Trọng sinh làm giàu

Chương 440

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Nếu em không đến thì sợ rằng cảnh sát cũng phải tới gõ cửa rồi!" Vân Lệ Lệ mắng một câu, rồi bước ra ngoài giải tán đám hàng xóm đang bu quanh hóng chuyện. Cô tiện tay đưa cho mấy đứa trẻ một ít tiền, dặn chúng đi mua chút quà vặt ăn. Khi cánh cửa được đóng sập lại, cô mới quay sang nói: "Có chuyện gì mà anh làm loạn lên đến thế, không thể nói chuyện đàng hoàng được sao? Một hai năm nay, anh đã gây ra bao nhiêu chuyện tai tiếng như vậy rồi hả?"

"Em tự mình đi hỏi cái con khốn nạn bên trong kia đi!" Vân Đại Hải ngồi phịch xuống, vẻ mặt bực bội nói.

Vân Lệ Lệ nhìn thấy thái độ đó của anh ta, cũng biết chẳng hỏi được gì ra hồn, liền đến gõ cửa phòng chị dâu cả Vân: "Chị dâu, rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Chị ra đây nói rõ ràng đi."

"Có cái gì để nói chứ, Vân Đại Hải, tôi nói cho anh biết, muốn ly hôn ư, nằm mơ đi!" Giọng của chị dâu cả Vân truyền đến từ bên trong.

"Cô ta ngoại tình, còn mang thai con hoang! Tôi không ly hôn cô ta, chẳng lẽ tôi còn phải giữ lại để rước họa vào thân sao? Cái đồ tiện nhân không biết liêm sỉ!" Vân Đại Hải lập tức nổi trận lôi đình, gầm lên.

Vân Lệ Lệ sững sờ, không chỉ có cô, Mẹ Quý cũng đứng hình.

Hai người không nghĩ tới, vợ chồng họ lại cãi nhau vì chuyện này. Vân Lệ Lệ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Mẹ Quý trong lòng cười khẩy, nói: " Tôi nói Đại Hải này anh, đây có phải là có hiểu nhầm gì không? Tôi thấy vợ anh vẫn đàng hoàng mà."

"Đàng hoàng cái gì mà đàng hoàng, mang thai cả con hoang, còn muốn đổ vỏ cho tôi! Cái đồ đàn bà thối tha!" Vân Đại Hải mắng to.

"Con hoang gì chứ, đây rõ ràng là con của anh!" Chị dâu cả Vân ở trong phòng nghiến răng đáp lại. " Tôi đã triệt sản rồi, cô còn dám bảo đó là con của tôi à!" Vân Đại Hải tức giận đến mức đ.ấ.m mạnh vào cánh cửa phòng.

Chuyện này là Quý Vân Vân bảo anh ta làm như vậy. Sau khi Quý Vân Vân mang thai, anh ta liền lén lút đi triệt sản mà không ai hay biết. Bởi vì đã có nhiều con như vậy rồi, đối với anh ta mà nói, chuyện này vốn dĩ chẳng có gì đáng bận tâm.

Mà đây cũng là để phòng ngừa sau này có chuyện rắc rối, chẳng phải có thể lấy ra làm bằng chứng sao?

Anh ta cảm thấy hợp lý, thế là anh ta đi triệt sản, để chứng minh đứa bé không phải của mình.

Nhưng không ngờ, vợ anh cũng đã mang thai rồi.

Tháng trước anh ta quả thật có ngủ với chị ta, nhưng cũng chỉ là một lần mà thôi, lại còn trùng hợp đến mức mang thai ngay sau đó. Mấu chốt là anh ta đã triệt sản rồi!

Đã triệt sản rồi thì làm sao có con được chứ? Khả năng duy nhất chính là, cái con đàn bà thối tha này đã lén lút với người khác bên ngoài, sau đó tính đổ hết trách nhiệm lên đầu anh ta. Chẳng trách tháng trước cô ta lại nhiệt tình đến thế, ngoan ngoãn dụ dỗ anh ta lên giường, hóa ra là muốn đổ vấy tội lỗi lên anh ta, cái con đàn bà thối tha không biết xấu hổ này!

"Ôi trời ơi, tôi nói cô thông gia này, sao cô có thể làm ra cái loại chuyện này chứ? Nếu như là trước kia, thì sẽ bị cạo đầu bôi vôi bỏ lông heo trôi sông đó, trời ơi là trời, sao cô có thể làm ra chuyện này được chứ? Các con cô đã lớn như vậy rồi, cô làm vậy sau này sao có thể làm gương cho bọn nhỏ được chứ?" Mẹ Quý nghe xong thì m.á.u nóng sôi sục, xông thẳng đến cửa phòng chị dâu cả Vân mà nói.

" Tôi còn tưởng là ai, thì ra là cái bà già ngu dốt bà đây! Trước khi nói tôi, bà nên đi quản cho tốt đứa con gái không biết xấu hổ kia của bà đi! Đầu tiên là ở nhà bên đó lẳng lơ câu dẫn người khác làm chuyện bậy bạ, qua đây vẫn là chứng nào tật nấy, không nhịn được cái thói lẳng lơ, câu dẫn chồng tôi, thấy chồng tôi có 'hàng' thì ngứa mắt, không nhịn được muốn bị anh ta đè ra ' làm ' cho đã đời có đúng không!" Lời nói tục tĩu của chị dâu cả Vân từ trong cửa phòng vọng ra khiến Vân Lệ Lệ nghe thấy cũng phải tối sầm mặt, Mẹ Quý càng tức giận không thôi: "Ngậm cái miệng hôi thối kia của cô lại!"

