TRỞ THÀNH VỢ CỦA KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 1

Chương trước
Chương sau
Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~5 phút

1.

Ký ức của tôi vẫn dừng lại ở năm mười tám tuổi, khi tôi và Bùi Ngôn đấu đá nhau, tôi đã sai khiến đứa em trai cùng cha khác mẹ đáng ghét, đi quyến rũ Bùi Ngôn để làm anh ta bẽ mặt.

Dường như đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi ôm cái đầu đau như búa bổ ngồi dậy.

Một căn phòng xa lạ, và một đứa trẻ khoảng năm, sáu tuổi. Nghe thấy tiếng động của tôi, nó đặt cuốn tạp chí ngoại ngữ đang cầm trên tay xuống. Với vẻ mặt lạnh lùng, nó gọi tôi: "Ba."

Tôi cố gắng chớp mắt: "Cháu gọi chú là gì?"

"Ba." Đứa trẻ lạnh lùng đáp, "Ba định giả vờ mất trí nhớ sao? Rất tiếc, cha không có ở đây."

Đứa trẻ dường như đã quen với việc này, nói xong lại cúi đầu đọc tiếp cuốn tạp chí ngoại ngữ khó hiểu.

Còn tôi, tôi nhìn những dòng chữ lơ lửng giữa không trung, từ từ mở to mắt.

[Giờ giả vờ mất trí nhớ đã muộn rồi, gã chồng hiểm ác ngay cả con cũng không lừa được, thủ đoạn thật thấp hèn!]

[Bùi Ngôn đã gặp lại Thiên thần nhỏ rồi, anh ấy sẽ sớm nhận ra vẻ đẹp của tình yêu và đá bay gã chồng hiểm ác đó!]

[Con của anh ta cũng sẽ cảm nhận được 'tình mẫu tử', Thiên thần nhỏ Túc Lâm sẽ chữa lành cho hai cha con họ, còn gã chồng hiểm ác thì sớm cút đi cho khuất mắt!]

Bùi Ngôn? Túc Lâm? Kẻ thù không đội trời chung, và đứa em trai cùng cha khác mẹ của tôi.

Đây chính là một câu chuyện kinh dị.

Tôi lồm cồm bò xuống giường, theo bản năng tìm đến phòng vệ sinh.

Tôi trong gương, đầu quấn một lớp băng gạc dày, khuôn mặt tái nhợt, vẻ ngoài cũng trưởng thành hơn so với ký ức của tôi. Chắc chắn có ai đó đang chơi khăm, tuyệt đối là vậy!

Hay là, một cơn ác mộng?

Tôi véo mạnh vào đùi mình. Đau đến mức nước mắt lưng tròng, nhưng chẳng có tác dụng gì.

Tôi lại dùng sức vỗ vỗ đầu.

Đằng sau, một giọng nói trầm lạnh đột ngột vang lên: "Ba đang làm gì?"

Con của tôi và Bùi Ngôn, Túc Tranh Tranh, với khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng, đang nhìn chằm chằm vào tôi.

[Gã chồng hiểm ác thật không biết xấu hổ, anh ta nghĩ diễn trò đánh mình vài cái thì Tranh Tranh sẽ mềm lòng sao?]

[Tranh Tranh đã sớm không còn bất kỳ kỳ vọng nào vào người ba không đủ tư cách này.]

Tôi không nhìn những dòng bình luận, nhưng lại phát hiện đứa trẻ này tuy mang họ tôi, nhưng lại giống hệt đúc từ một khuôn với tên họ Bùi. Thần sắc lạnh lùng đến mức khiến người ta tưởng rằng nó có vấn đề về nhận thức cảm xúc.

Tôi là người đầu tiên rời mắt. Bất ngờ, tôi nhìn thấy tuyến thể hơi sưng đỏ ở gáy của mình trong gương.

Tôi vốn là một Alpha mà?

Tôi cắn răng: "Bùi Ngôn đâu? Bảo anh ta về, ba có chuyện muốn nói."

2.

Trong lúc đợi Bùi Ngôn về, tôi đã tìm hiểu rõ tình hình dựa vào những dòng bình luận.

