trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 140

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

Mẹ Tô vừa cảm khái, cũng vừa căn dặn đứa con cả không có tiền đồ của mình: "Đi qua đó thì cẩn thận mà làm việc, nếu như làm không được việc, mẹ lập tức để Kiến Quân tiếp tục đánh conl"

Tô Tiến Quân run ray trở về phòng thì bắt đâu năm ngay đơ. "Kiến Quân cho anh bánh bao thịt ăn, bà thông gia cũng cho anh trứng gà, sao mà không thấy anh quay ve nhà nói một câu nào vậy?" Chị dâu cả Tô sau khi trở ve phòng thì bất mãn nói. "Nói cái gì mà nói, anh ở bên đó cũng đã ăn hết rồi, có cái gì hay nữa mà nói." Tô Tiến Quân còn có thể không hiểu vợ của mình có ý gì ư, tức giận nói.

'Anh cũng biết anh ăn hết rồi, anh không biết anh còn có hai đứa con trai một đứa con gái sao, anh không biết bản thân anh còn có vợ sao, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình?" Chị dâu cả Tô phát cáu nói.

"Anh nói em cũng vừa phải thôi, anh ở bên ngoài làm việc mệt đến gần chết, anh ăn nhiều một chút thì sao, tiên công của anh chính anh một phân tiên cũng không câm vê được đây, em còn có thể ở chỗ mẹ phân được một nửal" Tô Tiến Quân nói.

Chị dâu cả Tô hừ lạnh: "Vậy em còn không phải vì cái này nhà sao? Anh xem tiên trong tay em tích góp, món tiên chúng ta tích góp này, qua hai ba năm nữa, đến lúc đó lại đi sang bên chỗ mẹ xem có thể cầm về tiếp một ít hay không, chúng ta nên xây một căn nhà lâu, em đi lên trên trấn xem qua rồi, nên xây loại nhà có hai ba lầu ấy!

Nói đến chuyện này, Tô Tiến Quân cũng bắt đầu hứng thú, chính là nói: "Loại nhà lầu đó anh biết, thế nhưng muốn xây lên, thì sợ là cân không ít tiền, một chút này của chúng ta chỗ nao ma du day? Con nhu me bên kia em vẫn là bỏ qua đi, tiên trong tay mẹ một phân em cũng đừng nghĩ tới có thể cầm ra."

"Vì lẽ đó anh càng phải nỗ lực đi, tiền công bên chỗ Kiến Quân đều là một năm tăng lên một lân, năm sau vẫn là phải tăng lên, tiền ở phía em anh hoàn toàn yên tâm di ai cũng đừng nghĩ cầm ra dù chỉ nửa đồng, em cùng với bọn nhỏ cũng là ăn cơm trong nhà, ngoại trừ một ít tiên cho sách bài tập, em cũng không tiêu dùng chỗ nào khác, một tháng 15 đồng đều là có thể tích góp lại!" Chị dâu cả Tô nói.

Tô Tiến Quân nói: "Cũng không thể để một mình anh làm việc chứ? Năm nay anh nhìn tình huống vườn cây kia, khẳng định là muốn được mùa, đến lúc đó anh cũng đi qua hỗ trợ, cũng có thể nhận tiên công đây."

"Này còn cân anh nói? Em với mẹ đều nói xong rồi, đến lúc đó em đi qua, năm ngoái em làm rất tốt, mẹ sẽ không có ý kiến, đến khi đó cũng có thể kiếm được mười mấy hai mươi đồng tiền, có điều mẹ, nếu như đừng tới cam tiền của em đi là tốt rồi." Chị dâu cả Tô than thở.

"Yên tâm được rồi, năm nay anh đi nói với mẹ, để mẹ đừng để ý đến chút tiên này của em" Tô Tiến Quân nói. Tiên này thế nhưng là của hai vợ chồng bọn họ, mẹ anh cũng không thể đến cầm đi.

