén lút xem con.]

[Ký chủ mau nhìn đi, nam chính đang ở bên ngoài kìa!]

Đối với "điểm sáng" đôi khi ồn ào này, Dư Thiên hai tuổi không thể hiểu được thân phận "hệ thống" nào đó xuất hiện trong ký ức, chỉ coi nó như một người bạn đặc biệt hoặc thú cưng.

Bị nó lải nhải bên tai một lúc lâu, Dư Thiên ngẩng đầu lên, tìm kiếm ngoài cửa sổ.

Bé và Tại Dã đang đứng trên cây bên ngoài tường chạm mắt nhau.

Ba giây sau, Dư Thiên, người vừa mới bình tĩnh đến suýt ngủ gật, đột nhiên mở miệng khóc ré lên.

Tiếng khóc đột ngột này vang lên trong lớp học, ngay lập tức gây ra một chuỗi phản ứng dây chuyền. Giống như một tiếng hú của sói sẽ kéo theo vô số tiếng hú khác, cả lớp nhanh chóng tràn ngập tiếng khóc của trẻ nhỏ.

Trẻ nhỏ rất dễ bị ảnh hưởng bởi bạn bè. Bất kể trước đó đang làm gì, chỉ cần một đứa khóc, rồi vài đứa khác khóc theo, thì tất cả bọn trẻ sẽ cùng khóc.

Ba cô giáo ở đây vội vàng dỗ dành lũ trẻ. Một cô giáo nhanh chóng tiến đến chỗ Dư Thiên, người khóc đầu tiên. editor: bemeobosua. Vừa mới gọi tên bé, còn chưa kịp hỏi có chuyện gì, cô giáo đã vô tình bắt gặp ánh mắt của bé với Tại Dã bên ngoài tường.

Lúc này, Tại Dã đang ngạc nhiên vì tiếng khóc vô cớ của Dư Thiên, anh nghiêng người về phía trước để nhìn rõ hơn.

Một cô giáo phát hiện ra, rồi hai cô giáo còn lại cũng phát hiện.

Một cô giáo trẻ hơn cau mày: "Đó là ai vậy, sao lại lén lút trên cây, chắc là dọa con bé rồi!"

Cô giáo lớn tuổi hơn có kinh nghiệm nói: "Cô đi gọi bảo vệ hỏi xem có phải phụ huynh không đã. Dù sao thì, bảo anh ta xuống đi, đừng đứng đó nữa."

Tại Dã nhanh chóng bị bảo vệ nhìn chằm chằm, anh buộc phải xuống khỏi cây. Tuy nhiên, anh không rời đi ngay, mà quàng ba lô lên vai, làm thủ tục xong thì bước vào trường mẫu giáo.

Không lâu sau, Dư Thiên được đưa ra khỏi lớp. Bố cô bé, người đang lén lút trên cây, đứng đợi ở cửa, vươn tay dắt cô bé ra ngoài.

Buổi sáng vẫn chưa kết thúc, bé Dư Thiên đã "vinh dự" được bố xin nghỉ phép, công khai đưa ra khỏi trường mẫu giáo.

Lúc này trời vẫn còn nắng gắt, Tại Dã đội chiếc mũ của mình lên đầu con gái, che khuất gò má trắng hồng. Anh khoác chiếc ba lô nhỏ và bình nước của bé vào khuỷu tay, ôm bé đi dưới bóng cây ven đường.

Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 21 (1)