Lần này Đường Nghị nghe rõ ràng rồi, chắc nghĩ là hỏi mình nên tích cực phát biểu: “Anh có cách! Anh có cách!”
Mắt Tô Nhật Na sáng bừng, lập tức ngồi cạnh Hoàng Thiên Di, hướng về phía điện thoại nói: “Nói nhanh xem anh có cách gì, nói hay thì anh chính là anh rể em!”
Chương 699 Con Trai Hướng Ngoại
Trong điện thoại truyền đến một tràng cười ngây ngô: “Hề hề hề, cái này đơn giản thôi. Cậu cứ đăng bán gà lên mạng, chỉ cần có người mua một con, cậu gửi hết số gà không muốn cho người đó, rồi nhanh chóng offline và đóng cửa hàng, thế là được rồi.”
Đây chẳng phải là sao chép mô hình kinh doanh sao! Quả nhiên là gian thương được nhà họ Đường bồi dưỡng ra mà!
Tô Nhật Na ngây người ra, sau đó vỗ đùi cái bốp chợt hiểu ra: “ Đúng rồi! Anh rể, anh thật thông minh. Chơi trò 'chuyền gà' à, cái này em biết!
Em thay chị Thiên Di quyết định, cho anh một cơ hội mời chúng em ăn trưa.”
“Được được được, tất cả các người chờ đấy cho tôi, không ai được đi, tôi đến ngay đây.”
Đường Nghị phấn khích nói rồi cúp máy mà không đợi chúng tôi trả lời.
Tô Nhật Na nhìn Hoàng Thiên Di với vẻ mặt phức tạp, rồi như sực nhớ ra hỏi: “Hai cậu nói chuyện điện thoại, có nghĩa là hai cậu đã làm hòa rồi đúng không?”
Hoàng Thiên Di thuận nước đẩy thuyền: “Chứ sao nữa? Cậu không phải đã làm chủ thay tớ rồi sao?”
Tô Nhật Na cười khan: “He he, làm hòa rồi là tốt rồi, lời cậu ta nói nghe cứ như sắp đến đánh nhau vậy.”
Tôi trêu chọc: “Đâu đến nỗi, cậu đã bắc thang cho hai người họ rồi, Đường Nghị chẳng biết ơn cậu đến mức nào ấy chứ.”
Tô Nhật Na lập tức cười vô tư lự, “Vậy thì tốt, lát nữa chúng ta lại đến quán mà em họ tớ làm thêm ăn nhé, tớ nói với cậu ấy một tiếng.”
Nói rồi cô lấy điện thoại gọi cho em họ, “Tô Hòa, lát nữa chị đưa bạn đến ăn cơm nha~
Không cần giảm giá đâu, bọn chị không trốn bill…”
Tôi: “…”
Hoàng Thiên Di: “…”
Không lâu sau, dưới ký túc xá vang lên tiếng còi xe gấp gáp, là ám hiệu quen thuộc, ba dài hai ngắn.
Chúng tôi nhìn ra cửa sổ, quả nhiên là xe của Đường Nghị đỗ dưới nhà, anh ta mặc một bộ đồ thường ngày đứng bên xe, trên tay ôm một bó hoa hồng lớn, đang ngẩng đầu vẫy tay về phía chúng tôi.
Tô Nhật Na đẩy cửa sổ ra cũng vẫy tay với anh ta, gọi vọng xuống: “Bọn tớ xuống ngay đây.”
Hoàng Thiên Di cố nén nụ cười nơi khóe môi, làm ra vẻ điềm đạm mà hếch cằm lên, “Gấp gì chứ, cứ để cậu ta đợi thêm chút nữa đi.”
Tôi không nhịn được trêu cô ấy: “Thôi được rồi, đừng giả vờ nữa, khóe miệng cậu sắp toe toét đến mang tai rồi kìa.”
Hoàng Thiên Di lườm tôi một cái, nhưng nụ cười trên môi thì không giấu được, cô ấy giả bộ chải tóc, cầm túi xoay người đi về phía cửa, “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Lúc này Bàng Hiểu Mẫn và Đàm Thi đều không có ở trường, Nhiệm Quỳnh Anh đi tìm bạn đồng hương ở hội sinh viên rồi, nên chỉ có ba chúng tôi đi ăn.
Mấy người chúng tôi cùng nhau xuống lầu, Đường Nghị vừa nhìn thấy Hoàng Thiên Di, lập tức toe toét miệng lao đến ôm cô ấy, nhưng bị Hoàng Thiên Di ghét bỏ dùng một ngón tay chọc vào n.g.ự.c cản lại, “Đừng dùng cánh tay đã từng ôm người khác mà ôm tôi.”
Đường Nghị lập tức tủi thân nói: “Anh thật sự chưa từng ôm ai khác, đều là con nha đầu Tô Dao kia vu oan cho anh, anh họ đã giúp anh làm rõ rồi, anh với cô ta chẳng có tí quan hệ nào cả.”
Anh ta sốt ruột đến đỏ cả mặt, quay đầu nhìn tôi, “Chị dâu, chị phải làm chứng cho em chứ, hôm đó chị cũng có mặt mà.”
Tôi cố ý không đáp lời anh ta, tự mình lẩm bẩm: “Để tôi nghĩ xem trưa nay nên ăn gì mới xứng đáng với mấy tế bào não đã c.h.ế.t vì mệt mỏi hai hôm nay.”
Đường Nghị hiểu ý, “Chị dâu, thích món nào đắt nhất thì gọi món đó, cứ gọi thoải mái, nếu quán không có em sẽ tìm cách mang đến cho chị.”
Tôi lập tức nghiêm túc nói: “Thiên Di, tôi làm chứng Đường Nghị hôm đó ở nhà họ Tô biểu hiện cực kỳ xuất sắc, anh ta lập trường rõ ràng, thái độ đúng đắn, ý chí kiên định, không sợ cường quyền, từng lời nói hành động đều thể hiện sự chung thủy tuyệt đối với cậu.
Tôi nghĩ cậu nên gạt bỏ thành kiến, với tinh thần đoàn kết hữu nghị, chấp nhận bó hoa và cái ôm của anh ta.”
Tô Nhật Na lập tức làm nhóm cổ vũ, lời tôi vừa dứt, cô ấy liền bắt đầu vỗ tay, “Mạnh Mạnh nói hay quá, nghe cậu phát biểu cảm giác còn có trình độ hơn cả bí thư khu chúng tôi!”
35. “Gacha” là đơn vị hành chính cấp thôn ở thảo nguyên, bí thư gacha tương đương với bí thư thôn ở những nơi khác, có uy tín khá cao trong làng, đối với Tô Nhật Na thì đây là một lời khen ngợi rất cao.
Hoàng Thiên Di cuối cùng cũng bị chúng tôi hai người tung hứng chọc cười, Đường Nghị cũng nhân cơ hội ôm chặt Hoàng đại mỹ nhân vào lòng rồi hôn một cái thật mạnh.
Hoàng Thiên Di mắt phượng lúng liếng nhìn Đường Nghị, dùng ngón tay chọc vào trán anh ta, “Còn dám có lần sau nữa, sẽ bị đày vào lãnh cung vĩnh viễn không được trọng dụng!”
“Vâng vâng vâng, bảo bối nói gì cũng đúng.” Đường Nghị mặt dày mày dạn dỗ dành, Tô Nhật Na ở bên cạnh trêu chọc: “Thôi được rồi, đừng có vô duyên vô cớ mà tình tứ nữa, mau đi ăn cơm đi.”