"Vậy anh đi nói đi" Chị dâu cả Tô lập tức nói.

Tô Tiến Quân gật gù, còn như về phía nhà mẹ đẻ của vợ anh có hay không sẽ tìm cách lấy tiên từ trong tay vợ anh, vậy thì anh một chút cũng không hề lo lắng. Tiên vào trong tay vợ anh, cùng với tiên vào tay mẹ anh không khác bao nhiêu, đó là đừng nghĩ lấy ra, dù cho là mẹ ruột bên kia cũng như thế.

Bởi vì hai vợ chông đã có chung một mục tiêu mới, vì lẽ đó hai vợ chồng đều quyết định sẽ siêng năng làm việc.

Bọn họ cũng không làm lâu, chỉ cần xây lên được căn nhà hai ba tầng lầu, vậy là được, bọn họ là có thể hóng gió, sau đó sắc mặt au cũng không thèm nhìn.

Ôm mục tiêu như vậy, sáng sớm ngày thứ hai, ăn xong bữa sáng, Tô Tiến Quân lập tức đến làm việc.

Đối với biểu hiện tốt đẹp mà gần đây anh ta thể hiện, Quý Kiến Quân cầm cho anh ta hai cái bánh bao thịt ăn, nói rằng: "Gần đây anh cả cực khổ một chút rồi, mẹ em muốn để cho anh đi sang chỗ vườn dâu tây bên kia để hỗ trợ, vậy thì để anh đi." "Bác có chuyện sao anh có thể lười biếng?" Tô Tiến Quân tuy rằng ở nhà đã ăn rất no, nhưng chỉ là một bát cháo hoa cộng thêm hột vịt muối, nào có ăn được hai cái bánh bao thịt lớn thơm ngon như này? Lại vừa nghe, ngay tức khắc đã đáp lại. Anh cũng coi như là cảm nhận được, chỉ cân người em rể này gọi anh ta làm gì anh ta làm đó, vậy thì không thể thiếu chỗ tốt cho anh ta.

"Được, đi thôi. Quý Kiến Quân vẫn là thật hài lòng .

Tô tiến quân liên ăn bánh bao trên vườn trái cây đi tới.

Quả nhiên mẹ Quý là có việc muốn anh làm, để anh đến vườn dâu tây làm cỏ, công việc này không khó, nhưng chính là vụn vặt, bởi vì phải loại trừ không còn một cọng cỏ nào, mẹ Quý không định dùng thuốc trừ sâu, phí tiên quá! Hơn nữa căn cứ theo như những người công tác trong bệnh viện còn nói, ít tiếp xúc những thứ đó thì tốt, ăn vào sẽ không khỏe.

Vì lẽ đó mẹ Quý không định dùng thuốc trừ sâu, tất cả đều dùng sức người để làm.

Còn như sâu hay cái gì khác nữa, vậy cũng không sợ, thời điểm rảnh rỗi thì để Hầu tử, hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc mang theo đám nhỏ của mấy nhà trong thôn đến bắt giúp, ngược lại cũng không có gì quan trọng.

Bọn nhỏ bắt được sâu thì cũng có thể đổi lấy trứng gà.

Bất kể là sâu gì, chỉ cần bắt đủ một bình nhỏ, vậy thì có thể được trả lại một quả trứng gà. Nếu như có thể càng nỗ lực hơn, một ngày đổi hai quả trứng gà cũng không thành vấn đề.

Có điều căn bản là không có đứa trẻ nào có thể một ngày đổi hai quả, làm cả một ngày cũng đổi tối đa chỉ được một quả rưỡi, còn phân phân nửa kia thì mẹ Quý cũng cầm cho một quả có hai lòng đỏ. Bọn nhỏ trong thôn đều cao hứng lắm, các phụ huynh nhìn thấy có trứng gà câm về, cũng mặc kệ.

