chân.
Bây giờ mỗi ngày Quý Kiến Quân đưa hàng một lần, hoặc là cách một ngày đưa một lần, hơn hai giờ chiêu đi qua, khoảng tám tới chín giờ tối lại mang theo tiền bán được về nhà.
Buôn bán nửa tháng này không tôi, nửa tháng thu được khoảng một ngàn.
Trừ bỏ ngày đầu tiên giảm giá hai muoi phan tram thu vao được hơn bốn trăm đồng, những ngày sau thu vào liên vững vàng mỗi ngày khoảng bốn mươi đồng, buôn bán cũng tính không tôi.
Nhưng trừ đi tiên xe, tiền công lợi nhuận tính ra vẫn khá thấp. Nhưng cửa hàng làm ăn ở làng đại học cũng khá tốt, hơn nữa nếu mua được cửa hàng, vậy có gì không được?
Bây giờ sở dĩ thu vào không cao bởi vì vườn trái cây bán cũng không được nhiều lắm, nếu là vườn trái cây bên cạnh phát triển, trại gà, trại dê núi cũng dựng tốt, đến lúc đó nguôn cung cấp sung túc, khẳng định nhất định có thể bán được càng tốt.
Đương nhiên là suy nghĩ của Quý Kiến quân.
Tô Đan Hồng không cảm thấy vậy, cô hỏi Quý Kiến Quân: "Anh hai khi nào mới học lái xe xong?”
Người đàn ông của cô cách một ngày sẽ lái xe qua một lần, từ đây lái xe tới làng đại học chính là khoảng ba giờ, qua lại một vòng khoảng sáu giờ.
Đừng nghĩ rằng việc lái xe là việc nhẹ nhàng, lái xe cũng rất mệt người, cho nên cô không thích Quý Kiến Quân vất vả như vậy, đặc biệt lợi nhuận còn thấp nhu vay.
Quý Kiến Quân tính thời gian nói: "Còn khoảng mấy ngày nữa.
Bây giờ học lái xe không giống như sau nay phiền toái như vậy, giờ thời gian học rất nhanh, chỉ cân học xong, kiểm tra một lần liền qua.
Như dự tính của Quý Kiến Quân, Quý Kiến Nghiệp ba ngày sau đã trở vê, tuy là học lái xe nhưng Tô Đan Hồng lại nhìn thấy cả người của anh hai chồng tỏa ra khí phách hăng hái.
Quý Kiến Quân bảo anh ta lái xe đi một vòng, xác nhận lái không tệ, liền tính toán ngày mai dẫn anh ta lái xe.
Tô Đan Hồng mặc kệ những chuyện này, cô làm bữa cơm chiều đãi anh ta xem như là xong.
Ngày hôm sau hai người liên xuất phát.
Tô Đan Hồng mang theo Tê Tê và Nhân nhân đi lên vườn trái cây.
"Kiến Quân và Kiến Nghiệp đi làng đại học rồi?" Mẹ Quý cười nói.
Ngày hôm qua lúc Quý Kiến Nghiệp học lái xe vê nhà, Quý Kiến Quân cũng có di lên nói, bà cũng thật sự vui vẻ, bây giờ đứa con thứ hai cũng xem như có việc làm.
Nhà đứa con trai cả bà thực sự không hài lòng đặc biệt là ăn Tết năm ngoái còn nháo, ý kiến của bà đối với Phùng Phương Phương rất lớn.
Nhưng dù sao cũng là nhà của đứa con trai cả, bà cũng hy vọng con trai bà cũng sống tốt, bây giờ bách hóa ở trấn trên đã sửa chữa một lần, nhà đứa con tra lớn cũng bận trong bận ngoài, hai nhà đều tính là có đường ra.
Làm mẹ, bà tất nhiên hy vọng con trai, con gái mình sống tốt. Tô Đan Hồng nói: "Đi, Kiến Quân dẫn anh hai đi làm quen đường, đi theo một hai lân sẽ quen, đến lúc đó để anh hai tự mình lái." Vất vả như vậy, cô không tính toán để Kiến Quân tiếp tục làm, còn không bằng để anh đi trông núi ở vườn trái cây bên cạnh. "Chờ nó quen thuộc lại để nó tự đi." Mẹ Quý gật đầu nói, lại hỏi tình huống mặt tiên cửa hàng của Tôn Đại Sơn và chị cả Hà: "Sổ sách của họ có đúng không? Mẹ có bảo cha con làm một cuốn sổ, ghi rõ ràng." Chuyện này phải rõ ràng, chờ tới cuối tháng, liên đem sổ sách đưa cho Đan Hồng, để cô đi đối chiếu.
Tô Đan Hồng cười nói: "Đến lúc đó con sẽ đối chiếu rõ ràng." Trên phương diện sổ sách, thật sự phải rõ ràng, đối với hai bên đều tốt.
