trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 208

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Bước vào tháng năm, dâu tây

liền bước vào cuối vụ, Tô Đan

Hồng dùng một chút dâu tây

còn dư lại làm mứt hoa quả giữ

lại dỗ trẻ con, sau đó thì coi như

xong.

Nhưng mà dâu tây bây giờ trái

màu, còn dưa hấu thì đầy ngoài

đường.

Đến giữa tháng năm, dưa hấu

bắt đầu chín.

Ông Tần bên kia lại đến lấy, Tô

Tiến Đảng bên này cũng đến lấy,

còn dư lại, liên mang qua cửa

hàng thành phố Đại Học bên kia, có bác Cao và mấy người đang đợi.

Còn một chút dâu tây trái mùa, mọi người đều ăn vui vẻ, bây giờ lại tới mùa dưa hấu, nhưng mà dưa hấu thật sự rất ngọt!

Mà cửa hàng của Quý Kiến Quân bên thành phố Đại Học kia, bây giờ cũng rất đông, đặc biệt người đến đều là người già hoặc người trung niên, bọn họ đều đến nơi này mua hàng.

Đồ tươi ngon, giá cả không đắt, điều quan trọng nhất là bọn họ luôn cảm thấy thoải mái sau khi ăn.

Bác Cao vừa nghe nói Quý Kiến Quân bây giờ nhận thâu đất, chính mình tự tay trông lúa và các loại ngũ cốc khác, ông lập tức bảo anh đến nói chuyện, ông mặc kệ, ông muốn lấy hai trăm cân gạo.

Gạo, đó là gạo đã hết cám và hoa trắng, hai trăm cân là nhiêu. Quý Kiến Quân cười để Quý Kiến Nghiệp tiện thể nhắn cho bác Cao, hai trăm cân không có, nhưng hứa sẽ cho ông ấy năm mươi cân, không thể nhiều hơn, dù sao cũng phải để những người khác nếm thử chứ?

Bác Cao ghét bỏ anh keo kiệt, khuyên can mãi, rốt cuộc cũng khiến anh nói ra, sẽ cung cấp một trăm cân, hiện tại còn không có, phải đặt trước. Dưa hấu đang vào mùa cao điểm, ngày nào cũng có xe đến bán ở thành phố Đại Học, nhưng Quý Kiến Quân mấy ngày nay cũng bận rộn, Quý Kiến Nghiệp mang dưa hấu đi bán ở thành phố Đại học, sau đó trở về liên lái xe tiếp theo đi đến thành phố Giang Thủy bán.

Mỗi ngày đều có rất nhiều dưa hấu, đặc biệt đến mùa cao điểm.

Liên tục năm sáu ngày, sản lượng dưa hấu cao, lúc sau mỗi ngày đều còn nửa xe, tới cuối tháng năm, trong nhà chỉ còn lại vài cây giống dưa hấu, đang nảy mầm, nhưng mà vài cây này Quý Kiến Quân cũng không tính toán bán, để lại đến lúc đó gia đình ăn.

Mở đầu thì vội vã, kết thúc thì nhàn rỗi, bởi vì sau khi qua mùa dưa hấu, liền bắt đâu đến mùa anh đào.

Không chỉ có vườn cây đầu có anh đào, vườn thứ hai cũng có cây anh đào to, bắt đầu anh đào chín, anh đào ở vườn trái cây thứ hai không nhiêu bằng anh đào ở vườn đầu, nhưng cũng không nghĩ đến anh đào của hai vườn lại nhiêu như vậy.

Mẹ Tô cùng chị dâu cả Tô đều được Quý Kiến Quân nhờ đến hỗ trợ, không chỉ có mẹ Tô, còn có người nhà họ Tô trong thôn kéo đến một ít người, mẹ Tô có mấy chị em cũng kêu đi hỗ trợ, đương nhiên, bà chỉ gọi bí mật, sẽ không có người giở thói gian dối, đây chính là làm việc cho con rể bà, nếu gọi người kỳ cục đến, vậy thể diện mẹ vợ của bà để ở đâu?

Còn có thím Lý cũng đến, thím Lý chính là mẹ Lý Trí, mẹ chồng Quy Vân Vân.

Bà ta vừa nghe nói bên kia rất bận rộn, cho nên liên nhất định muốn đến, mẹ Quý tuy rằng có ý kiến với con gái mình, nhưng cũng là con gái mình sinh ra, bà cũng muốn con gái ở nhà chồng lưu lại chút ấn tượng tốt.

Tự nhiên thập phân hoan nghênh thím Lý, còn nói bà ta không can chạy từ xa đến.

Thím Lý cười nói: Ba thông gia, bà không cần cùng tôi khách khí như vậy, Lý Trí và anh vợ ba có bản lĩnh như vậy, tôi đến đây giúp một chút thì có là gì?

