Chân Miêu Hồng đi nấu nước sôi, để đó trước cho ấm rồi mới pha.
Nhân Nhân thấy mẹ thằng bé lấy bình sữa và sữa bột ra thì biết là mình sắp được ăn, bàn tay nhỏ bé rất vui mừng, cái miệng nhỏ nhắn cũng cười toe toét.
"Ai nha, biết sắp được ăn nên vui vậy à." Chân Miêu Hồng nhìn hình ảnh hiếm có này, ôm lấy Nhân Nhân cười nói.
Chị có một con trai và một con gái nhưng đều không ở đây. Cả hai đều ở thành phố Đại Học, bên ấy cũng cũng có trường cấp 3, con trai và con gái của chị đều đang học cấp 3, năm nay con trai chị phải tham gia kỳ thi tốt nghiệp.
Con gái thì học năm 2 cấp 3, đều đã lớn và cũng rất độc lập, sớm đã qua thời kỳ như Nhân Nhân từ lâu rồi.
Mặc dù Nhân Nhân thấy chị lạ lãm, nhưng thằng bé nhìn thấy mẹ đang ở bên cạnh nên cũng yên tâm không có tiếng động nào.
Trước tiên Tô Đan Hồng múc nước ra cho mau ấm, nếu không thì khi đợi lâu thằng bé sẽ ầm ï lên. "Qua vài ngày nữa chị sẽ đến thành phố Đại Học, thằng nhóc kia sắp thi tốt nghiệp rồi, chị đi nấu cơm cho nó vài ngày." Chân Miêu Hồng cười nói.
Tô Đan Hồng gật đầu nói: "Kỳ thi Đại Học là chuyện lớn, chị Hồng đúng thật là nên chăm sóc.
Cô cũng đã gặp con trai và con gái của Chân Miêu Hồng, cả hai có đến vào lễ mừng năm mới, ngược lại là chồng của Chân Miêu Hồng thì cô và Quý Kiến Quân mãi đến bây giờ cũng chưa gặp, nhưng nghe nói là ở tỉnh ngoài, lễ mừng năm mới cũng không trở về, cụ thể làm cái gì thì bọn họ cũng không hỏi nhiều, chung quy lại là nhân viên nhà nước không lộ diện thì cũng đúng thôi, vài năm gân đây bốn bê đều đang phát triển, bận rộn cũng rất bình thường. Nước ấm rồi Tô Đan Hồng liền pha sữa, sau đó mới đưa cho Nhân Nhân đang háu ăn không chờ nổi nữa, có được khẩu phần của mình thì ngay lập tức Nhân Nhân chuyển từ trạng thái nôn nóng sang trạng thái an tính, hai cái má nhỏ chuyển động đặc biệt nhanh.
Tô Đan Hồng nói chuyện phiếm với chị Hồng, rất nhanh đã đến 10 giờ rưỡi, lúc này mới mang tiểu Nhân Nhân đến cửa hàng ở chỗ Tô Tiến Đảng bên này. "Em chồng đến rồi đấy à.' Thấy cô, chị dâu thứ Tô rất vui vẻ, sau khi chăm sóc khách hàng thì vội vàng đến đón người.
“Chị dâu thứ còn đang bận mà, khi nào xong việc thì nói chuyện. Tô Đan Hồng cười cười.
Chị dâu thứ Tô gật gật đầu rồi đến chào hai bác gái mua thức ăn, hơn nữa còn bớt cả mấy đồng tiền lẻ, một bác gái muốn lấy ít hành thì cô ấy cũng trực tiếp cho không luôn, điều này làm hai bác gái rất vui.
Tô Đan Hồng nhìn, không thể không nói người chị dâu thứ này của cô thật biết kinh doanh. Trong mắt người ở thôn thì mấy cọng hành đương nhiên không tính là gì, thế nhưng trên trấn này có rất ít người cho không, cho dù là một cọng hành cũng phải dùng tiên mua, cô ấy trực tiếp cho như thế này quả nhiên là hút khách, còn có điểm cộng lớn nữa là bớt tiền lẻ, cái này cũng là một điểm thu hút.
Việc này đều là phương thức kinh doanh, hơn nữa thái độ tươi cười chào đón, thì còn sợ buôn bán không được sao.
"Em chồng sao lại tự đến? Kiến Quân đâu rồi?" Chị dâu thứ Tô Cười nói.
Anh ấy đang bận rồi, em đưa Nhân Nhân di theo một chút, buôn bán doanh ổn chứ chị?" Tô Đan Hồng nói.
Nói đến buôn bán, chị dâu thứ Tô rõ ràng rất vui vẻ, cô ấy sẽ không nói với những người khác, nhưng với Tô Đan Hồng thì không như vậy.
Bây giờ mỗi ngày Tô Tiến Đảng đều sẽ về quê thu mua rau của người trong thôn, bởi vì chỉ thu một lân duy nhất nên người trong thôn nhất định có thể coi là được hời, cũng giảm bớt công sức bọn họ vận chuyển lên thị trấn, mà Tô Tiến Đảng sẽ kiếm được khoản chênh lệch này. Chênh lệch giá cũng không nhiều lắm nhưng số lượng nhiều, qua một ngày sau khi trừ chi phí xăng xe và những thứ khác thì có thể kiếm được gần 2 đồng, một ngày 2 đồng, một tháng được khoảng 50-60 đồng! Mặc dù lương của mọi người đều tăng nhưng cũng chỉ lên khoảng 25 đồng một tháng mà thôi, đối với bọn họ là đã cao hơn không ít, còn có tiên bán gà, một tháng không sai biệt lắm thì thu nhập vào khoảng 100 đồng!
