trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 181

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Qua sinh nhật, được hai tuổi, Nhân Nhân lại cảm thấy mình đã trưởng thành rồi, cho nên cũng hiểu chuyện hơn lúc trước. Còn Te Tê cũng đã biết bò, cậu bé rất thích bò đi khắp nơi, nếu như Tô Đan Hồng mà không để ý thì lát sau sẽ không thấy cậu bé đâu nữa.

Giống như anh trai của mình, Te Tê cũng rất thích bò lại chỗ chuông chó đùa giỡn với Đại Hắc.

Mà Đại Hắc cũng rất nuông chiều đứa nhỏ này, lúc trước Nhân Nhân cũng vậy, cho dù đến đây kéo lông làm đau nó, nhưng nó cũng sẽ không phản ứng gì.

Nhưng hiện tại Nhân Nhân rất hiểu chuyện, nhìn thấy em trai mình đang làm phiên Đại Hắc, thằng bé lập tức chạy đến nói với em trai: Em làm đau Đại Hắc đó, em trai à, em buông tay ra khỏi lông của Đại Hắc đi, anh sẽ dẫn em đi ăn chịu không." Aal

Te Tê nhìn thằng bé cất tiếng kêu, nhưng mà tay nhỏ vẫn không chịu buông ra khỏi lông của Đại Hắc.

Nhân Nhân nói: "Đồ ăn rất ngon đó nha, em cũng chưa từng ăn qua đâu, là bánh hồng đó nha." Cũng không biết Te Tê nghe có hiểu không, nhưng cuối cùng cũng buông tay khỏi lông của Đại Hắc, Nhân Nhân muốn bế em nhưng mà không bế được đành chỉ để cho em trai bò theo mình trở vê.

"A al

Sau khi trở về nhà, Te Tê hướng vê phía anh mình mà kêu, đôi mắt to đen láy, trông vô cùng thông minh.

Nhân Nhân: Em dám sờ vào Đại Hắc, bà và chị gái đã nói gì, em có thể chơi với Đại Hắc nhưng chơi xong phải biết rửa tay, sau đó mới được cầm thức ăn.

Có lẽ là vì giận anh trai đã không cho cậu bé ăn bánh như anh trai đã nói, Tê Tề hít hít mũi vừa định gào giọng hét lên, đương nhiên Nhân Nhân hiểu được, thằng bé vội vàng chạy đi lấy khăn lau tay cho em trai, sau đó cầm một nửa cái bánh đưa đến.

Cũng không thể cho em trai ăn hết, mẹ thằng bé đã từng nói em trai hiện tại không thể ăn nhiều đồ ngọt như vậy.

Với cái tuổi của Tề Tề hiện tại có thể ăn được một cái bánh có vị khác lạ cũng cảm thấy rất thỏa mãn.

Tô Đan Hồng ở phòng bếp nhìn thấy hai anh em đang chơi đùa cùng nhau rất vui vẻ.

Tô Đan Hồng nói: "Nhân Nhân, con trông em một chút, để mẹ đi làm bánh trứng cho con. Dạ. Nhân Nhân ngăn đứa em trai đang muốn ôm lấy mẹ, đáp. Tô Đan Hồng rời đi, Te Te lập tức không vừa lòng, Nhân Nhân dỗ dành em trai: "Em trai ngoan nha, mẹ đi làm bánh trứng cho chúng ta ăn, bánh trứng thơm ngon vô cùng luôn, khi mẹ làm xong, em cũng có thể ăn." AalTeTengoan ngoãn đáp lại anh mình.

"Không phải a, mà là ăn."

"AI"

"Ăn"

Te Tê quậy phá một hồi, cậu bé cũng bắt đầu thấm mệt. Vì vậy cậu bé lập tức nằm xuống khi cơn buồn ngủ ập đến, bởi vì cậu bé nằm trên tấm thảm nên cũng không thấy lạnh, Nhân Nhân đi lấy một cái chăn đắp lên cho em trai mình.

Nhìn thấy em trai cuối cùng cũng đã ngủ, không còn quậy phá nữa, Nhân Nhân cũng thở phào. Thằng bé cảm thấy em trai mình thật sự là rất biết cách làm khổ người khác mà.

Nhưng mà, khi thằng bé nói chuyện này cho cha bé, đáng sợ hơn là cha thằng bé lại nói thằng bé lúc trước cũng giống như vậy. Câu nói này khiến cho Nhân Nhân cảm thấy vô cùng khó tin, nhưng mà nếu cha của thằng bé đã nói như vậy, thì chắc chắn là đúng như vậy, thằng bé biết cha mình sẽ không lừa mình.

Tô Đan Hồng cũng trở lại rất nhanh, còn mang theo một mâm bánh ngọt có hình gà con và một ly sữa tươi.

"Em trai của con ngủ rồi sao?" Tô Đan Hồng vừa nhìn thấy đã cười hỏi.

"Dạ em trai đã ngủ rồi ạ.' Nhân Nhân gật đầu nói, thằng bé cảm thấy mẹ của mình trước đây chắc cũng rất cực khổ, nếu dựa theo lời của cha bé nói thì trước đây bé cũng quậy phá như Te Te lúc này vậy.

"Vậy chúng ta cùng nhau ăn chút bánh ngọt trong khi em trai ngủ nhé?" Tô Đan Hồng nói.

"Dạ." Nhân Nhân nở nụ cười. Nhưng mà con đã hứa với em trai, khi ăn bánh trứng sẽ cho em ấy ăn một cái."