"Mẹ, dâu tây hiện tại đều hái xong hết rồi?" Tô Đan Hồng nói. "Dâu tây rất nhanh, nhưng dưa hấu với anh đào cũng nhanh, đến lúc đó trực tiếp hái. Mẹ Quý Cười nói.
Năm nay dưa hấu với anh đào đi theo năm, lớn lên đều tốt, dưa hấu cô dùng một nữa có hoa hông, anh đào thì không có, nhưng cô cũng không thèm để ý, dù sao là con trai cô kiếm, vẫn là được, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài. "Mấy ngày hôm trước Vân Vân gọi điện thoại về nhà, nói năm nay phải về hỗ trợ." Mẹ Quý nói. "Em chồng không học sao?" Tô Đan Hồng hỏi ý tứ.
Cô đối với chuyện của Quý Vân Vân thật sự không có ý tứ muốn biết.
"Đến lúc đó cũng nghỉ, nói muốn di làm công nghỉ hè." Mẹ Quý cười nói.
"Vậy để em chồng trở về hỗ trợ đi, con cũng sẽ tính tiên công cho em." Tô Đan Hồng liên nói. Mẹ Quý cười nói: "Sao lại trả tiền, đến lúc đó cái tính thích ăn ngon của nó, còn không biết muốn ăn nhiều ít trái cây đâu." "Đây có là gì, khắp núi này, em chồng có thể một ngụm ăn hết sao, cứ để em chồng về nhà là được.' Tô Đan Hồng nói tuy rằng quan hệ giữa cô và Quý Vân Vân bất hòa nhưng cũng không tới mức không chấp nhận được Quý Vân Vân, muốn về thì vê dù sao cũng không ở cùng cô.
Mẹ Quý gật đầu, đối với chuyện nhà đứa con thứ ba bà không có gì phải nói, đến mức kia. Bác ba, ăn dâu tây. Lúc này Yên Nhi rửa sạch một mâm dâu tây mang lại đây.
"Cảm ơn Yên Nhi." Tô Đan Hồng cười nói với con bé. Yên Nhi gật đâu, nói cô ăn, Tô Đan Hồng ăn một cái: "Rất ngọt, ăn rất ngon."
"Em trai nhỏ còn không có ăn." Yên Nhi nhìn vê phía Tê Tê đang Ở trong xe nôi.
Nhân Nhân cầm ấm nước trở vê, nghe thấy vậy liên nói: "Em trai còn nhỏ, chờ lớn giống như em sẽ ăn." Nói xong bé liên câm một quả dâu tây lên ăn.
Nhân Nhân em còn không có rửa tay." Yên Nhi lập túc nói. Nhân Nhân ngẩng người nói: Em tưới nước.
"Được rôi. Yên Nhi xem ấm nước nhỏ trong tay của bé liên gật đầu, cũng câm một quả dâu tây lên ăn, nói: "Nhân Nhân, buổi sáng vì sao em không lên, mập mạp tìm em đó..
"Em ở nhà đọc sách với em trai." Nhân Nhân nói.
Bac ba đọc sách cùng em trai rồi, em chơi cùng với chị đi." Yên nhi nói.
Nhân Nhân liên nhìn vê phía mẹ bé.
Tô Đan Hồng cười cười: "Có thể đi chơi nhưng không được nghịch ngợm..
"Được." Nhân Nhân gật đầu, liên nắm tay chị họ đi chơi.
"Đứa nhỏ Yên nhi này được mẹ nuôi dưỡng thật tốt, nếu con có một đứa con gái con cũng muốn me hỗ trợ nuôi dưỡng." Tô Đan Hồng nói.
Lời này chính là khen, mẹ Quý cũng biết là cô thuân túy khen bà, cười nói: Mẹ nào có chăm Yên Nhi đâu, đều là chính con bé lớn lên, quân áo trên người con bé vẫn là do con mua cho." Nhưng bà một nhiên nghĩ tới: "Đan Hồng, con còn muốn sinh con à?
Con có tính toán chuyện đó. Tô Đan Hồng liên gật đầu.
Mẹ Quý không khỏi nói: "Deu có nhân Nhân với Tề Tề rồi, hai anh em cũng không ít.
Lúc trước hai đứa con trai bà cũng giống nhau, nhưng bây giờ là kế hoạch hóa gia đình, hai đứa con trai đã không ít, nếu lại sinh thêm đứa thứ ba, vậy tiên phạt hơn bốn ngàn đồng, bốn ngàn đồng có thể mua được một căn nhà ở.
Căn nhà lúc trước của Kiến Văn tính toán đâu ra đó, cũng được bao nhiêu? Cũng khoảng hai ngàn, bốn ngàn đều mua được hai căn nhà.
Sinh đứa thứ ba bị phạt khoảng hai căn hộ, mẹ Quý nghĩ thế nào cũng cảm thấy thịt đau.