trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 119

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Quý Kiến Quân không nói gì. Sau đó, anh và Tô Tiến Đảng lại chạy thêm ba chuyến xe nữa, mỗi chuyến đều chất đây xe, trên cơ bản những thứ có thể đem bán, đều đã bán hất.

Vốn phải tính tiền công cho Tô Tiến Đảng, rốt cuộc thì Tô Tiến Đảng tới giúp đỡ không chỉ vì nghĩa khí mà còn là tình cảm, anh ta bỏ việc kinh doanh nhà mình đến để giúp đỡ anh, nếu không tính toán số tiền kia vậy phân tình cảm này anh sẽ nhớ kỹ.

Ai bảo chuyện này người giúp đỡ anh cũng không nhiều lắm, ông Tần là một người, nhưng hiện tại anh đã có xe, không cần ông Tần phải chạy từ xa đến, tuy rằng cũng không phải anh không có anh em, nhưng cho dù là anh em ruột thì lại vì loại việc này mà xa cách nhau ư?

Vốn dĩ đã ghen ty đỏ mắt, nếu lại đến đây nhìn thấy tình cảnh này càng không phải thêm ghen ghét nhau đến chất sao? Cho nên, Quý Kiến Quân không gọi hai anh em nhà mình đến giúp đỡ mà trực tiếp gọi cho anh hai vợ Tô Tiếng Đảng đến. Tuy rằng hơi mất thời gian, nhưng mà chỉ cân đem hàng hóa vào thì không thành vấn đề, buổi tối lại tốn công một chút, lại có mẹ Tô qua đây hỗ trợ, trên cơ bản tất cả đều ổn thỏa.

Còn nữa, anh ta cũng biết em rể Kiến Quân này gọi anh ta đến mà không phải anh em nhà mình, điêu này nói rõ trong lòng Kiến Quân, vậy rõ ràng người anh hai vợ này thân thiết hơn, nên anh ta cũng muốn giúp, hơn nữa nói thật ra, anh ta cũng muốn trải nghiệm chuyện đời ở thành phố Đại Học một phen. Về phần ba mươi đồng này, anh ta cũng nhận lấy, thêm ba mươi đồng này thì cũng không giàu, thiếu ba mươi đồng này cũng không nghèo được, nhưng mà Kiến Quân muốn cùng anh ta nói chuyện trả tiên công thì anh ta liền không vui.

Nói sau này anh ta tìm Kiến Quân hỗ trợ, có phải cũng sẽ tính tiên công không? Lúc này mới mấy ngày, anh ta còn muốn mượn ít tiên, mua cửa hàng nữa, cái này có phải cũng cân tính lãi không?

Nghe anh ta nói vậy, Quý Kiến Quân cũng không cùng anh ta khách khí nữa, nói: Đêm nay, anh hai liên trở vê tính toán đi, xem còn thiếu bao nhiêu, nếu như phù hợp, ngày mai em sẽ kêu anh ta đến, cái cửa hàng này phải mua sớm mới tốt." "Được." Tô Tiến Đảng trở về.

Khi anh ta trở vê, mẹ Tô cũng không tiếp tục ở nữa, kêu anh ta lái xe đưa bà về.

Tuy rằng chỉ là xe ba bánh nhưng cũng khiến các bà lão trong thôn hâm mộ không thôi. Tô Tiến Đảng sau khi trở về nhà, cửa hàng cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ, hai vợ chồng liên bắt đầu tính toán vốn liếng. Nghe nói chông mình không nhận phí vất vả, chị dâu hai Tô cũng không nói gì.

Hiện tại cửa hàng này đều là của nhà cô ấy, Quý Kiến Quân nói, bảo bọn họ về sau cứ lấy giá sỉ bán, hai vợ chồng đều biết đây là Quý Kiến Quân có ý tốt, liên đồng ý.

Hơn nữa nếu lúc trước không phải dượng cùng em chồng giúp đỡ thì sao bọn họ có ngày hôm nay.

Chị dâu hai Tô vẫn hiểu những điều cơ bản này, phần tình cảm cũng không phải thứ ba mươi đồng kia có thể so sánh được, giúp gia đình cô ấy bao nhiêu, nếu lại lấy tiên công thì thật áy náy. Hai vợ chồng tính xong vốn liếng nhà mình, có hơn một ngàn ba trăm đồng!

Hai người liếc nhìn nhau, đôi mắt đều tỏa sáng, lúc này mới lên trấn kinh doanh được bao lâu? Vậy mà đã để dành được trên dưới một nghìn ba trăm đồng rồi.

Đây là phần còn dư, trừ bỏ chỉ tiêu linh tinh hàng ngày ra rồi. Trong ngăn tủ còn có hơn hai mươi đồng, nhưng số tiền đó dùng để thanh toán tiên hàng hóa, không động vào.

"Kiến Quân nói cửa hàng này anh nên mua sớm, bằng không sợ là sẽ xảy ra sự cố gì.' Tô Tiến Đảng nói.

