trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 178

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

sách hỏi.

Chữ này là chữ bạch, màu trắng, tiểu bạch bạch" Tô Đan Hồng nhìn thoáng qua nói. "Thím ba, chữ này đọc như thế nào?” Yên Nhi cũng câm lấy một quyển sách, chỉ vào chữ bên trên hỏi.

"Em biết, chữ này đọc là vương, con hổ chính là vua" Nhân Nhân nhìn thoáng qua nói.

Yên Nhi liên kinh ngạc nói,'Em trai thật giỏi, thím ba dạy chị nhiều lần, chị đều quên."

"Mẹ cũng dạy em rất nhiều lần, em mới nhớ kỹ. Nhân Nhân an ủi nói.

Yên Nhi gật đầu: "Chị sẽ nhớ kỹ." Hai chị em lại cùng nhau học một chút, lúc sau mỗi người câm một ly sữa mạch nha uống, uống xong liền đi rửa.

Bây giờ đến ngày mùa, Tô Đan Hồng tự nhiên sẽ không chăm sóc kỹ hai chị em, để hai chị em vội đi theo đoàn người lên núi, cảm nhận không khí trên núi, bây giờ rảnh rỗi đi xuống, Tô Đan Hồng tất nhiên muốn dạy hai chị em làm cái gì đó. May mắn, hai đứa trẻ đều rất nghe lời.

"Thím ba, con đến rồi." Bên ngoài vang lên tiếng nói của Quý Tiểu Đông.

Quý Tiểu Đông chính là Hầu Tử, Tô Đan Hồng cười, đẩy cửa cho nó vào.

Cửa không có khóa, chỉ đóng lại như vậy, rốt cuộc trong nhà vẫn có mấy đứa trẻ.

"Anh Đông tới rôi." Yên Nhi nói. Anh Đông. Nhân Nhân cũng hô một tiếng.

"Yên Nhi, Nhân Nhân, các em hôm nay có học tốt không? Anh trai muốn tới kiểm tra bài cho các em." Quý Tiểu Đông nói. Deu đã học tốt rồi" Yên Nhi cùng Nhân Nhân đều trả lời nghiêm túc.

Ví thế, Quý Tiểu Đông liền bắt đầu kiểm tra.

Mỗi người kiểm tra mười chữ, một người trả lời, một người ngồi nhìn, chờ trả lời xong rồi, lại kiểm tra người còn lại.

Yên Nhi trả lời sai sáu chữ, đúng bốn chữ, Yên Nhi thập phân buồn.

Nhân Nhân cùng cô bé tương phản, đúng sáu chữ, sai bốn chữ.

Không có đúng hết, thằng bé cũng có chút mất mát.

Quý Tiểu Đông làm anh trai, tự nhiên sẽ an ủi hai đứa trẻ: "Các em học như vậy cũng đã tốt rồi, chỉ cần cố gắng, thật nhanh sẽ đúng hết, bây giờ kiểm tra phần đếm”

Lân này, mặc kệ Yên Nhi hay Nhân Nhân, hai người đều có thể đếm tới mười năm, rất chính xác, không sai chỗ nào.

Quý Tiểu Đông lại tiếp tục động viên hai chị em, hai chị em đều cao hứng, vừa mới mất mát bây giờ đã vui vẻ trở lại.

"Đêm nay cháu ở lại đây ăn cơm nhé?" Tô Đan Hồng ôm Tê Te lên hỏi.

"Vâng ạ.” Quý Tiểu Đông cũng không khách sáo, gật đầu nói. "Được rồi, vậy cháu trông Yên Nhi và Nhân Nhân, thím ba mang Tề Tê ra ngoài một chút, đợi lát nữa trở về sẽ nấu cơm cho mấy đứa.' Tô Đan Hồng nói. Quý Tiểu Đông gật đầu đồng ý. Tô Đan Hồng cũng yên tâm, Hầu Tử sẽ không để hai đứa trẻ ra ngoài, hơn nữa nếu như hai chị em đi ra ngoài, nhất định Đại Hắc sẽ đi theo sau.

Đẩy Te Te đi, Tô Đan Hồng liền đi đến chỗ ruộng, trong ruộng có trông loại cải trắng, bởi vì trông chưa lâu, nên cũng phát triển không nhiều lắm, nhưng mà thời tiết như vậy cũng không tốt, cải trắng phát triển tương đối chậm. Quý Kiến Quân đang ở trên cánh đồng, nhìn thấy cô đến, anh mỉm cười nới: "Yên Nhi cùng Nhân Nhân đâu?"

"Hâu Tử đến đây, bọn chúng đều ở nhà làm bài rồi." Tô Đan Hồng nói.

Đại khái nghe được âm thanh của cha, Tề Tề ngồi trong xe liên kêu a a, đứa trẻ này mới lớn bao nhiêu chứ, liền đã biết phân biệt được âm thanh rồi, đứa trẻ này cực thích nghe âm thanh của cha.

Nếu như ở nhà, cũng đều là anh ôm, ngược lại nó không thích Tô Đan Hồng ôm.

