"Tất nhiên, tại sao em lại không đồng ý chứ, người đàn ông của em suy nghĩ tự chủ như vậy, em sao có thể không vui vẻ đồng ý?' Tô Đan Hồng tức giận nhìn anh.
Thấy cô thật sự đồng ý, lập tức nói: "Vợ yêu, nếu như anh nhận thâu vấn đề đập chứa nước, nhất định sẽ không mệt, hiện tại mọi người còn chưa có tâm tư kia, chờ đến khi có sẽ không đến lượt chúng ta."
Tô Đan Hồng gật đầu, việc này cô không hiểu, cũng chỉ cảm thấy phù hợp chút thôi Chuyện sửa chữa đập chứa nước này, anh tìm cha thương lượng lại một chút."
Dù sao cũng là mảnh đất nhà bọn họ, cha Quý dù không am hiểu việc nhà nông, nhưng ít nhất so với chồng cô đi ra ngoài tham gia quân ngũ mấy năm vẫn hiểu biết nhiều hơn.
"Ừm, anh sẽ nói với cha một tiếng.' Quý Kiến Quân gật đầu nói.
Hai vợ chồng liên mang theo Tề Te về nhà.
Cơm chiều rất phong phú, Tô Đan Hồng chưa bao giờ tiết kiệm thời gian để nấu. Xương sườn hầm mien, cá vược hấp, trứng gà xào cà chua, còn có món mới canh xương hâm củ sen tươi.
Ba món đầu tương đối ăn thường xuyên, ít nhất ở nhà cô là như vậy, món cuối cùng xương hầm củ sen tươi, hôm nay cô mới làm.
Bây giờ ăn củ sen mới thích hợp, củ sen cũng đặc biệt có nhiều bột.
Khẩu vị của Tô Đan Hồng cùng Quý Kiến Quân tương đối giống nhau, Quý Kiến Quân thích ăn bột ngó sen, không thích ăn củ ngó sen giòn.
Và hôm nay nấu, đều là bột ngó sen, miếng xương cũng toàn thịt, mùi thơm phức.
Nói đến cũng thật kỳ lạ, luộc thịt khác, ăn không ngon, giống như những gì tinh túy nhất của thịt đêu được hòa vào nước canh, nhưng củ sen luộc kia, hương vị lại ngon lạ thường.
Ăn xong bữa cơm, Quý Tiểu Đông cảm thấy thỏa mãn, ở nhà thím ba ăn cơm, chưa bao giờ làm nó thất vọng.
Cơm nước xong, Quý Tiểu Đông liên trở vê nhà.
Tô Đan Hồng hỏi Yên Nhi: "Hôm nay cháu muốn ở lại đây ngủ cùng em trai hay vẫn đi lên núi theo ông bà nội cùng ngủ?” "Cháu muốn cùng ông bà nội ngủ.' Yên nhi liền nói.
Quý Kiến Quân liền đưa Yên Nhi lên núi, nhân tiện còn mang theo canh củ sen theo, anh đã múc ra trước khi ăn.
Đi lên núi đem Yên Nhi giao cho cha Quý, Quý Kiến Quân liền cùng cha Quý nói chuyện đập chứa nước.
Cha Quý sửng sốt hỏi: "Con nói chuyện này làm gì?”
"Con có ý định sửa chữa đập chứa nước." Quý Kiến Quân liên nói thẳng.
Cha Quý không khỏi nói: "Con bây giờ còn chưa bận nhiều việc sao? Cửa hàng thành phố Đại Học bên kia, chân núi còn ba mươi mẫu đất, còn có cửa hàng bách hóa trấn trên, sang đầu xuân năm nay còn phải trông lúa, còn hai vườn cây ăn trái, rất nhiêu việc cân làm.
"Cha, nếu bây giờ không nhận thầu, chờ đến khi mọi người tỉnh tảo, nhất định có muốn nhận thâu cũng không được." Quý Kiến Quân nói.
"Nhận thầu là không được, cái đập nước cũ kia làm gì còn dùng đến" cha Quý không để trong lòng nói.
Trước kia có sửa chữa qua, hiện tại vẫn cũ. "Trong thôn bên này rất thiếu nước, đến lúc đó cần nước vào ruộng lúa, còn không phải mất sức để nước chảy vào ruộng sao?" Quý Kiến Quân nói.
"Trong thôn có con sông kia, cũng đủ dùng rồi, chỉ có mười mấy mẫu lúa nước, cũng không nghiêm trọng như vậy. cha Quý vẫn không dễ dàng đồng ý.
'Vậy con cũng nói với cha luồn, đập chứa nước này con định dùng để nuôi cá" Quý Kiến Quân nói.
Cha Quý nhíu mày: "Con muốn nhận thâu đập chứa nước, chuyện này rắc rối không ít." Ông vẫn không đồng ý. Đâu tiên bọn họ bên này không câu nệ nhiều như vậy, vừa đến mùa hè, mọi người đều sẽ đi bơi lội, nhất định sẽ đi đến đập chứa nước gân sông, dễ dàng tạo thành sự cổ, đến lúc đó biết trách ai?
