Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 216

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~4 phút

Còn ngói thì cuối thôn có một lò nung đất, số ngói cũ dự trữ từ trước vẫn còn dùng được để lợp mái nhà.

Từ Vĩnh đã đến rồi, còn gì để nói nữa đâu.

Trước khi Trương Huệ rời đi vào giữa tháng năm, Từ Vĩnh không chỉ ở lại thôn Chu Gia mà còn làm việc trong xưởng trà, sửa nhà và tổ chức đám cưới với Chu Diệp.

Chỉ có điều, căn nhà ngói bùn vừa dựng còn ẩm ướt, cần phải chờ phơi khô ráo mới có thể dọn vào ở. Trong thời gian này, đôi vợ chồng trẻ sống tạm ở nhà mẹ đẻ Chu Diệp.

Với tư cách là một trong những người chứng kiến, Trương Huệ quay đầu nói với mẹ mình: “Nhanh thật đấy mẹ ạ.”

“Hừ, nhanh cái gì mà nhanh, gặp được con rể tốt thì phải tranh thủ mà giữ lại chứ con.”

Cũng đúng, hiện nay trên cơ bản người ta đều cưới trước yêu sau, xem mắt vừa ý, hai ba ngày là có thể kết hôn rồi.

Giang Minh Ngạn tới đón Trương Huệ về, đêm đó Trương Huệ hưng phấn đến nỗi mất ngủ, cứ thao thao bất tuyệt kể cho anh nghe chuyện tình của Chu Diệp và Từ Vĩnh. Nàng càng kể càng say sưa, còn Giang Minh Ngạn nghe mãi đ.â.m ra sốt ruột, đành quay người lại khẽ chặn nàng.

“Anh, anh làm gì đấy, đang ở nhà người khác mà, không biết xấu hổ à.” Trương Huệ lắp bắp.

“Biết ở nhà người khác thì đừng chọc anh, nếu không, xảy ra chuyện gì em đừng có ý kiến.”

“Em chọc anh cái gì?” Trương Huệ cảm thấy mình có lý, hoàn toàn là Giang Minh Ngạn cố tình gây sự, giọng điệu cũng cao hơn.

Giang Minh Ngạn cúi đầu xuống, hai người nghe rõ tiếng thở của nhau. Thấy cô sợ hãi, anh trầm giọng cười: “Huệ Huệ vừa khen một người đàn ông khác có trách nhiệm, đẹp trai, si tình trước mặt anh nhiều lần.

À, vậy em cho rằng chồng mình không có được những ưu điểm này sao?

Em ghen tị với người ta ư?” Giang Minh Ngạn nhướng mày.

Vành tai Trương Huệ đỏ bừng, trong lúc xấu hổ nhất thời, nàng lập tức kịp phản ứng: “Giang Minh Ngạn anh giỏi lắm, anh đang kiếm cớ gây sự phải không? Anh chỉ muốn bắt nạt em thôi!”

Trương Huệ giãy giụa, Giang Minh Ngạn khẽ bật cười, ấn nhẹ cô xuống. Một tay anh đè giữ lấy nàng, hệt như đang ôm một con thú nhỏ: “Em thử động đậy một chút nữa xem nào.”

Cảm nhận được điều chẳng lành, Trương Huệ chợt tỉnh táo hẳn, liền nũng nịu vỗ về: “Ai da, người ta trêu anh thôi mà, anh đừng có nghiêm túc như vậy chứ!”

Công bằng mà nói, rốt cuộc ai mới là người bắt đầu trước đây?

Trương Huệ sợ Giang Minh Ngạn sẽ làm chuyện vô liêm sỉ thật nên ngày hôm sau lập tức tạm biệt sư phụ, vội vàng kéo Giang Minh Ngạn về nhà.

Trên đường về nhà, Giang Minh Ngạn đeo túi trên lưng, bế con gái nhỏ trong lòng.

Trương Huệ cố ý trêu anh: “Giang Minh Ngạn, anh nói hai năm nữa chúng ta sẽ sinh thêm một đứa nữa, đến lúc đó ra ngoài anh giữ con kiểu gì?”

“Đơn giản thôi, chẳng phải có cái giỏ đấy sao, anh xách, mỗi giỏ một đứa.”

“Nếu có thêm hai đứa nữa thì sao?”

Giang Minh Ngạn cười nói: “Nếu em có thể sinh thì anh có thể giữ.”

Trần Lệ Phương lườm con gái: “Sinh con xong càng ngày càng ngớ ngẩn ra, nếu con sinh bốn đứa thì mỗi giỏ đựng hai đứa thôi.”

Trương Huệ: “...”

Bị mẹ ruột khiến cho cứng họng, Trương Huệ không còn gì để nói.

Trương Huệ thầm than: Trời ơi là trời, cô chỉ muốn trêu Giang Minh Ngạn một câu thôi mà.

Hai vợ chồng ngừng tranh cãi, đường đi lại bình yên, về đến nhà, mẹ cô vừa rời đi, Trương Huệ lập tức đành chịu: “Anh dọn dẹp trước đi, em đưa Hàm Hàm đi tắm.”

Giang Minh Ngạn cười mà không nói gì.

Trương Huệ chột dạ, luôn cảm thấy người đàn ông này không có ý tốt.

Làm vợ chồng lâu như vậy, Trương Huệ hiểu rõ Giang Minh Ngạn là người như thế nào, nụ cười tối nay của anh khiến cô có cảm giác như anh sắp tính sổ mình vậy.

Lề mề tắm rửa cho con gái xong vào nhà, trong lòng Trương Huệ hết sức bất an, trông thấy Giang Minh Ngạn cởi cúc áo thì suýt nữa buột miệng thốt ra hai chữ “biến thái”.

“Em đứng ở cửa làm gì?”

“Ở cửa mát.”

“Muỗi nhiều lắm, mau đóng cửa lại không muỗi bay vào đấy.” Giang Minh Ngạn vừa cởi đồ vừa nói với cô.

Anh nói cũng đúng, Trương Huệ có chút do dự, chẳng lẽ là mình nghi ngờ vớ vẩn?

---

Trọng Sinh Thập Niên 70: Mỹ Nhân Mang Không Gian

Chương 216