"Sao nào, không thích nghe à? Nếu không phải do đứa con gái dâm đãng vô biên của bà, nhà tôi bây giờ có trở nên như vậy không? Đừng tưởng rằng bây giờ cô ta câu dẫn được người có tiền thì có thể quên hết những chuyện trước kia! Thứ rác rưởi không biết xấu hổ, đúng là đứa con gái tốt mà bà dạy ra, chẳng khác gì đồ kỹ nữ!" Chị dâu cả Vân mỉa mai nói.

"Cái đồ rác rưởi! Đồ rác rưởi!" Mẹ Quý tức giận đến run rẩy cả người, chỉ vào cánh cửa mà không nói nên lời.

"Cô câm miệng cho tôi!" Vân Đại Hải lập tức gầm lên về phía cửa phòng. Anh ta biết Quý Vân Vân coi trọng mẹ cô ta đến mức nào, tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

"Sao nào, Vân Đại Hải anh thật sự là coi bà già này là mẹ vợ anh à? Anh đừng có nhầm lẫn! Bà già này là mẹ chồng của em gái anh, không có quan hệ gì với anh cả! Tôi lúc này mới nói hai câu sự thật, anh đã nhịn không được muốn mắng chửi tôi vì bà ta sao? Anh muốn để Quý Vân Vân nhìn thấy anh hiếu kính với mẹ cô ta như thế nào có phải không?" Chị dâu cả Vân cười khẩy nói.

"Cô im miệng cho tôi! Không được làm hỏng thanh danh Vân Vân nhà tôi!" Mẹ Quý tức giận không thôi nói.

"Hừ, Quý Vân Vân cái đồ rác rưởi đó còn có thanh danh gì mà tôi có thể làm hỏng nữa? Cô ta chính là rác rưởi thối nát, lúc trước bị tôi bắt gian trên giường, bị Đại Hải nhà tôi đè xuống làm cái chuyện đó!" Chị dâu cả Vân hừ lạnh nói.

Thật sự là cô ta có gì khó nghe là tuôn ra hết đó.

Vân Lệ Lệ thực sự không muốn bận tâm thêm nữa, cô kéo tay mẹ Quý lại nói: "Đây là chuyện nhà chị ta, chúng ta trở về đi, không cần quan tâm nữa!"

"Làm sao có thể mặc kệ được, cô ta chửi bới thanh danh Vân Vân như vậy, mẹ không thể để cho cô ta đi nói lung tung!" Mẹ Quý nói. Những lời này quả thực đã dọa bà sợ rồi, nếu truyền đến tai Tiểu Quách thì phải làm sao? Vân Vân bây giờ được sống cuộc sống tốt đẹp không dễ dàng gì, bà không thể để cho chị dâu cả Vân không biết xấu hổ này làm hỏng thanh danh con gái của bà ta!

"Mẹ, mẹ đừng quan tâm nữa, những chuyện này đều là chuyện đã qua rồi." Vân Lệ Lệ vội vàng nói.

"Cái gì mà chuyện đã qua, những chuyện này đều là bịa đặt!" Mẹ Quý lập tức nói, sau đó hạ giọng, hướng về phía chị dâu cả Vân bên kia cánh cửa nói: "Cô thông gia à, chuyện của cô và Đại Hải nhà cô là chuyện của hai người các cô, không liên quan gì đến Vân Vân nhà tôi cả, các cô tự mình xử lý là được, nên đừng kéo Vân Vân nhà tôi dính líu vào chuyện của các cô!"

"Cái bà già không biết xấu hổ này! Bà còn có mặt mũi tới nói với tôi chuyện này sao? Nếu không phải con tiện nhân Quý Vân Vân đó cướp chồng của tôi, biến tôi thành một người đàn bà goá sống trong khi chồng còn sờ sờ ra đấy, khiến tôi sống không bằng c.h.ế.t như bây giờ, thì liệu bà có đến đây trắng trợn bảo chuyện này chẳng liên quan gì đến Quý Vân Vân không? Tôi nói cho bà biết, nếu Vân Đại Hải dám ly hôn với tôi, tôi sẽ không tha cho Quý Vân Vân đâu! Cuộc sống sung sướng của cô ta từ nay đừng hòng được yên ổn!" Chị dâu cả Vân nghiến răng nghiến lợi mắng.

Rầm một tiếng, chị ta xông thẳng ra mở cửa, trên mặt còn hằn rõ dấu bàn tay, hiển nhiên là do Vân Đại Hải đánh.

"Nếu anh dám động vào tôi dù chỉ một chút, tôi sẽ trực tiếp đến đồn cảnh sát tố cáo anh, tố cáo cả chuyện của Quý Vân Vân nữa! Tố cáo cô ta đổi long tráo phụng, mưu đồ chiếm đoạt gia sản nhà người khác!" Chị dâu cả Vân lập tức buông lời đe dọa.

Một câu nói đó liền khiến Vân Đại Hải đứng sững sờ.

"Cái gì mà đổi long tráo phụng! Hạo Hạo chính là con trai của Tiểu Quách!" Mẹ Quý trừng mắt chất vấn.

"Có phải con của cái người họ Quách đó hay không, bà hỏi Vân Đại Hải chẳng phải rõ ngay sao? Đêm đó tôi bắt quả tang anh ta trên giường, tôi chỉ bắt được đúng một ngày đó thôi, nhưng mấy ngày sau Vân Đại Hải mỗi ngày đều lén lút đi ra ngoài, ai mà biết hắn đã làm cho con gái bảo bối Quý Vân Vân của bà "thoải mái" đến mức nào, nếu không làm sao mà nhanh như vậy đã mang thai!" Chị dâu cả Vân mỉa mai đến cay độc.

Trọng sinh làm giàu

Chương 440