Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 27 (2)

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

"Vậy thì, con sẽ nói cho mình bố thôi ạ."

"Nói đi."

Dư Thiên bí mật ghé s/át vào anh, một tay che miệng, dáng vẻ như sắp nói một bí mật lớn. Tại Dã lạnh lùng phối hợp nghiêng người lắng nghe.

"Con có một cô tiên nhỏ, một cô tiên nhỏ màu xanh." Dư Thiên thì thầm nói ra bí mật lớn nhất của mình.

Đã chuẩn bị tâm lý nghe chuyện yêu sớm của học sinh lớp một, Tại Dã không ngờ lại nghe được thứ ảo tưởng của con gái. =))))

Tại Dã: "Cái gì?"

Dư Thiên cầm chiếc máy tính bảng đang xem lên, chỉ vào cô tiên dễ thương bay quanh nữ chính trên đó, nói: "Giống nó lắm ạ, tiên nhỏ, biết nói chuyện."

Gần đây con gái rất thích xem phim hoạt hình thể loại tiên nữ phép thuật, trước đây Tại Dã luôn cho là không có vấn đề gì, nhưng bây giờ anh lại thấy dường như có một chút vấn đề. Xem nhiều phim hoạt hình như vậy, con gái thật sự bắt đầu tin rằng trên thế giới có tiên nhỏ.

Nghĩ lại hồi nhỏ anh cũng từng tin vào ánh sáng, tin vào những dũng sĩ cứu Trái Đất, vậy thì con gái tin vào tiên nữ phép thuật và tiên nhỏ cũng là bình thường. editor: bemeobosua. Lúc bé hơn nữa, con bé đã từng coi con ruồi là thú cưng, những ảo tưởng ngây thơ của trẻ con như vậy, Tại Dã quyết định tạm thời không phá vỡ. So với điều này, có chuyện nghiêm trọng hơn cần xử lý.

Vì vậy anh nói: "Bố không nói về chuyện này. Con còn bí mật nào giấu bố nữa không?"

Dư Thiên nghe bố không nói về bí mật này, cô bé thở dài, ngã xuống ghế sofa tiếp tục xem hoạt hình: "Không còn nữa ạ."

Tại Dã cầm tấm thiệp mời trên bàn, gợi ý cho cô bé: "Vậy chuyện này là sao?"

Dư Thiên liếc nhìn, tâm trạng không chút d/ao động, ra vẻ đương nhiên nói: "Là giấy nháp ạ."

Tại Dã mới phát hiện ra mặt sau của tấm thiệp mời đầy những nét vẽ nguệch ngoạc của con gái, còn vẽ cả rùa và những cục bông gai kỳ lạ. Con bé đã lấy thiệp mời của người ta làm giấy nháp để viết.

"Ai là Kha Vũ Tường?"

"Bạn cùng bàn của con ạ."

"Sao cậu ta viết thiệp mời cho con, muốn con đến nhà cậu ta chơi?"

Dư Thiên suy nghĩ một chút: "Vì cậu ta ăn th/am lắm ạ?"

Tại Dã: "?"

Kết luận này lại là sao?

Dư Thiên phàn nàn: "Kha Vũ Tường ăn nhiều quá, một nửa bánh quy của con bị cậu ta ăn hết, Vương Tâm Hân còn chưa được ăn."

Tại Dã và con gái nói chuyện trên trời dưới đất nửa ngày trời, họ không thể hiểu ý của nhau một cách hoàn hảo, cuộc nói chuyện đi lệch đến những góc độ không ngờ tới.

Cuối cùng, Tại Dã tịch thu tấm thiệp mời này, Dư Thiên không để ý anh ta muốn xử lý giấy nháp của cô bé thế nào, thấy thời gian không còn nhiều, cô bé vẫn thở dài đi làm bài tập.

Đối với chuyện này, Tại Dã cảm thấy rất cần phải cảnh giác sớm, trong cuộc gọi với Lý Tụ, anh cũng đề cập đến chuyện này.

So với sự bất mãn và cảnh giác của ông bố trẻ, phản ứng của Lý Tụ là cười ha hả.

"Tiểu Thiên nhà ta bé thế đã có bạn trai theo đuổi rồi sao? Tuyệt vời!"

Ông bố nào đó càng thêm bất mãn: "Anh không thấy vấn đề này rất nghiêm trọng sao?"

Lý Tụ: "Không thấy. Cậu thả lỏng một chút đi, trẻ con sáu bảy tuổi biết gì, chắc chỉ muốn chơi với Tiểu Thiên nhà chúng ta thôi."

Tại Dã dựa vào ban công nhìn xuống ánh đèn thành phố lấp lánh như dải ngân hà về đêm, trong lòng đột nhiên dâng lên nỗi sầu muộn: "Tiểu Thiên đã đến tuổi này rồi."

Lý Tụ: " Đúng vậy, con gái cậu sắp có đối tượng rồi, thế mà cậu vẫn còn đ/ộc thân."

Tại Dã: "..."

Lý Tụ: "Anh nói thật, Tiểu Thiên đã lớn như vậy rồi, không cần cậu lúc nào cũng để mắt đến nữa. Cậu thật sự không muốn tìm đối tượng sao?"

Tôi làm "cá mặn" đời thứ hai ở các thế giới

Chương 27 (2)