trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 128

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, mẹ Tô đã đến đây giúp đỡ.

Tô Đan Hồng cũng nghe nói mẹ cô qua giúp anh hai, cười cười, nói với Quý Kiến Quân: "Bây giờ mẹ em thế mà đã đem cả kho báu thế chấp lên người anh hai rồi."

"Cái đấy thì mẹ cũng không thế chấp nhầm" Quý Kiến Quân cười nói.

Nhân phẩm của anh vợ thứ là thứ không thể nghi ngờ, cũng rất hiếu thuận, nếu mẹ vợ chịu theo anh ấy, thì chắc chắn ngày tháng sau này sẽ không kém. Hơn nữa, thị trấn hai ba năm trở lại đây phát triển nhanh chóng, có thêm rất nhiều người, bây giờ đã mua cả cửa hàng rồi thì phải kinh doanh cho thật tốt, bởi vì không ít mọi người cũng đã bắt đầu làm kinh doanh, có thể trổ hết tài năng từ cửa hàng mặt tiền này hay không thì còn tùy vào khả năng của bản thân nữa, cho nên mẹ Tô chịu qua giúp việc thì cũng không tệ.

"Vợ, xem anh mang gì vê cho em này. Sáng sớm hôm sau, Quý Kiến Quân lái xe đến chợ sáng trên huyện, vừa quay lại đã gọi cô.

"Có cái gì đấy?" Tô Đan Hồng nghe thấy giọng nói hào hứng của anh thì cười ra tiếng, còn đẩy Nhân Nhân đi ra, để thằng bé bên trong thì thằng bé không chịu.

Anh thấy nhiều xoài với cam lắm, tất cả đều đến từ miền nam. Anh nếm thử thấy rất ngọt, vì vậy đã mua một ít về cho em."Quý Kiến Quân bước từ trên xe Xuống, nói.

Khoảng chừng 2 thùng cam, quả cam màu vàng da nhìn đã biết là ngon miệng.

Mua cũng mua được một thùng, cũng không lớn, là quả xoài nhỏ nhưng Tô Đan Hồng nhìn đã cảm thấy muốn ăn rồi.

"Ăn, ăn.' Tiểu Nhân Nhân cũng nhìn thấy, đôi mắt đen láy nhìn đồ ăn, trong miệng nói.

"Mèo con ham ăn." Tô Đan Hồng cười cười, cầm lấy hai quả cam, đẩy thằng bé vào phòng bếp cắt ăn.

Cho thăng bé một chút thì thăng bé liên nhíu mày, nhưng miệng vẫn chắp chậc chậc. "Hương vị như thế nào? Anh nên ở bên kia rồi, rất ngọt đấy." Quý Kiến Quân tiến vào, cười nói. "Rất ngọt." Tô Đan Hồng gật đầu nói, cam cực ngon, cô rất vui vẻ. Sau khi Tiểu Nhân Nhân nhíu mày ăn hết một miếng cam mẹ cậu đưa cho, thì vui vẻ lên, ah ah há miệng đợi được đút ăn. Tô Đan Hồng lại đưa con trai thêm một miếng nữa, thăng bé càng ăn càng thích, trực tiếp đưa tay muốn cầm lấy.

Tô Đan Hồng cười cười, để Quý Kiến Quân đi lấy cái yếm đeo cổ cột lên cho thằng bé.

Bắt được thức ăn nên Nhân Nhân rất thỏa mãn, cầm lấy quả cam bắt đầu nhấm nháp, mút cam và ăn một cách rất hài lòng.

Tô Đan Hồng cũng ăn, chia cho con trai một nửa còn lại một nửa để cô ăn hết.

Cam này ngon, lát nữa anh mang một ít lên cho cha mẹ di. Tô Đan Hồng nói.

Trên núi cái gì cũng có, vì muốn thuận tiện cho cha Quý mẹ Quý lúc đói bụng thì tự làm chút điểm tâm ăn, cho nên trên núi cả d.a.o cả thớt đều có.

Tự mình có thể cắt ăn hết.

Quý Kiến Quân gật gật đầu: "Không biết em thích ăn, anh nghe bọn họ nói, sang năm bọn họ sẽ lại đến nữa, đến lúc đó anh sẽ mua thêm nhiều chút." "Cũng không cân mua nhiều vậy, thế này cũng đủ rồi." Tô Đan Hồng cười nói.

Quý Kiến Quân nói: "Anh nghe họ nói mang thai ăn nhiều cam tốt.

Nghe vậy Tô Đan Hồng cũng mặc kệ, mua nhiều chút, dù sao cũng không tốn bao nhiêu tiền. Quý Kiến Quân liền mang ít cam và xoài lên núi, cha Quý không nói gì, ngược lại mẹ Quý lại nói: "Mang mấy thứ này lên làm gì, giữ lại cho Đan Hồng ăn."

