trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 164

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Còn gà sống, hay mấy thứ như dâu tây, trong nhà có tủ lạnh, có thể mua nhiều thêm một chút, bỏ trong tủ lạnh có thể giữ được lâu hơn nếu không có tủ lạnh vậy mua để dành ngày mai ăn. Vốn anh tính toán g.i.ế.c hai con dê núi, nhưng sau đó ngẫm lại vẫn là thôi, bây giờ dê núi đang trong thời điểm tăng thịt, Quý Kiến Quân không nỡ giết. Cho nên lúc bày đồ vật, cũng đơn điệu một chút, chỉ có bốn loại đồ vật, một là mật ong, mà mật ong cũng không nhiều lắm, tuy rằng là giảm giá nhưng cũng có hạn mức mua, một người chỉ được mua năm bình, mỗi bình là một cân.

Tuy rằng năm bình không ít nhưng cũng không nhiều lắm, đặc biệt là đối với những người muốn trữ hàng, còn có người ngấm ngầm giở trò, nếu không được mua đủ năm bình phải bù thêm một quả trứng gà xem như đền bù.

Cho nên mật ong trong tiệm rất nhanh liền bán sạch sẽ.

Những mặt hàng còn lại bán cũng rất tốt, chính là trứng ga dù mang theo không ít, nhưng vẫn không đủ bán.

Sức mua của các bác gái quá cường, một người mua không ít, có người mua mang ve nhà sau đó lại quay lại tiếp tục mua.

Gà sống bán cũng không tệ, nhưng so với hai loại đồ kia thì bán không nhiều băng.

Còn lại dâu tây buôn bán cũng rất tốt.

Buôn bán cả ngày, hai vợ chồng của Tôn Đại Sơn và chị cả Hà giọng nói có chút ách, hai người vội chân không chạm đất, ngay cả cơm trưa cũng ăn qua loa. Việc làm ăn buôn bán, anh làm ăn càng tốt, người khác cảm thấy anh buôn bán thật tốt, như vậy liền cảm thấy đồ anh bán cũng tốt, bằng không sao chuyện làm ăn lại tốt như vậy được?

Vì vậy cũng có người đi ngang qua đây ghé vào mua.

Cho nên năm nay nhìn thấy những bác gái bác trai vội vàng kéo một đoàn lại đây mua, những người khác nhìn thấy cũng thử lại đây, còn có những bác trai bác gái khác cũng vì nhìn thấy Quý Kiến Quân giảm giá hai mươi phần trăm, không những chính họ lại đây mua còn tiếp đón những người bạn già nhà bên cạnh. Nguyên ngày hôm nay cơ bản người nối liền không dứt.

Mặt tiên cửa hàng tôn hàng hóa, cũng bán thất thất bát bát. Quý Kiến Quân còn không có trở vê, bởi vì ngày đầu tiên anh cũng muốn nhìn tiền lời hôm nay một chút.

Vì vậy anh mang theo Tôn Đại Sơn và chị cả Hà đem tiên đếm một lần, ra được con số cuối cùng, làm Tôn Đại Sơn và chị cả Hà khiếp sợ vô cùng: "Nhiều như vậy sao?”

Tuy hai người lúc trước cũng có công việc, nhưng hôm nay kiếm được hơn bốn trăm đồng cũng làm hai người bọn họ chấn động rồi.

Hơn bốn trăm đồng, là nửa năm thu nhập lúc trước của hai người họ.

Tiên thu được này cũng là trong dự tính của Quý Kiến Quân, Quý Kiến Quân bảo hai người ghi sổ, sau đó dẫn hai người họ ăn hoành thánh, lúc này mới đi đêm về nhà.

Lúc vê tới nhà cũng khoảng chín giờ tối.

"Trễ như vậy còn lái xe ve nhà, sao không tìm một phòng khách sạn ở bên làng đại học ở tạm, ngày mai lại vê cũng được." Lúc Tô Đan Hồng mang khăn lông lại đây liên nói với anh. Khong nghe thay tieng cua con nhỏ, Quý Kiến Quân liền biết Nhân Nhân và Te Tê đều ngủ rồi.

Anh cười nói: "Anh không phải vì vội vã trở ve báo tin vui cho em sao?”

"Năm nay thu được nhiều ít?" Nhìn thấy bộ dáng hào hứng của anh, Tô Đan Hồng cũng liên phối hợp theo.

Thật ra cô cũng không thật sự để ý, nhưng nếu người đàn ông của cô muốn nói, vậy cô nhất định không thể làm anh thất vọng đúng không?

"Bốn trăm ba mươi tám đồng." Quý Kiến Quân bỏ qua số lẻ, anh cười nói.

Đây cũng thật sự không ít nha. Tô Đan Hồng cũng có chút kinh ngạc nói.

"Đây là đã giảm hai mươi phân trăm rồi, nếu không càng nhiều hơn, nhưng nếu không giảm hai mươi phần trăm cũng sẽ không bán được nhiều như vậy." Quý Kiến Quân cười nói.

