Bởi vì sinh con gái, nên trên mặt Tô An Bang tràn đầy ý cười vui vẻ, một chút cũng không ghét chuyện vợ sinh con gái, thật ra Tô Đan Hồng cũng đã nghe qua, mẹ cậu ta bên kia có ý kiến không nhỏ.
Đẻ con gái thì làm sao? Cô còn đang muốn con gái đây mà chưa có để ôm.
Cũng biết hiện tại điêu kiện trong nhà Tô An Bang eo hẹp, khi cậu ta đến chỗ Tô Đan Hồng xin nghỉ, cô đã dẫn cậu ta lên núi bắt con gà mái và một rổ trứng gà cho cậu ta.
Tô An Bang sao có thể không biết xấu hổ mà nhận, nhưng Tô Đan Hồng ép buộc: "Cũng không phải cho em, chị cho vợ em để bồi bổ, cô ấy vừa sinh con xong, bây giờ là lúc cân phải bồi bổ nhất, em cứ lấy về cho cô ấy ăn, dù sao cũng là chị em, em đừng khách khí, vê sau ở chỗ anh Kiến Quân làm việc chăm chỉ liên tình bù lại là được.
Tô An Bang cảm động không thôi.
Không nói chỉ Tô An Bang, còn có vợ Tô An Bang là Lý Lai Đệ cũng cảm động.
Lúc cô ấy sinh con gái, mẹ chồng cùng ngày liên đến đây ở ngoài cửa nói, cô ấy là người không đẻ được con trai, ăn đồ tốt nhiêu như vậy, thế nhưng lại sinh con gái, còn nói cô ấy giống mẹ mình, sinh năm người con gái, đến chỗ sau cô ấy, cuối cùng mới sinh đứa thứ sáu là con trai. Mot cay doc dinh trong nha. Vốn tưởng răng có phúc, nhưng không ngờ lại sinh con gái?
Vần là mẹ Tô mang trứng gà qua nghe được, nghe không lọt tai nên đem người đuổi về.
Mà sau khi Tô An Bang cầm trứng gà và gà mái trở về, cũng qua chỗ mẹ náo loạn một trận, cậu ta ở bên chỗ mẹ nói, cậu ta đang mong muốn có con gái, nhà mình đều là con trai, không có em gái hay chị gái nào, khiến cậu ta muốn có con gái!
Để mẹ cậu ta tức giận không được, nhưng lại khiến vợ đang khóc mỉm cười.
Nhưng mà nhìn gà mái và trứng gà liền nói với cậu ta: “Hiện tại em vừa mới sinh, về sau chỗ tiêu tiên còn nhiều nữa, anh xem thím năm mới vừa câm nhiều trứng gà đến như vậy đủ để em ăn." Cô ấy gọi thím năm, tất nhiên là mẹ Tô.
Thím năm mang đến đây một rổ trứng gà, cũng khoảng hai sáu quả, thật ra không ít, tính một ngày ăn hai quả, vậy cũng có thể ăn trong vòng nửa tháng, như vậy là tốt rồi.
Trước kia thời điểm mẹ cô ấy ở cữ, đừng nói nhiều trứng gà như vậy, có thể ăn một bát cháo đã tốt lắm rôi, nào có tốt số như cô ay?
"Không phải anh mua, là chị Đan Hồng cho. Tô An Bang liên cười nói.
"Bà chủ cho anh?" Lý Lai Đệ kinh ngạc.
"Phải, anh chạy đến chỗ chị ấy xin nghỉ, chị ấy để cho anh nghỉ hôm nay chăm sóc em, một tuần liên tục, đều đi làm buổi sáng, cùng chuyện thím năm đến đây nói giống nhau, hơn nữa nghe nói em vừa sinh xong, liền mang anh lên núi bắt gà và nhặt trứng gà. Tô An Bang cười.
"Bà chủ đối với anh thật tốt, anh cứ đi như vậy mà bắt?" Lý Lai Đệ không khỏi nói.
"Anh vừa mới bắt đầu cũng không biết chị ấy muốn bắt đưa cho anh. Tô An Bang cười, Chị Đan Hồng nói, chị ấy và anh có cùng ông nội, cho em ăn chút đồ này không tính là gì, không cân để trong lòng, em ở cữ xong, ôm con gái qua chỗ chị ấy ngôi chút."
"Bà chủ sẽ không ghét bỏ em sinh con gái chứ? Lý Lai Đệ nghe vậy trong lòng không khỏi cảm động, nhưng vẫn có chút tự tỉ.