Quý Kiến Quân cũng không vội, trên cánh đồng còn có những người khác làm việc, anh đi đến đây, Tê Tê nhìn anh đi tới, liên hưng phấn ở trong xe ngựa bắt đầu khoa chân múa tay.

"Thằng nhỏ này, nhìn thấy cha liên phấn khích như vậy?” Quý Kiến Quân ôm Te Te lên.

Te Tề liên vui vẻ, tuy rằng không biết cha đang nói cái gì.

"Sang năm nó sẽ trở thành cánh đồng lúa, lại trông thêm cây mè cùng khoai lang." Quý Kiến Quân nói.

"Ngay cả khi chúng ta trồng, tương lai thành phố Đại Học bên kia cũng sẽ được bán hết." Tô Đan Hồng nói. Ba mươi mẫu đất nghe thì không ít, nhưng trên thực tế, theo quan điểm của Tô Đan Hồng, chỗ đó không nhiều lắm. Đời trước cô ở trong phủ, mẹ cô tính toán để lại cho cô của hồi môn là hai thôn trang, mỗi một thôn trang đều có đồng ruộng lớn, hơn nữa, còn là đồng ruộng màu mỡ nhất.

Chỉ là những cánh đồng này, đời trước mẹ cô để lại cho cô, nhiêu nhất cũng chỉ là đồng ruộng hạng ba mà thôi, không tính là tốt nhất, chẳng qua một đời này trong tay cô có nhiều linh tuyền, cho nên cũng không lo lắng về phương diện sản lượng, đó là lý do vì sao cô không làm nhiều. Quý Kiến Quân liền cười: "Những cái đó không thể bán tốt, chỉ cân đa dạng thêm loại, chúng ta cũng không thể bán vài thứ đồ đó suốt."

"Nhà người khác chính là bán không tốt, đồ nhà chúng ta, sao có thể kém" Tô Đan Hồng nhướng mày nhìn anh một cái. Quý Kiến Quân nhìn cô nói: "Nếu như không bán tốt thì sao?" "Nếu như không bán tốt, em sẽ để anh tùy tiện xử lý, không phản kháng.” Tô Đan Hồng khiêu khích nhìn anh.

Quý Kiến Quân liền có chút ngượng ngùng, ban ngày ban mặt, sao lại nói những lời này. "Nếu như bán tốt, vậy mọi chuyện sau này anh phải nghe theo lời em nói, em kêu đi hướng đông, anh không thể đi hướng tây, em nói một, anh không thể nói hai." Tô Đan Hồng nói.

"Được. Quý Kiến Quân cảm thấy, cái này không khác gì so với đánh đố.

Anh biết lời vợ nói nhất định sẽ không sai, anh khẳng định sẽ thua, vậy về sau liên nghe theo lời vợ nói liên tốt rồi, hơn nữa đừng nói về sau, chỉ cần hiện tại, không phải vợ nói cái gì chính là cái đó sao, Vân Vân đều nói anh không phải đàn ông, luôn trở thành nô lệ của vợ. Ở một bên nói chuyện, Quý Kiến Quân liên mang hai mẹ con trở vê, làm những người khác nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm cũng trở về.

"Đan Hồng, đập chứa nước bên này anh thấy không ổn lắm, còn cần phải sửa chữa lại một lân." Trên đường vê nhà, Quý Kiến Quân nói.

"Sửa chữa đập chứa nước?" Tô Đan Hồng nói,'Chuyện này hẳn người trong thôn sẽ không đồng ý đâu.

Sửa chữa đập chứa nước, chuyện này nhất định phải cùng người trong thôn thương lượng qua, hơn nữa, chuyện này sẽ cân dùng tiên, Tô Đan Hồng không cần nghĩ cũng biết người trong thôn nhất định sẽ không đồng ý.

"Bọn họ hẳn sẽ không đáp ứng." quả nhiên Quý Kiến quân cũng hiểu rõ.

"Vậy anh tính toán tự mình chi tiên?" rốt cuộc là người đàn ông của mình, Tô Đan Hồng nhìn anh như vậy, liền hiểu rõ, buồn cười nhìn người đàn ông của cô không an phận,Anh vừa nhận ba mươi mẫu đất, bây giờ lại muốn nhận thêm việc sửa chữa đập chứa nước nữa?”

Quý Kiến Quân cũng có chút ngượng ngùng, nhà anh thắng không ít, nhưng căn bản không có tiết kiệm cái gì, có bao nhiêu liên tiêu.

Nhận sửa chữa đập chứa nước, đại khái cũng muốn dùng chút tiền còn dư trong nhà, lấy hết, hơn nữa tuyệt đối còn không ít, bởi vì đập chứa nước không phải của một mình nhà bọn họ, là vài thôn lân cận cùng sở hữu, nếu anh muốn nhận thầu, thủ tục cũng không quá phức tạp, nhưng tự mình sửa chữa đập cũng mất khá nhiều tiền.

"Nếu đã muốn nhận thầu thì hãy nhận đi, nhưng mà tiên lúc này không thể lấy hết được, anh còn phải trả tiền công cho bọn họ, dù sao em cũng không trả được.' Tô Đan Hồng nói.

Ánh mắt Quý Kiến Quân sáng lên: "Vợ yêu, em đồng ý?”

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 178