27.
Tại Dã cảm thấy, cô con gái của anh, càng lớn càng tỏ ra lanh lợi.
Ví dụ như chuyện lần này, anh cố tình nói sẽ làm một trò chơi như vậy để dọa con bé, phản ứng đầu tiên của con bé không phải là ăn vạ, khóc lóc, gào thét không cho anh làm, mà là trực tiếp cân nhắc xem phải giải quyết chuyện này thế nào, rồi thông minh tìm những nhân viên trong công ty có thể giúp anh làm trò chơi đó, hối lộ họ, kéo họ về phe mình... Thủ đoạn "gạt bỏ quyền lực" này rất đẹp.
Mặc dù thủ đoạn hiện tại còn non nớt, nhưng đã đủ khiến người ta yên tâm rồi. Người cha già " bị gạt bỏ quyền lực" lộ ra nụ cười mong chờ con gái lớn.
Nhưng, con gái lớn rồi, cũng sẽ có chuyện không tốt xảy ra.
Con gái thông minh cũng có tật xấu, con bé rất lười, luôn không muốn làm bài tập của mình, cứ trì hoãn đến khi không thể trì hoãn được nữa, mới chịu làm cho yên. Giáo viên đã nhiều lần nhắc nhở, yêu cầu phụ huynh đôn đốc con làm bài tập, Tại Dã, một phụ huynh có "tiền án" được giáo viên "quan tâm đặc biệt", mỗi ngày đến giờ phải chụp ảnh gửi cho giáo viên, chụp ảnh con bé đang làm bài tập.
Tại Dã cảm thấy kiểu chụp ảnh giả tạo này thật vô nghĩa, nhưng khi đối mặt với giáo viên của con, dù anh là ông chủ công ty, là đại ca học đường từng oai phong lẫm liệt, giờ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn "chấm công" theo mọi người trong nhóm lớp.
"Tiểu Thiên, đến giờ rồi, con có phải nên làm bài tập không?"
"..."
"Tiểu Thiên?"
"..."
Cô bé nằm dài trên sofa xem hoạt hình trên máy tính bảng, vô cùng chăm chú.
Tại Dã biết cái tật của con bé, đi tới mở cặp sách của con bé, đối chiếu bài tập giáo viên gửi trên nhóm, lấy ra sách giáo khoa và vở bài tập của con bé, cả bút nữa, chuẩn bị kéo con bé đến chỗ để viết.
Đột nhiên, từ trong cuốn sách Ngữ văn trên tay rơi ra một tờ giấy. Trên đó có nét chữ viết tay non nớt khó coi ghi "Thiệp mời".
[Mời Tiểu Thiên đến nhà chơi.
Người mời: Kha Vũ Tường]
Bên dưới còn có ngày tháng, chính là hôm nay.
Tại Dã cầm tờ giấy này im lặng nhìn rất lâu.
Anh ta lạnh lùng nhìn hai trái tim vẽ bên cạnh tấm thiệp mời, thầm nghĩ, đây là ý gì? Trái tim có ý gì?
Mời con gái anh đến nhà chơi? Chơi gì? Có gì vui?
Cái tên Kha Vũ Tường này, nhìn là biết tên con trai.
Tại Dã cảnh giác. Tên nhóc này không lẽ có ý với Tiểu Thiên sao? Nếu không sao lại viết cái này?
Tại Dã thay đổi tư thế cầm tờ giấy, nhìn thế nào cũng thấy không vừa mắt, cau mày.
Trẻ con bây giờ sao thế, mới lớp một, đã sớm như vậy rồi sao? editor: bemeobosua. Anh nghĩ mình sẽ phải đợi đến mười sáu tuổi mới đối mặt với vấn đề con gái yêu sớm, không ngờ, mới sáu tuổi đã phải xử lý rồi.
Tại Dã đặt tờ giấy xuống, khoanh tay đứng bên cạnh ghế sofa, không nói một lời.
Dư Thiên cuối cùng ngẩng đầu khỏi hoạt hình, miễn cư/ỡng nói: "Con xem xong tập này rồi con sẽ đi làm bài tập ạ."
Tại Dã hỏi con bé: "Con có chuyện gì giấu bố không?"
Dư Thiên: "?"
Tại Dã: "Bí mật của con bố đã biết rồi."
Nói xong, anh thấy con bé dường như từ từ phản ứng lại. Ánh mắt con bé hơi lơ đãng, nhìn về phía không khí bên cạnh.
Tại Dã nhìn vẻ mặt hơi chột dạ của con bé, trong lòng lập tức x/ác định có chuyện, mặt càng thêm lạnh lùng:
"Con biết đây là chuyện nghiêm trọng thế nào không, sao có thể không nói cho bố biết."
Dư Thiên cúi đầu.
Tại Dã ngồi xuống bên cạnh con bé: "Con tự nói đi, chuyện gì."
Dư Thiên ngẩng đầu nhìn anh một cái, rồi lại nhìn không khí một cái, xoắn tay lại suy nghĩ rất lâu.
Cuối cùng, dưới ánh mắt dò xét gay gắt của bố, vai nhỏ của Dư Thiên khẽ trĩu xuống, cất tiếng nói.