Cô ấy biết rõ, bà chủ sinh hai người con, đều là con trai, thật sự là người phụ nữ có bản lĩnh, khó trách làng trên xóm dưới đều khen cô ấy có phúc.
Sao lại nói như vậy, con gái thì làm sao? Hơn nữa chị Đan Hồng còn nói, chị ấy mong có con gái, trong nhà không có sữa mạch nha, nói chờ mấy ngày nữa sẽ đi mua, đến lúc đó mang một chút đến cho em bồi bổ." Tô An Bang cười nói.
Cậu ta có thể cảm nhận được, chị Đan Hồng thật sự không che vợ cậu ta sinh con gái.
Hơn nữa còn rất thích, bằng không sẽ không đưa gà mái và trứng gà còn có sữa mạch nha nữa.
"Như vậy không được." Lý Lai Đệ vội vàng nói.
"Anh cũng biết, nhưng mà chị Đan Hồng nói không cân so đo, chỉ cân anh ve sau ở chỗ đập chứa nước làm việc tốt là được." Tô An Bang cười nói.
"Vậy anh phải làm tốt, trong nhà mới tốt, anh cũng không cân nhớ thương, biết thương? Thím năm nói thím ấy ngày mai sẽ chờ anh bắt đầu làm việc, sẽ đến thăm em" Lý Lai Đệ nói, cũng tức giận trừng mắt nhìn chông, Cũng may có phúc, còn có thím ấy chăm sóc."
Công việc này cũng là do thím năm giới thiệu, cùng bà chủ bên kia có chút quan hệ gân sở dĩ cũng do công việc này.
"Thím năm từ nhỏ đã thương anh, trước kia anh đói không chịu được thím ấy liền múc nửa chén cháo đến cho anh, khi đó trong nhà thím ấy cũng nghèo, anh Tiến Đảng cùng chị Đan Hồng cũng đói.” Tô An Bang cảm khái nói.
Lý Lai Đệ cũng không biết chuyện đó, nghe vậy liên cảm động.
Ăn một con gà mái, Lý Lai Đệ ở cữ xem như không tệ, bởi vì cơ bản mỗi ngày cô ấy đều ăn ba quả trứng, Tô An Bang thực sự đau lòng cho vợ và con gái, khẽ cắn môi, còn đi mua ít thịt về hâm cho vợ ăn, người trong thôn đều nói Lý Lai Đệ số tốt. Hiện giờ kế hoạch hóa gia đình, chỉ có thể sinh một con, cho nên đại đa số đều muốn con trai nhưng Lý Lai Đệ sinh con gái mà Tô An Bang vẫn cưng chiều cô ấy.
Quý Kiến Quân tặng mẹ vợ hai quả dưa hấu to, liền nghe chuyện này từ miệng me Tô, cũng tương đối hài lòng, người đàn ông cưng chiều vợ, như vậy cũng không kém.
"Mấy con cá này, mẹ đưa cho một con cho An Bang nhé? Mẹ Tô cười nói.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vậy cũng sẽ ở lại đó một chút. Quý Kiến Quân không có ở lại lâu, mở xe ba bánh rồi rời đi.
Mẹ Tô lại cầm con cá đến cho Tô An Bang, để cậu ta làm cho Lý Lai Đệ ăn, đặc biệt có sữa cho con uống.
Bởi vì mẹ Tô thường xuyên đến đây chăm sóc vợ Tô An Bang, tuy rằng không cần làm gì, thay tã cũng không cần đến tay bà, có lúc thì truyên kinh nghiệm cho Ly Lai Đệ.
Cho nên nhà họ Tô trong thôn đều hâm mộ, nếu không phải bởi vì mẹ Tô có con rể Quý Kiến Quân kia, hiện tại sao Tô An Bang có thể diện lớn như vậy, bây giờ còn có thím năm đến đây chăm sóc.
Trong lúc nhất thời, Quý Kiến Quân gia trưởng, lại một lân dẫn đến ánh mắt của người khác. Còn có người thân quen chút, trực tiếp đến đây cùng mẹ Tô hỏi thăm, nhưng mà mẹ Tô cũng từ chối, nói trước mắt không thiếu người, nhưng về sau nếu thiếu người sẽ chiếu cố người trong thôn.
Sau đó còn đặc biệt hào phóng mà cam một trái dưa hấu tới, thỉnh thoảng cho chị em ăn, nói đây là con rể mua đến đưa cho bà ăn, dẫn đến một đám chị em khen không ngứớt.