Vừa nãy, Quý Kiến Quân còn cho nhà bà ta hai quả dưa hấu to, hiện tại đến đây giúp đỡ, cũng không tính là gì.

Mẹ Quý cười, vì thế liền lôi kéo bà ta đi đến chỗ cây anh đào. Còn một ít người khác, cãi nhau ồn ào hái anh đào, hái xong liên chuyển ra bên ngoài bán.

Cũng may bên thành phố Đại Học doanh số lớn, mấy thím mấy chú đều thực thích ăn anh dao, khong chi co bon ho, may cháu trai cháu gái cũng rất thích.

Giống như bác Cao, ra tay hào phóng, con cái cũng nhiều, đều là người có bản lĩnh, ông ấy trực tiếp mua một rổ to, gửi luôn cho con gái trong ngày.

Không thể nói bác Cao hào phòng, nhà ông ấy mỗi người đều có điện thoại, cháu trai cháu gái bên kia muốn ăn gì, ông ấy đều có thể mua từ bên này gửi qua, bởi vì bên này có xe đi đến đó.

Hôm nay gửi một hộp anh đào qua, bên kia rất nhanh đã gọi điện thoại đến. "Cha, anh đào này cha mua ở cửa hàng Quý Kiến Quân phải không?" Người gọi điện đến là con dâu cả, ngắn gọn nói thẳng vào chủ đề luôn.

" Đúng vậy, anh đào nhà Kiến Quân cha đã ăn qua, không tệ, liền gửi qua cho các con." Bác Cao liên nói.

Tuy rằng con cái ông ấy cũng đều ở thành phố Đại Học, nhưng khoảng cách cũng không gân, xe đi đường dài, cũng phải hơn một giờ, đặc biệt mấy đứa con đều ở đất chỗ trung tâm, bọn họ bên này tuy cũng là trọng điểm, nhưng không thể so sánh với mảnh đất phồn hoa bên trung tâm. "Cha, bên kia cậu ta còn không?" con dâu cả lại hỏi. "Không đủ ăn sao?" Bác Cao liền nói Một thùng đó cũng không ít.

Quả thật không ít, cái thùng đó là quý Kiến Quân đi tìm người có chuyên môn làm, đều là thùng xốp, một cái thùng có thể đựng được mười cân, anh gửi một cái rương qua, mấy thùng con trong nhà cũng có thể đựng được hai cân.

"Cũng không ít, nhưng các chị em một phân cũng không có bao nhiêu, cha, ngày mai cha lại gửi cho con hai thùng xuống, con ở bên này giữ lại một thùng, một thùng khác con mang lên đơn vị chia cho các đồng nghiệp." Con dâu cả ông nói. Anh đào đều rất lớn, hơn nữa còn rất ngọt, hương vị ăn không tôi.

Gần đây cô ta đang trong công đoạn khảo hạch, nên cô ta muốn mang một thùng qua lấy chút cảm tình.

Bởi vì lúc ăn Tết, đêu hiếu kính không ít tiền, hơn nữa bên này bác Cao chính mình cũng có tiền lương hưu, cùng với tiền thuê nhà, cho nên con dâu cả ông ấy mới dám nói như vậy. "Được." Bác Cao đồng ý.

Chỉ là điện thoại mới buông xuống không lâu, lại vang lên lân nữa: "Cha, cha cùng ai gọi điện sao?”

"Chị dâu gọi điện đến đây." Bác Cao nói, hẳn là đứa con thứ hai gọi điện.

"Chị dâu nhất định bảo cha gửi thêm chút anh đào nữa tới? đứa con thứ hai liên cười nói. "Con cũng muốn?" bác Cao lại hỏi.

"Muốn, cha lại gửi cho con ba thùng đến đây." Đứa con thứ hai của ông nói.

Bác Cao hỏi: "Con muốn nhiều như vậy làm gì?”

Con ăn, hai đứa cháu song sinh của cha, con mới ăn mấy quả bọn họ đưa tới, mấy quả sau đã bị bọn nó ăn sạch, còn nháo muốn ngày mai ăn nữa." Đứa con thứ hai nói.

An ngon thì ngon thật, nhưng không thể ăn nhiều, bọn nó mới đang trong thời gian nghỉ hè? Để cho mấy đứa nhỏ qua đây chơi một chút, hiện tại bên cửa hàng quý Kiến Quân đầy trái cây, để cho tụi nhỏ đến đây ăn nhiều một chút, bác sĩ không phải nói muốn tụi nhỏ bổ sung thêm nhiều vitamin sao?" Bác Cao nói.

Bởi vì là song sinh, lúc trẻ lại không ăn cái gì bổ dưỡng, cho nên sinh tương đối mệt, cũng tương đối yếu, may hiện tại vẫn tốt, bây giờ mới chậm rãi bổ dưỡng.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 208