Ngược lại là bọn nhỏ trong thôn đều nuôi thả như vậy, bỏ vào bên trong vườn trái cây nhà Kiến Quân còn an toàn hơn, tất nhiên là bọn nó cũng không thể chạy loạn, bằng không thì ba con ch.ó lớn ở trên núi kia cũng không phải là để chơi, người lớn nhìn thấy đều hoảng đến run sợ trong lòng chớ nói chỉ là trẻ nhỏ. Quý Kiến Hà còn có Hứa Ai Đảng, Quý Hồng Quân mấy người cũng rất nhanh làm việc, hoặc là quét sạch chuông gà hoặc là cho ăn v. v..., đều bận bịu ai làm việc nấy.

Tô Đan Hồng vẫn là trải qua cuộc sống của mình ở trong nhà, lang lặng dưỡng thai.

Thế nhưng sáng sớm hôm nay, cô đã bắt đầu thấy động tĩnh. Tối hôm qua lúc ngủ, kỳ thực cô đã có cảm giác, thế nhưng không nghiêm trọng như vậy, chính là mơ hồ có chút không thoải mái.

Có điều hiện tại tháng đã lớn, ngẫu nhiên cũng sẽ như vậy, cô cũng không coi là chuyện to tát, chẳng ngờ là sáng sớm này, con bé đã tới.

Tính toán ngày tháng một chút, còn sớm gân mười hai mười ba ngày, đứa nhỏ quá nghịch, chờ không được.

"Thím Dương, thím đi gọi Kiến Quân trở về đi, để đưa cháu đi bệnh viện." Tô Đan Hồng vẫn là rất bình tĩnh .

Thím Dương nghe vậy thì biết rồi, lập dìu cô vào trong nằm xuống, nói: "Đan Hồng cháu đừng sợ, cháu năm ở đây một lát, bác gái đây đi gọi Kiến Quân quay về!"

"Bác gái không cần gấp như vậy, đi đường chú ý một chút. Tô Đan Hồng nói.

Thím Dương đáp lại, lập tức đi lên núi.

Quý Kiến Quân xuống núi, mẹ Quý là cùng Quý Kiến Quân là cùng nhau xuống.

Mẹ Quý thu dọn đồ đạc một cách nhanh chóng, sau đó nói với Quý Kiến Quân: "Trong nhà giao cho mẹ, con nhanh đưa Đan Hồng đi bệnh viện, mẹ đem Nhân Nhân cùng Yên nhi mang tới để cha con chăm sóc, xong thì chạy sang.

Được, mẹ nhờ mẹ thông báo cho mẹ vợ con một tiếng." Quý Kiến Quân nói

"Mẹ biết rồi." Mẹ Qúy nói.

Quý Kiến Quân lập tức lái xe đưa Tô Đan Hồng lên bệnh viện trước, anh rất là sốt ruột, thế nhưng những y tá kia ngược lại là không coi là chuyện to tát lắm.

Sau khi thuần thục xử lí xong thì để bọn họ đợi, nói rằng không sinh nhanh như vậy.

"Kiến Quân, nhanh, nhanh di gọi các cô ấy đến, em muốn sinh rồi !" Tô Đan Hồng vội vàng nói. Quý Kiến Quân nói: "Được, anh đi ngay đây!"

Sau đó đem y tá lôi lại đây: " Tôi nói với anh người này làm sao nói thế nào cũng không nghe vậy, không nhanh như vậy, tối nay có thể sinh cũng đã là nhanh rồi."

"Vợ tôi đều nói sắp sinh rồi này, các cô mau mau đi." Quý Kiến Quân nói.

"Vậy thì cũng là tưởng tượng." Y tá tức giận nói.

Có điều vẫn là không tình nguyện di sang, này vừa nhìn, đã thấy đầu, vội vàng nói: "Đây thật sự là muốn sinh rồi!"

Nói xong, lập tức gọi người lại đây, đem Quý Kiến Quân đẩy đi ra ngoài: Nhanh đi ra ngoài.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 140