"Vậy thì chúng ta chừa cho em một cái." Hai mẹ con cùng nhau ăn bánh ngọt ngon lành.

Ăn xong Nhân Nhân cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, Tô Đan Hồng cũng để cho con trai đi ngủ một giấc, ôm hai anh em lên giường đất, cô ra ngoài đi phơi khô kim ngân.

Cây kim ngân này là loại tự mọc ở trên núi, cũng giống như một số dược liệu khác, cô cũng thường xuyên tưới một ít nước linh tuyên vào dược liệu, cho nên nhìn chúng trông rất tốt. Cây kim ngân cũng phát triển rất mau, Tô Đan Hồng đã nhổ nó lên. Bây giờ Quý Kiến Quân rất bận, tuy rằng cô cũng đã cố gắng chăm sóc cho anh vô cùng chu đáo, nhưng anh vẫn rất dễ tức giận do nóng trong người.

Mà cây kim ngân này có tác dụng làm cơn nóng trong người giảm bớt vô cùng tốt, Tô Đan Hồng đun một nồi, chờ anh trở về sẽ cho anh uống một chút. Mấy ngày nay Quý Kiến Quân thật sự bị nóng trong người, vốn dĩ anh ít khi nào có mụn, nhưng bây giờ trên cằm và trán của anh đã mọc ra vài cái.

Vê chuyện hồ chứa nước, thì cũng đang trong giai đoạn khá thuận lợi. Anh dự tính tâm cuối năm nay đã có thể dùng được. Hiện tại anh đã rào hồ chứa nước bằng kem sắt, mỗi lần đi lên đều phải vô cùng cẩn thận. Anh cũng đã vội vàng liên hệ đến chỗ bán cá con để thu mua. Hôm nay anh trở về nhà trễ, nhìn thấy vợ của mình đã chuẩn bị cho mình nước kim ngân. "Mau uống nhanh đi, anh nhìn xem khuôn mặt của anh đã biến thành hình dạng gì rồi." Tô Đan Hồng đem đến cho anh một cái chén lớn.

"Vợ à, anh như vậy đều không phải do em mà ra sao?" Quý Kiến Quân nói.

"Không hề liên quan đến em nhé, là anh cam tâm tình nguyện làm khổ chính mình thôi.' Tô Đan Hồng tức giận nói. "Vợ a đêm nay chúng ta có thể không?" Quý Kiến Quân uống cạn hết nước kim ngân, rồi nhìn vợ mình hỏi.

Ngay mai anh còn có việc nữa đó." Tô Đan Hồng nói.

Lan này thấy anh thật sự bận rộn quá nhiều, cô chỉ lo lắng, sợ anh bị hao tổn sức lực nên cũng nghiêm cấm chuyện phòng the. Không nghĩ đến vậy mà anh vẫn nhớ đến chuyện đó.

Ngày mai anh không có vội gì, anh còn đang tính ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ở nhà với mẹ con em." Quý Kiến Quân nói. "Vậy chỉ được một lân." Tô Đan Hồng nói. Quý Kiến Quân mỉm cười, nụ cười của anh vô cùng chói mắt, khiến cho Tô Đan Hồng chỉ biết cười mắng: "Đáng ghét."

Người đàn ông bị cô mắng, buổi tối hôm đó đã cho cô biết cái gọi là phẩm chất đạo đức của đàn ông.

Dù đã hứa chắc chắn là chỉ làm qua một lần, nhưng lúc sau lại phá hủy lời hứa, làm tận ba lân mới chịu ngừng.

Tô Đan Hồng thầm nghĩ, hôm nay trời có chút lạnh nhưng toàn thân cả hai lại đều đổ mồ hồi!

Nhưng mà Quý Kiến Quân lại vô cùng thỏa mãn, ngày hôm sau thức dậy, Tô Đan Hồng cũng có cảm giác được người đàn ông của cô đã giảm bớt sức nóng đi nhiều.

Chẳng lẽ chuyện này là do anh ấy bị cấm vận nên mới như thết Là do cô ở kiếp trước chưa học qua, nên không biết nếu để người đàn ông phải chịu đựng nhịn chuyện chăn gối thì sẽ dẫn đến việc dễ tức giận sao?

'Vợ à, hôm qua anh có ởi lên núi nhìn qua một chút, nếu chúng ta cho đám lợn ở trên núi ăn ngon hơn một chút, vậy thì đến năm mới chúng ta đã có thể bán ra." Quý Kiến Quân nói.

Đàn lợn mà nhà anh nuôi có lẽ cũng bởi vì được cho ăn uống ngon và đầy đủ, cho nên đàn lợn càng ngày càng mau lớn, hiện tại có Vương Đại Cương và bác cả Quý lo liệu việc nấu ăn cho lợn, thật sự là cũng rất bận, sức ăn của hai mươi con lợn thực sự cũng không phải chuyện đùa.

Làm thịt thì cũng là chuyện thường, chúng ta cứ nuôi đến qua tết là cũng vừa đúng lúc." Tô Đan Hồng nói.

Bởi vì do mùi quá nặng, nên cô cũng ít khi đi đến đó, cho dù đi lên cũng chỉ đi đến vườn trái cây, tưới nước cho vườn trái cây. Còn chuồng heo kia thì căn bản không đi qua đó.

Đừng nói đến chuồng lợn, ngay cả lần đầu xây chuông gà ở trong vườn trái cây cô cũng chẳng thèm đi đến.

Tất cả những tật xấu khác cô cũng đều có thể sửa, nhưng chỉ có mỗi căn bệnh tiểu thư này thì cô lại không thể sửa được.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 181