Hiện tại là bảy năm sau, tôi đã hai mươi lăm tuổi. Năm hai mươi tuổi, tôi đã kết hôn với Bùi Ngôn, và sinh ra Túc Tranh Tranh.

Thậm chí vì muốn ở bên Bùi Ngôn, tôi đã từ bỏ quyền thừa kế của Túc gia. Bây giờ Túc gia hoàn toàn nằm trong tay đứa em trai cùng cha khác mẹ của tôi, Túc Lâm.

Vì thế họ nói tôi là con đỉa bám vào Bùi Ngôn để hút máu, là gã chồng hiểm ác. Bùi Ngôn và Túc Lâm mới là sự kết hợp "đỉnh của chóp", là một cặp trời sinh.

Vết thương trên trán cũng là do hôm qua tôi tìm Túc Lâm gây chuyện, và phải tự chuốc lấy hậu quả.

Tôi cau chặt mày, tâm trạng bực bội. Chiếc điện thoại quay tít trên đầu ngón tay tôi, đây là dấu hiệu báo trước sự kiên nhẫn của tôi đã cạn.

Không ai có thể chấp nhận việc tỉnh dậy sau một giấc ngủ, phát hiện bản thân ngu ngốc từ bỏ quyền thừa kế gia tộc, ở bên kẻ thù không đội trời chung, lại còn vì yêu mà chủ động sinh ra một đứa con trai.

Nói đến con trai, tôi nhìn Túc Tranh Tranh với ánh mắt phức tạp.

Đứa trẻ đột nhiên đứng dậy: "Cha."

"Ừm." Một giọng nói trầm ấm vang lên. Một người đàn ông cao ráo, lạnh lùng bước vào phòng khách.

Tôi cảm thấy một ánh mắt đang đặt lên đầu tôi. Tôi hờ hững liếc mắt lên. Gần như ngay lập tức, tôi xác nhận đây chính là Bùi Ngôn của bảy năm sau. Sự im lặng lan tỏa, không ai trong chúng tôi mở lời trước.

Rồi lại đồng thời.

"Bùi Ngôn, chúng ta nói chuyện đi."

"Tranh Tranh, lên lầu đi."

Hai giọng nói vang lên cùng lúc.

Túc Tranh Tranh ngẩng đầu lên, đồng tử đen kịt, không thể nhìn ra cảm xúc.

[Gã chồng hiểm ác lại chuẩn bị giở trò khóc lóc, làm loạn rồi dọa tự tử đây mà, rõ ràng là một Alpha, nhưng lại giống như một tên chồng ghen tuông.]

[Đừng nói là Bùi Ngôn, ngay cả tôi cũng không chịu nổi, Bùi Ngôn có thể nhẫn nhịn bảy năm đã rất ghê gớm rồi.]

[Bùi Ngôn làm vậy là vì đứa trẻ, không thì anh ta đã đá gã đó đi từ lâu rồi. Dù sao thì, ban đầu gã chồng hiểm ác đó đã hạ thuốc Bùi Ngôn để chia rẽ anh ấy và Túc Lâm.]

[Bùi Ngôn vì danh dự của hai gia tộc, mới buộc phải cưới gã chồng hiểm ác đã mang thai kia.]

[Có gì đó sai sai, Bùi Ngôn là Alpha cấp cao, chẳng lẽ còn không thể phản kháng sao?]

[Chuyện bất ngờ thì ai mà phản ứng kịp. Tầng trên đừng có dùng thuyết 'nạn nhân có tội'. Bùi Ngôn chỉ yêu mỗi Túc Lâm! Từ đầu đến cuối đều vậy!]

Tôi nhếch môi. Thảo nào, đứa em trai cùng cha khác mẹ nhút nhát đó, lại phối hợp đến thế khi nghe tôi sai nó hạ thuốc Bùi Ngôn. Thì ra là đã lén lút thông đồng với nhau từ trước rồi.

Tôi nắm chặt tay. Tôi không thể từ bỏ danh phận người thừa kế của Túc gia. Nhất định là Bùi Ngôn và Túc Lâm đã hãm hại tôi.

Khiến tôi, một Alpha, phải mang thai một cách đáng khinh, trở thành trò cười.

TRỞ THÀNH VỢ CỦA KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 1

Chương trước
Chương sau