Chị dâu thứ Tô chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống dễ dàng đến thất
Hơn nữa trong nhà chi tiêu cũng không nhiều, tiên này cơ bản đều có thể để dành.
Cả người chị dâu thứ Tô rất có tỉnh thân, hoàn toàn không giống với trước kia, trước kia còn có một chút sầu khổ nhưng bây giờ lại có sức sống, trên người cũng có vẻ mạnh mẽ thịnh vượng.
Bây giờ cô ấy đã có kế sinh nhai, con trai cũng ra đời, Tiến Đảng lại càng ngày càng tiến bộ thì cô ấy còn buồn bã cái gì nữa?
Nghe cô ấy nói lợi nhuận xong, Tô Đan Hồng cũng cười cười, lại nói: " Đúng rôi.. , anh hai và cháu em đâu chị?”
"Thạch Đầu đang ngủ rồi, Tiến Đảng ở bên trong g.i.ế.c gà lát nữa có khách đến lấy." Chị dâu thứ Tô nói.
Tô Đan Hồng gật gật đầu, cửa hàng này do Quý Kiến Quân tìm được, mặc dù ở vị trí không tính là quá đông đúc nhưng cũng không gọi là vắng vẻ, hơn nữa nơi này cũng lớn, có thể kinh doanh ở bên ngoài còn bên trong có sân để mọi người sinh hoạt.
Tô Đan Hồng đang muốn nói cái gì đó thì chợt thấy có một ông chú đưa cháu gái đang mang cặp sách lại đây mua đồ ăn, cô liền nói: "Em vào tìm anh hai đây.
"Được." Chị dâu thứ Tô nhanh chóng đáp lời rồi đi qua đón khách.
Tô Đan Hồng tiến vào thì thấy Tô Tiến Đảng đã g.i.ế.c gà xong, đang dội sạch sân nhỏ.
Nhìn thấy cô đi tới, anh ta lập tức cười nói: "Đan Hồng đến đấy à? Kiến Quân cũng đến chứ?"
Anh ấy không đến, em đưa Nhân Nhân ởi dạo chút, đợi lát nữa anh hai đưa em về một chuyến nhé, hôm nay em đi quên mang theo dù. Tô Đan Hồng nói.
"Được." Tô Tiến Đảng gật gật đầu, nói với cô: "Đan Hồng em ôm Nhân Nhân vào phòng trước đi, sân nhỏ này đang có mùi hơi nông, anh rửa trước đã."
Tô Đan Hồng thấy Nhân Nhân đã nhíu mày, cô cười rôi ôm thăng bé vào bên trong.
Sân cách phòng hơi xa, vào phòng ở bên này tuy còn hơi mùi nhưng đã nhạt đi rất nhiều. Anh hai, việc kinh doanh bây giờ đã tốt rồi. Anh có bao giờ nghĩ đến việc dứt khoát mua cái nhà này không?" Tô Đan Hồng nói.
"Mua nhà?"Tô Tiến Đảng sửng sốt, sau đó lắc đầu nói: "Như vậy thì sẽ cần rất nhiều tiền." Căn nhà đúng thật là không tệ, hơn nữa nhà này vừa xây chưa đến vài năm, vì chủ của căn nhà này làm ăn ở thành phố Giang Thủy bên kia, một đại gia đình đều dọn đến thành phố Giang Thủy rồi, ngay cả tiên thuê nhà cũng là trả mỗi năm một lần, để họ không phải đến và thu tiền thuê mỗi tháng.
Thành thật mà nói, nếu có thể thì khẳng định là muốn mua căn nhà này, Tô Tiến Đảng đã tính toán hết cả, sau này anh ta sẽ ở trên trấn lập nghiệp không định vê nữa, nhưng thuê nhà không phải là cách, chắc chắn là phải mua một căn trên trấn rồi.
"Có nói cần bao nhiêu tiền không anh?" Tô Đan Hồng hỏi. “Anh nghe Kiến Quân nói, vốn dĩ chủ nhà đã muốn bán rồi, nhưng mà đến tận 2500 đồng, nhiều tiên như vậy thì kiếm ở đâu ra? Tạm thời cứ thuê trước đã." Tô Tiến Đảng nói.
2. 500 đồng?
Tô Đan Hồng nhìn cái sân nhỏ này, ngược lại lại cảm thấy không đắt, ba phòng, nhà bếp cũng có, cũng có nhà vệ sinh độc lập, hơn nữa đều rất mới, còn có mặt tiên bên ngoài, chắc nguyên bản là muốn dùng để kinh doanh nên đã xây dựng như thế.
Bây giờ mới thuê thì cũng không gấp, trước hết anh hai cứ kiếm tiên đi, khi nào anh nghĩ kỹ muốn mua rồi thì nói với em một tiếng, em có thể cho anh mượn 1. 500 đồng." Tô Đan Hồng nói.