Anh có đói bụng không? Em nấu cho anh chén mì nhé?" Tô Đan Hồng nói.

"Anh ở làng đại học bên kia ăn qua hành thánh rồi." Quý Kiến Quân nói xong liên đưa tiên cho cô.

Tô Đan Hồng nhận tiền rồi bảo anh đi tắm trước.

Quý Kiến Quân gật đầu, thời tiết bây giờ anh vẫn luôn tắm nước lạnh, tắm xong liền ve phòng. "Hàng hóa bên kia còn nhiều ít?" Tô Đan Hồng nói.

“Giữa trưa ngày mai lại mang theo một chuyến qua." Quý Kiến Quân nói.

Hôm nay giảm giá hai mươi phần trăm, tất cả đồ vật đều bán không ít cũng vì bán được không ít nên trong thời gian ngắn khẳng định ăn không hết, ngày mai lại khôi phục giá gốc, cho nên việc làm ăn khẳng định là giảm xuống, không cần vội vàng chạy qua. "Vậy ngày mai anh dậy trễ một chút, mấy ngày nay anh bận rộn quá rồi." Tô Đan Hồng nói với anh.

"Đau lòng anh?" Quý Kiến Quân nhìn cô cười.

Tô Đan Hồng tức giận trừng mắt nhìn anh một cái, đều là vợ chồng già với nhau còn bày ra bộ dạng này, muốn câu dẫn cô? Không có cửa đâu.

Tô Đan Hồng vừa nói không có cửa đâu bởi vì thời gian ở cử khoảng năm mươi ngày, Te Tề cũng khoảng được hai tháng mà trong lúc này hai vợ chông cũng không có hành phòng, ngẫu nhiên hôn hôn sờ sờ vẫn phải có nhưng làm gì kia thì không có.

Quý Kiến Quân đối với những chuyện liên quan tới sức khỏe của cô vẫn là đặt lên hàng đầu, vô cùng tự kiêm chế, cũng vô cùng tự giác.

Nhưng tối nay anh nhịn không được, bởi vì thực sự quá muốn vợ anh, hơn nữa lâu như vậy cũng có thể làm, vì vậy anh liên thuận thế tới rồi.

Lúc ở bệnh viện sinh Tê Tê anh nhìn thấy đồ vật gọi là áo mưa, nguyên nhân hộ sĩ nói với anh, khoảng cách sinh con không thể quá ngắn, vợ anh lúc này mới sinh xong Tê Tê, khả năng bởi vì anh mà lại có con, vậy cũng gây hại tới sức khỏe của cô.

Đây là người vợ muốn cùng anh trải qua cả đời, nhất định không thể làm thân thể của cô bị tổn thương.

Vì vậy hạnh phúc của hai vợ chồng liền tới một hồi, nhìn thấy vợ anh thực hưởng thụ Quý Kiến Quân liền lôi kéo cô làm lần thứ hai.

Ngày hôm sau, Quý Kiến Quân thân thanh khí sảng rời giường sớm, ôm hai đứa nhỏ đi ra ngoài, mà Tô Đan Hồng, người nói muốn chồng ngủ dậy trễ một chút vẫn còn đang ngủ như heo.

Cha cha, mẹ còn chưa dậy sao?" Nhân Nhân chớp đôi mắt, nói.

"Ừ, ăn cơm xong liền đi vườn trái cây tìm bà nội con đi, chơi với chị được không?” Quý Kiến Quân nói.

Được. Nhân Nhân nghiêm túc gật đầu

Ăn xong cơm sáng, Quý Kiến Quân liên đem Nhân Nhân đưa tới vườn trái cây, còn Te Te bây giờ vẫn còn ở giai đoạn ăn sữa mẹ, không thể tách khỏi mẹ.

Lúc Tô Đan hông cho Te Te uống sữa, eo cô còn toan đau, cô trừng mắt liếc nhìn người đàn ông tối hôm qua tóm được thịt liên dùng sức lăn lộn. "Vợ ơi, khát nước rồi, anh múc cho em chén nước." Quý Kiến Quân lấy lòng cười nói.

Tối hôm qua, anh cũng không phải không nhịn được đâu, đây là do nhịn lâu ngày, lại tới lúc này vợ anh cũng thích nha, nhưng thân thể hơi yếu chút, không so được với anh.

Tô Đan Hồng hừ một tiếng: "Em còn chưa có đánh răng đâu. Ngay cả tối hôm qua ai lau người cho cô, co cũng không có ấn tượng, nhưng dù không hỏi cô cũng biết là do người đàn ông này làm.

Cho Te Te ăn xong, con sâu ngủ của cô cũng chạy mất không sai biệt lắm, cô liên đứng dậy đi rửa mặt, dưới ánh mắt lấy lòng của Quý Kiến Quân, cô cố mà dùng đồ ăn sáng, nhìn thấy anh lại thò qua muốn lấy lòng cô, cô thật sự nhìn không được liền đuổi anh về vườn trái cây.

Còn lại cô và con trai nhỏ, cảm giác trời đều sáng sủa trống trải.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 164