Còn nữa, đập chứa nước đã rất cũ rồi, nếu như sửa chữa lại, nhất định sẽ phải xây lại, bao nhiêu tiền sẽ đủ? Thậm chí còn chưa tính chi phí thâu đâu. "Những cái đó con đều đã nghĩ đến, chỉ muốn hỏi cha một chút, đập chứa nước này mấy thôn cùng nhau sở hữu, nếu như con nhận thầu, vậy phải thế nào?” Quý Kiến Quân nói.
"Nếu như con muốn nhận thầu, vậy cũng không phải chuyện lớn, tìm trưởng thôn nói là được, ông ta nhất định sẽ đi đến các thôn khác thương lượng, nhưng chuyện sửa chữa đập chứa nước này không cần thiết, hiện tại còn nhiều chuyện như vậy con không thấy mệt sao." Cha Quý nói.
Quý Kiến Quân liên mặc kệ lời cha anh nói.
Cha anh tương đối bảo thủ, nhưng mà anh thấy rõ ràng, mọi người đối với vấn đề của đập chứa nước đều không để trong lòng, chỉ là tiên trong tay anh không nhiều lắm, nhất định sẽ không đủ, cho nên mới không yên lặng, nếu như anh muốn làm, vậy phải nhân lúc còn sớm nhận thầu, còn vê sau lấy như thế nào hay khi nào lấy thì từ từ, tóm lại phải có hiệp ước trong tay trước.
Quý Kiến Quân cũng là người không chịu ngồi yên, trực tiếp tới nhà trưởng thôn.
Nhà trưởng thôn ăn cơm tối tương đối trễ, vừa mới ăn xong. "Kiến Quân à, có chuyện gì thế?" Trưởng thôn thấy anh đến vào lúc này liền anh uống trà trước, sau đó mới hỏi.
Quý Kiến Quân liên đem ý định của mình nói ra, tuy nhiên trưởng thôn bị ý tưởng mạnh mẽ của anh dọa sợ: "Không phải, không phải vừa mới nhận thầu đất sao? Nếu như lại muốn thâu thêm đập chứa nước nữa, vậy cậu không sợ bận sao?”
"Lo sợ không hết việc nên cháu đặt trước, sau đó vội đến đây, đến lúc đó lại đi chuẩn bị một chút." Quý Kiến Quân cười cười. Trưởng thôn không có biện pháp trả lời anh ngay, cũng chỉ nói với anh: Ngày mai bác sẽ đi mấy thôn khác hỏi một chút, nhưng đập chứa nước này chỉ có thể nhận thâu hai mươi năm.
Lần trước bởi vì đi huyện thành bên kia để mất mặt, ông ta lại đi xem xét xung quanh, không ngờ nó được sử dụng, nhận thâu cũng chỉ được hai mươi năm. "Như vậy cũng đủ rồi.' Quý Kiến Quân gật đầu nói.
Hơn nữa nghe nói trưởng thôn mở miệng, vậy hẳn vấn đề cũng không quá lớn.
Quý Kiến Quân vừa đi, trưởng thôn liên thở dài với vợ: "Trước kia tôi thật không nhìn lâm, tôi nói anh hai Quý có bốn đứa con, trong đó nhất định đứa thứ ba là có tiên đồ nhất, bà xem hiện tại đi, nghĩ những việc mà người khác không dám nghĩ, cũng là chuyện người khác không làm được.
Cửa hàng bách hóa trấn trên, Quý Kiến Quân cũng có cổ phân, ông ta cũng nghe nói, hiện tại, đứa thứ hai Quý Kiến Nghiệp cơ hồ mỗi ngày đều phải đi đến thành phố Đại Học bên kia, nghe nói ở bên kia cũng đang bàn cửa hàng mượn người quen, kinh doanh không cân phải nói cũng rõ ràng.
Còn có hai vườn trái cây, lần trước nữa cũng mới nhận thầu ba mươi mẫu đất.
Một người mà nhận bao nhiêu việc?
"Thừa dịp còn trẻ liền muốn làm nhiều việc, tôi xem cậu ta hẳn muốn chuẩn bị tích cóp chút tiên phạt để sinh thêm đứa thứ ba." Chị cả Hứa liên cười nói. "Còn muốn sinh thêm đứa thứ ba?" Trưởng thôn nói: "Vậy có thể sẽ phải mất bốn nghìn đồng."
" Tôi nghe ý của Đan Hồng, cậu ta cắn răng muốn sinh thêm một cô con gái. Chị cả Hứa cười nói.
Bên kia đã có hai đứa con trai, muốn con gái hay không, nhất định không cần phải nói cũng biết, nhưng mà, bên kia con trai thì nhiều mà con gái thì hiếm. "Này là vì con gái, bốn nghìn đồng." Trưởng thôn nói đến liên đau lòng không thôi.
Bốn nghìn đồng tiền, đủ tiên để có thể ra ngoài mua một căn nhà ở rồi!
Người bên kia còn không đau lòng, ông ở đây đau lòng cái gì, nhưng chuyện đập chứa nước này ông cũng nên đồng ý đi, Kiến Quân muốn liên cho cậu ta làm." Chị cả Hứa nói.
" Tôi nói cái bà này, bởi vì năm nay được cậu ta tặng cho không f trái cây, bà liên chạy tới chỗ tôi thổi gió. Trưởng thôn trêu chọc nói.