Ở đây khí hậu không tốt lắm, vào mùa đông thường không có trái cây để ăn, nếu có cũng chỉ là quả hạch, mấy quả như cam xoài thì thường được vận chuyển từ miên nam ra, nhưng giá lại không hề rẻ.

"Trong nhà vẫn còn." Quý Kiến Quân nói: Cái này cha mẹ cứ ăn là được."

Nói xong anh liên đi xem dê rừng và gà con.

Mẹ Quý đi cắt cam, mới vừa ra tới đã thấy cha Qúy ăn xoài, nói vị xoài thơm ngọt, kêu bà đến nếm thử.

"Trước đây tôi đã ăn xoài này một lần," Cha Quý nói.

"Hương vị thế nào?" Mẹ Quý cười nói. "Chẳng phải bà ăn thì sẽ biết sao?" Cha Quý nói xong liền lấy cam lên ăn.

Ông ăn rất hài lòng, dù là xoài hay cam thì hương vị đều rất ngon.

Mẹ Quý cũng cười và ăn chút ít, sau khi Quý Kiến Quân lại đây bà liên nói: "Đợi Tiến Đảng đến con đưa cho Tiến Đảng một ít cầm về cho bà thông gia."

"Con để phân rồi" Quý Kiến Quân nói.

Sau khi xuống núi, anh nói với Tô Đan Hồng chuyện này, Tô Đan Hồng hỏi,'Có cho chú tư bên kia một ít không?”

"Không cân phải xen vào, muốn ăn thì để bọn nó đi mua là được." Quý Kiến Quân nói.

Nếu là trước đây thì anh sẽ mang sang, nhưng bây giờ thì anh không muốn nữa.

Cho Kiến Văn bên kia thì anh cả và anh hai thì sao? Không cho không được, cho thì bảo lấy lòng, cho nên ngoại trừ người lớn thì không cho những người khác, thế là công bằng.

Còn mấy đứa trẻ nếu đến thì được ăn, nếu không đến thì không có thôi.

Tô Đan Hồng gật gật đầu, thật ra cô hỏi vậy nhưng không có ý định cho.

Chạng vạng tối Tô Tiến Đảng đến, Quý Kiến Quân ôm ra một túi cam và xoài để anh ấy cầm vê cho mẹ Tô ăn.

Nói là cho mẹ vợ Tô ăn, nhưng thực ra Tô Tiến Đảng cũng có phân, dù sao cũng nhiều vậy mà.

Tô Tiến Đảng cũng không nói gì, chỉ cười rồi nhận lấy.

Mặc dù xoài cũng rất ngon nhưng Tô Đan Hồng vẫn thích cam hơn, một ngày ăn ba bốn quả, một thùng cam cũng không ít, nhưng mỗi lẫn cô ăn như thế không quá vài ngày đã hết rồi.

Cho nên Quý Kiến Quân lại đi mua hai thùng nữa, lân này anh đến tận thành phố Đại Học để mua, nhưng cũng không phải anh đi tay không, còn mang bán một ít trứng gà, dê rừng và gà sống, cũng thuận tiện đưa cha Quý đi theo một lần.

Vốn không định đi nhưng chẳng phải vì vợ anh muốn ăn cam sao, chỉ có thành phố Đại Học bên này mới có bán, thành phố Giang Thủy bên kia không có. Thời gian trôi qua, đã đến ngày 30, là thời gian ăn bữa cơm đoàn viên mỗi năm một lần. Mặc dù lúc trước có chút náo loạn không thoải mái, nhưng dù sao cũng là gia đình, không có chuyện gì không thể khắc phục, sau bữa cơm đoàn tụ hom nay, moi nguoi bat dau an hoa qua tráng miệng sau bữa tối.

Ừm, để cha Quý mẹ Quý vui vẻ, Tô Đan Hồng rất hào phóng đem những quả xoài mà cô chưa ăn mấy ngày trước ra, còn cam thì đành chịu, cô muốn giữ lại để mình ăn.

Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, cô cảm thấy sau khi ăn cam thì đứa bé trong bụng cô càng lớn lên.

Cho nên cam này cô muốn để dành cho mình ăn, Nhân Nhân cũng vui vẻ gặm, hai mẹ con họ giữ lại để ăn từ từ.

Nhưng dù chỉ có xoài dùng làm món tráng miệng sau bữa tối thì cũng đã khiến mọi người rất hài lòng.

Nhưng cũng có người tự tìm phiên phức, Quý Vân Vân nín thở nhẫn nhịn vài ngày nay, cười nói: "Chị dâu ba, sao không cầm một ít cam lại đây? Cam ăn cũng rất ngon, sau khi em nhìn thấy cha mẹ ăn hết ở trên chân núi thì bây giờ vẫn còn nhớ đến đây này.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 128