Trở Về Quá Khứ: Bá Đạo Quật Khởi, Đòi Lại Gia Tài

Chương 321

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~3 phút

Lý Quốc Chấn nghe xong lời Hạ Quân, gương mặt trở nên trầm tư.

Ông là người nghiên cứu y học thần kinh, gần đây lại đang đảm nhiệm một đề tài khoa học cấp quốc gia liên quan đến chấn thương não và rối loạn nhân cách sau tai nạn.

Giọng ông chậm rãi vang lên:

“Lạ thật đấy... thay đổi khẩu vị, thay đổi tính cách, trí nhớ thì sao? Có bao giờ cậu ta nhắc đến chuyện trong quá khứ nhưng sai lệch, hoặc nhớ nhầm điều gì không?”

Hạ Quân sững người, ánh mắt hơi d.a.o động:

“...Có. Trước đây tôi từng nhắc với nó về chuyện đi leo núi hồi lớp 10 — nó nhìn tôi như người xa lạ, còn nói nó ghét leo núi, trong khi hồi xưa chính nó là đứa hăng hái nhất.

Rồi có lần nó hỏi tôi... mẹ tôi – bà nội của nó – mất năm nào. Trong khi nó từng là đứa khóc nhiều nhất lúc đó...”

Lý Quốc Chấn ngồi thẳng dậy, ánh mắt sắc bén hẳn lên:

“Nếu đúng như vậy thì... có khả năng sau tai nạn, Viêm Lâm đã bị thay đổi hoàn toàn một phần ký ức hoặc... có dấu hiệu của nhân cách thay thế.

Thậm chí—”

Ông dừng lại một chút, giọng trầm xuống:

“— có thể người đó không phải là Viêm Lâm.”

Không khí trong phòng bỗng chốc đông cứng lại.

Hạ Quân hít mạnh một hơi, đôi mắt ngập tràn nỗi sợ:

“Ông nói gì cơ…? Không phải Viêm Lâm? Ý ông là… có người mạo danh con tôi à?!!”

Cố Trường Nghiệp khựng người, sống lưng lạnh buốt.

Một ý nghĩ điên rồ lướt qua trong đầu ông — nhưng lại hoàn toàn không thể bác bỏ.

Vì sao sau tai nạn, Viêm Lâm như biến thành người khác?

Vì sao một người từng chính trực, thương em, yêu vợ… lại thành ra lạnh lùng, thủ đoạn, ích kỷ đến mức có thể giả mạo cả thân phận vợ mình để trục lợi?

Lý Quốc Chấn đứng dậy, rút điện thoại, gọi cho người bên đội nghiên cứu:

“Chuẩn bị hồ sơ kiểm tra ADN cho tôi. Tôi cần làm một xét nghiệm đối chiếu gấp – so sánh mẫu gen của Cố Viêm Lâm với cha mẹ ruột.

Thêm một bước nữa: kiểm tra ảnh chụp X-quang sọ não của cậu ta sau tai nạn.”

Hạ Quân hoảng hốt, nước mắt giàn giụa:

“Không... không thể nào... tôi sinh nó ra, tôi nuôi nó hai mươi mấy năm trời…

Nếu không phải con tôi, thì Viêm Lâm của tôi … đang ở đâu?!”

Lúc này ở bên ngoài, Cố Viêm Lâm vừa lái xe vừa siết chặt vô-lăng.

Bàn tay đầy gân xanh, mắt đỏ hoe nhưng ánh nhìn lạnh lẽo.

Trong lòng hắn vang vọng tiếng nói vừa rồi của Hạ Quân, của Cố Trường Nghiệp, của Lý Quốc Chấn...

“...Không phải con trai của tôi...”

“...Từ sau tai nạn, nó như biến thành người khác...”

“...Cái thứ mất dạy…”

Hắn bỗng bật cười – tiếng cười khô khốc vang vọng trong xe.

Rồi bỗng nhiên, hắn rút điện thoại, gọi cho một số máy bí mật.

“Alo… chuẩn bị phương án B đi.

Mấy lão già đó bắt đầu nghi ngờ rồi.”

Giọng bên kia lạnh lùng:

“Đã bảo mày đừng gây chú ý. Muốn giữ mạng thì đừng làm loạn nữa.”

Trong bóng tối, một thế lực ngầm đang lộ dần.

Câu chuyện về Cố Viêm Lâm không chỉ là một màn mưu mô gia đình... mà còn liên quan tới âm mưu tráo đổi thân phận, thậm chí là một kế hoạch được sắp đặt từ lâu.

Tiết lộ mới:

– Có khả năng Cố Viêm Lâm thật đã c.h.ế.t hoặc mất tích trong tai nạn.

– Người hiện tại là một “Viêm Lâm giả”, được đào tạo để giả mạo thân phận vì mục đích nào đó (thừa kế? tiếp cận nhà họ Cố? đánh cắp tài sản?).

– Có một tổ chức đứng sau thao túng, và Hà Linh Linh có thể biết hoặc tham gia.

Trở Về Quá Khứ: Bá Đạo Quật Khởi, Đòi Lại Gia Tài

Chương 321