"Còn thiếu một ngàn hai, anh liền đi nói với cô em chông một tiếng, tiền này chúng ta tiết kiệm năm sau có thể trả cho cô ấy, cô em chồng rất tin tưởng chúng ta. Chị dâu hai nói.

Cô ấy cũng cực kỳ thích cái nhà hiện tại, nên không định chuyển nhà, cũng xác định ở chỗ này lâu dài!

Phía trước làm buôn bán, phía sau an ổn sinh sống, nơi này là nơi ở không thể tốt hơn.

"Được rồi, ngày mai anh sẽ đi nói với Kiến Quân một tiếng." Tô Tiến Đảng nói.

Anh ta tất nhiên là tìm quý Kiến Quân nói chuyện, tuy rằng có thể nói với em gái nhưng không phải lần nào cũng kêu em gái nói giúp, quan hệ của anh ta với Kiến Quân cũng rất tốt, thái độ của Kiến Quân rất rõ ràng, thiếu bao nhiêu anh có thể đưa bấy nhiêu.

Quý Kiến Quân rất thoải mái đưa tiên cho anh ta, hỏi anh ta có cần anh giúp đỡ làm hộ khẩu không, Tô Tiến Đảng đối với việc này rất quen thuộc nên từ chối.

Chính mình liên hệ với bên chủ nhà, chủ nhà cũng là người đàng hoàng, lúc đầu năm nói hai ngàn năm, không tăng giá, cho nên liên tiên trao cháo múc, cùng ngày đi lên cục sang tên, tên trên giấy tờ chứng nhận bất động sản chính là tên Tô Tiến Quân cùng chị dâu hai Tô.

Đúng vậy, Tô Tiến Quân còn cố ý viết thêm tên chị dâu thứ Tô là Lý Quất Tử vào nữa.

Lúc cầm giấy chứng nhận bất động sản, chị dâu thứ Tô còn rơi nước mắt, con trai cô ấy nhìn thấy mẹ khóc, chỉ vừa tròn hai tuổi đã biết bò qua lau nước mắt cho mẹ, trong mắt lộ vẻ sốt ruột.

"Thạch Đầu đừng sợ, đây là do mẹ quá vui mừng, đời này của mẹ xem như xứng đáng, cả đời này mẹ sẽ nhớ kỹ ơn nghĩa của cô con." Chị dâu thứ Tô ôm lấy đứa con trai chưa hiểu chuyện, vui mừng đến phát khóc.

Nghĩ lại chuyện ngày trước, nhìn lại hiện tại, cô ấy và Tiến Đảng đã trực tiếp mua nhà ở trấn trên, về sau là người dân của trấn, có nhà ở, con trai cũng có, Tiến Đảng cũng chịu làm ăn, cô ấy còn có gì không thỏa mãn?

Mà tất cả, cô ấy rất rõ ràng, đều là do cô em chồng mang đến, bằng không, hiện tại cô ấy còn không biết cuộc sống sẽ như thế nào đâu.

Nhìn vợ mình trốn vào nhà lén lau nước mắt, mới đầu Tô Tiến Đảng còn lo lắng, trộm đi vào nhìn theo, liền nghe được lời của vợ nói, lập tức bật cười lắc đầu, liên đi ra ngoài nhìn công việc kinh doanh.

Mặc dù đã mua được nhà ở, nhưng vẫn thiếu một đống nợ, số tiền dư trong nhà cũng không nhiều lắm, gần như là cạn kiệt.

Nhưng cũng mua, mỗi ngày việc bán hàng đều ổn định, hiện tại sắp đến cuối năm, buôn bán cũng tốt, chắc hẳn mọi gia đình đều muốn chuẩn bị cho Tết năm nay thật tốt vì vậy buôn bán rất được.

Năm nay làm việc rất tốt thì sang năm đầu xuân người trong nhà có thể thư thả một chút rồi. Bên kia, Quý Kiến Quân lại bắt đầu bận việc, lúc này kiếm được không ít tiền, tất cả đều là thịt khô, lại gân cuối năm, bán được thêm vài thứ, mấy ngày cũng lời chín trăm đồng, nhưng đều đã cho mượn, còn thêm vào việc khác nữa.

Vê phần những việc này, anh cũng không lo lắng, điều anh lo lắng duy nhất chính là vợ mình, bây giờ bụng vợ anh ngày càng lớn, mỗi ngày nhìn cô sinh hoạt trong lòng anh đều sợ hãi, vì vậy anh rất chú ý, anh yêu cầu vợ mình hiện tại phải chăm sóc bản thân thật tốt thì không có vấn đề gì.

Về phần chăm sóc cho Tiểu Nhân Nhân và Yên Nhi đều không cần cô động tay.

"Cha, con muốn ăn bánh quả hông."

Yên Nhi bây giờ có thể nói chuyện lưu loát, hơn nữa cô bé ở chỗ bác ba ăn uống rất tốt, lớn lên cũng mượt mà, Tô Đan Hồng rộng lượng, hoàn toàn coi Yên Nhi như con gái của mình, phong cách trang điểm cũng là phong cách tây, so sánh khuôn mặt với các cô bé cùng tuổi trong thôn rất khác biệt.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 119