trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 101

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Tô Tiến Quân vội vàng nói: "Không cần nhiều như vậy."

Dù sao em gái cũng đã ga di ra ngoài, anh ta cũng không thể để em gái bị người bị khi dễ, lúc trước em gái vì để cho anh ta kinh doanh cửa hàng này mà đắc tội với hai người chị em dâu.

"Tiên này cũng chỉ là cho anh mượn, không phải cho anh luôn, mượn nhiều ít cũng không sao, hơn nữa việc làm ăn của anh lại tốt như vậy, chẳng lẽ em còn lo lắng anh trả không nổi sao? Nhưng thật ra căn nhà này, nếu anh hai muốn mua thì nhân lúc còn sớm mua đi nếu không sau này lại tăng giá." Tô Đan Hồng nói.

Lúc này nhìn thấy thời gian không sai biệt lắm, Tô Đan Hồng liên bảo anh hai đưa hai mẹ con cô về nhà, có xe chở đi thật sự rất nhanh.

Sau khi Tô Tiến Quân về nhà, liên nói chuyện với chị dâu hai vê chuyện mua nhà ở.

"Vậy cũng tốn rất nhiều tiền. Chị dâu hai Tô vừa nghe trong lòng cũng rung động, nói thật thì cô ta không nghĩ sau này trở vê trong thôn sinh sống, cô ta muốn sống yên ổn ở trên trấn tren.

Nếu muốn vẫn luôn sống ở trên trấn trên, vậy nhất định phải có ngôi nhà của chính mình, bằng không không thể ở lâu dài.

"Đan Hồng nói nếu chúng ta muốn mua nhà, cô sẽ cho chúng ta mượn một ngàn năm. Tô Tiến Quân nói.

Chị dâu hai Tô nghe vậy vô cùng vui vẻ, liền nói: "Không có người nào tốt bằng cô em dâu chồng này cả, Tiến Quân, em nghĩ kỹ rôi, em sẽ nghe theo lời cô em chồng, ngôi nhà này chúng ta nghĩ biện pháp mua di.

Hiện tại nhà chúng ta có bao nhiêu tiên?" Tô Tiến Quân nói. "Hơn hai trăm đồng." Chị dâu hai Tô nói, nghĩ tới sau khi mua xong phòng ở về sau có thể sinh hoạt ở trên trấn trên, cô ta thập phân có động lực liên nói: "Em biết bây giờ vẫn còn thiếu, nhưng em kiếm tiền cũng nhanh, Tiến Quân lần sau anh đi thu đồ ăn, anh cũng đi hỏi người thân ở xung quanh trong thôn xem, xem họ có di trong sông bắt cá không, nếu có thì anh đều nhận hết, hôm nay còn có mấy người đều hỏi vì sao không bán cá đó."

"Được." Tô Tiến Quân đồng ý. Hai vợ chồng vì muốn mua nhà ở trên trấn trên an cư, cũng nhiệt tình mười phần. Tô Đan Hồng trở về nhà, cô đem chuyện này nói với Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân đồng ý với suy nghĩ của cô: "Nhà ở nên mua sớm mới tốt."

Lúc trước khi bàn về cửa hàng, trong tay cũng thiếu, bằng không lúc đó anh cũng muốn mua cửa hàng này.

Về sau Tô Tiến Quân nếu đồng ý thì lại bán lại cho anh là được, nhất thời cần ở gấp thì thuê nhà không nói, nhưng cả đời ở nhà thuê thì khẳng định không được.

"Chờ cuối năm, anh chắc sẽ cho anh hai mượn nhiều tiền, trước cứ mua nhà ở, ve sau anh hai từ từ trả lại là được. Quý Kiến Quân nói.

Tô Đan Hồng nhìn anh cười một cái: "Vậy anh cũng không thể cùng mẹ nói chuyện này được. "Anh sao có thể nói chuyện này?" Quý Kiến Quân nhìn cô trừng mắt liếc qua một cái.

Tô Đan Hồng cười cười: "Anh để ý con trai, em đi nấu cơm”

Cô liên đi xuống bếp nấu cơm trước, chuyện giúp đỡ nhà mẹ đẻ, thật sự chỉ cần hai vợ chồng cô biết là được, mẹ chồng tuy thoáng, nhưng nếu chuyện cho mượn nhiều tiên như vậy truyên đi ra ngoài, vậy trong lòng bà nhất định có ý kiến, có khi còn đối với cô có khúc mắc. Dù sao, lúc trước chuyện cửa hàng cô trực tiếp cho anh hai bên nhà mẹ đẻ mà không cho hai anh em của Kiến Quân, chuyện này đối với mẹ chồng khẳng định nói không rõ.

Mặc dù quan hệ mẹ chồng nàng dâu của cô rất tốt nhưng cũng không cần vì chuyện này mà ảnh hưởng.

Đến nỗi bên kia anh hai và chị dâu hai có thể hay không tiết lộ ra bên ngoài, vậy thì không cần lo lắng, hai người họ so với cô còn giấu kỹ hơn.

Làm cơm trưa xong cô để Quý Kiến Quân đưa sang cho cha mẹ Quý xong trở về hai người bọn họ mới ăn cơm. Nói tới chuyện vườn trái cây, Quý Kiến Quân liên cười nói: "Mẹ trồng nhiều dưa hấu dâu tây như vậy đến lúc đó nhất định có thể bán được với giá tốt.

"Mẹ nói muốn chia năm năm với em, chuyện này không liên quan đến đàn ông các anh." Tô Đan Hồng cười nói.

Mẹ chồng cô đã sớm nói với cô, đến lúc đó chia đều, Tô Đan Hồng vốn muốn đưa hết cho bà, tuy nhiên mẹ Quý không đồng ý, Tôi Đan Hồng cũng chỉ có thể đồng ý cùng bà chia đều, như vậy mẹ Quý cũng yên tâm.

Hơn nữa mẹ Quý một lòng đặt vào dưa hấu dâu tây, bà chăm sóc vô cùng tốt.

Ngoài dưa hấu, mẹ Quý nhìn không thấy dâu tây kết quả thế nào, năm nay chỉ là ươm giống, sang năm có thể hái quả. Nhưng ngoài ý muốn của mẹ Quý chính là dâu tây thế nhưng có thể lớn lên tốt như vậy, so với cây non được hai năm cũng không khác bao nhiêu, mắt thấy có thể thấy quả, mẹ Quý vô cùng vui vẻ, chăm sóc càng dụng tâm.

Tuy nhiên quả ở trong sân của Tô Đan Hồng so với trên núi càng tốt, hiện tại những quả dâu tây đã bắt đầu ra trái, theo tốc độ kia, chỉ sợ là khoảng nửa tháng là có thể hái được. Dưa hấu lớn lên cũng nhanh, tuy nhiên cũng không nhanh tới trình độ này.

Nhưng đều là trông ở trong sân của cô, cho nên lớn nhanh thế nào cũng chỉ có người trong nhà biết, không ai nói cái gì.

"Vợ ơi, sao anh cảm thấy mấy bôn hoa cúc đặt ở trong sân nhà mình càng đẹp mắt nhỉ?" Hôm nay Quý Kiến Quân đem hoa cúc mang ra phơi nắng, liên nói.

Tô Đan Hồng nói: "Trong sân chúng ta cái gì cũng không có, thêm chút hoa cho đẹp mắt. Quý Kiến Quân nói: "Anh sang nhà ông Hồ mang vê chút hạt giống?”

"Cũng được, anh mời thím Hồ sang nhà mình một chuyến, thím nhìn mấy cây cúc hoa này cũng sẽ không nghĩ em trông hư hết." Tô Đan Hồng cười cười. Quý Kiến Quân cũng rất muốn làm sân nhà anh trở nên đẹp hơn, trong thôn nếu nói nhà ai có vốn, kia cũng chính là nhà họ Hồ, anh liên đi sang.

Thím Hồ nghe nói Tô Đan Hồng mời bà đi xem mấy bồn hoa cúc, bà cũng rất có hứng thú, ấn tượng của bà đối với Tô Đan Hồng cũng không tôi.

Vừa nhìn thấy mấy bồn hoa cúc lớn lên so với nhà bà còn tốt hơn một chút, bà cũng ngạc nhiên sửng sốt.

"Đan Hồng, cháu chăm sóc thế nào vậy?" Thím Hồ cũng không để ý tới chuyện khác, nhà bà sống nhờ vào việc trồng cây, tất nhiên so với những công việc khác đều quan trọng hơn, lập tức liên quan sát lên.

Mấy bồn hoa cúc lớn lên xanh um tươi tốt, nhà bà cũng vậy, cái này cũng không có gì quá kỳ quái,

Nhưng lá lớn lên tốt, chính là nhà bà lại không có giống như vợ Kiến Quốc dưỡng ra tới mấy bôn hoa có tinh thân tươi tốt như vậy, nói như thế nào đâu, chính là loại miêu tả sinh động cây có sức sống bừng bừng.

Có lẽ người bình thường không nhìn ra được nhưng thím Hồ liếc mắt một cái liền nhìn ra.

"Thím , sân nhà cháu cũng có chút trống trải, cháu nghĩ muốn trông nhiều cây một chút, thím cho cháu một chút hạt giống nha?" Tô Đan Hồng nói.

"Được." Thím Hồ lúc này không chân chừ, bà cũng xem như đã nhìn ra, vợ Kiến Quân thật có bản lĩnh, lấy ra một ít hạt giống nói: "Chút hạt giống này cháu cứ trông trước, đợi thím tìm chút hạt giống tốt nhất cho cháu, mấy bồn hoa cúc này hiện tại cũng do cháu chăm, chờ đến lúc đó cùng mang đi, tiền không cân chia năm năm, cháu bảy thím ba là được."

Tô Đan Hồng lắc đầu: "Lúc trước đã nói rõ, năm năm là năm năm, thím cũng không cân khách khí với cháu, về sau chúng ta còn hợp tác với nhau lâu dài."

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 101