trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 215

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

Nói xong, còn nổi giận đùng đùng quay trở vê phòng thu dọn quần áo, rồi rời khỏi nhài

"Ủa, vợ của Kiến Hà, cô đang định đi đâu vậy? Người trong thôn vừa thấy cô ta, đã cười hỏi. Đúng vậy, là cười hỏi, những người ở đây là đang cười hả hê trên nỗi đau của người khác.

Ai mà chẳng biết, Quý Kiến Quân vì quan tâm đặc biệt với người trong nhà, cho nên anh đã cho bác cả hẳn một bình thuốc, còn như Dương Ái Sâm và Hứa Kiến Quốc, bọn họ cũng chỉ được một nửa bình thuốc. Nhưng bác gái Lý lại không coi trọng chuyện này, còn xem thường người khác, nói rằng heo và gà của nhà mình được chăm sóc rất tốt, nên là không cần phải dùng đến những thứ này.

Vốn dĩ mọi thứ đều ổn, giờ thì gà hay heo thì cũng đêu không có.

Mà cách đây không lâu, mọi người cũng đều biết rõ, Tô Quyên và mẹ chồng đã từng tranh cãi nhau, muốn chia đều hai con heo to lớn này, tranh cãi đến mức cô ta phải bỏ vê nhà mẹ đẻ, sau đó, mẹ chồng lại đến nói sẽ chia cho cô ta một con.

Một con thì cũng không có ít tiền đâu, vì thế lúc sau, Tô Quyên cũng chăm chỉ chăm sóc tụi nó.

Nhưng mà hiện tại thì cái gì cũng không có, cho nên không thể trách cô ta vì đã thu dọn mọi thứ trở về nhà mẹ ruột!

"Có lòng dạ thảnh thơi đi cười nhạo chuyện nhà người khác, thì không bằng mau trở về nhà nhìn xem gà của mấy người cũng có c.h.ế.t chưa đi? Bệnh dịch gà này dễ lây lan lắm do Hiện tại Tô Quyên cũng không phải là cây đèn hết dầu, cô ta trực tiếp đáp trả lời của mấy người kia, sau đó cũng không thèm liec mắt nhìn mẹ chồng mình một cái, trực tiếp đi vê. Con làm gì vậy, con làm gì vậy hả?" Bác gái Lý gọi theo bóng lưng của cô ta.

Nhưng mà Tô Quyên cũng không để ý đến bà ta, cô ta thậm chí còn có suy nghĩ muốn ly hôn!

Gả cho Quý Kiến Hà thật sự không có tương lai gì, cũng không bằng anh cả của anh ta. Anh cả vẫn đang cân cù chăm chỉ làm việc, còn anh ta thì sao, anh ta có tài cán gì?

Trước đó cô ta còn nghe nói chú ba Quý Kiến Quân đã thuê hai người khác ngoài thôn đến lái xe, còn để cho bọn ho đi học và thi lấy bằng lái, nghe nói tất cả chi phí đều là do Quý Kiến Quân bỏ ra.

Nhìn xem, đó là người ngoài thôn đó, nhưng còn Quý Kiến Hà thì sao?

Đây vẫn là anh họ của anh, nhưng anh ta đã có được gì? Không có việc gì, ngay cả công việc canh giữ đập chứa cũng không đến phiên anh tai

Cô ta chỉ trông chờ vào vườn cây ăn quả, nhưng hiện tại Quý Kiến Quân nhiều công việc như vậy, ai biết vườn trái cây bên đó khi nào hoàn thành, nhưng sau khi hoàn thành rồi có chắc là Quý Kiến Hà có đến làm hay không, hay chỉ là nói miệng mà thôi!

Mà tính tình của Quý Kiến Hà ra sao, cô ta cũng đã hiểu quá rõ, muốn anh ta làm việc, cơ bản là không có hy vọng!

Mang theo những tức giận trở vê nhà mẹ ruột, nhà mẹ ruột cũng nấu giúp cô một ấm nước nóng để cho cô tắm, vì nhà mẹ ruột của cô ta cũng nuôi không ít gà.

Mẹ, mẹ nói xem con và Quý Kiến Hà có thể ly hôn không?" Tô Quyên lập tức nói ra một tin khiến cho mẹ cô ta cũng phải giật mình.

Mẹ Quyên khó hiểu hỏi: "Tụi con có chuyện gì nữa?”

"Mẹ, con và Quý Kiến Hà không thể tiếp tục được nữa, cái tên hèn nhát đó, con thật sự chịu không nổi anh ta nữal" Tô Quyên nói.

Mẹ Quyên mắng con gái: "Con tưởng chuyện ly hôn là chuyện nhỏ sao, con còn có một đứa em gái chưa lấy chông nữa đó, con không cần thanh danh nhưng em gái con không thể không có, hơn nữa cho dù con sau khi ly hôn rồi tái giá, thì cũng có thể tìm được một người tốt hơn chồng con bây giờ sao. Tuy Quý Kiến Hà bây giờ không có tương lai, nhưng nó còn có người em họ là Quý Kiến Quân, ngoài anh em ruột ra thì chồng con là người thân nhất với chú ba bên đó, chỉ với mối quan hệ này thôi, con cũng không thể cùng nó ly hôn!"

Tô Quyên nói: Nhưng con thật sự không chịu nỗi nữa, hai con heo to kia được con nuôi dưỡng bao lâu? Nhưng mà hiện tại đã bị bà mẹ chồng đó làm c.h.ế.t hết, mẹ nói xem con làm sao có thể chịu được nữa?”

"Vậy thì ở riêng đi" Mẹ Quyên tức giận nói: Mẹ đã sớm nói con dọn ra riêng đi, nhưng sao con cứ chần chừ không làm được?"

"Ở riêng thế nào đây, nếu nhà của Quý Kiến Hà chia phân ra, tụi con dọn ra riêng vậy chẳng khác gì con phải nuôi thêm anh ta? Tô Quyên nói.

"Vậy thì phải xem bản lĩnh của con rồi, mẹ nhìn qua là đã biết nó rất thương con. Nếu còn cứ làm âm ï với nó, chắc chắn nó cũng sẽ sợ con, trong thôn của chúng ta có người tên là Tô Tiến Quân, con biết chứ?” Mẹ Quyên nói.

"Dạ biết, đó chính là anh cả của Tô Đan Hồng ạ." Tô Quyên nói. " Đúng, tên đó cũng có tiếng trong thôn là lười biếng, như giờ con nhìn xem, nó hiện tại đã như thế nào? Mỗi ngày đều đúng giờ đi làm việc, cũng đúng giờ trở vê, hôm kia mẹ còn nghe nói, nó còn đang dự tính sẽ xây nhà lâu nữa kìa!" Mẹ Quyên kể lại.

"Xây nhà lâu?" Tô Quyên nghe thấy cũng kinh ngạc: "Chắc không có khả năng đó đâu!" "Sao lại không có khả năng? Nó đã đi làm được hai năm, một tháng tiền lương của nó cũng rất nhiêu, mẹ nghe nói hiện tại mẹ Tô cũng không lấy một đồng tiền lương nào của con bà ấy. Tiền con trai cả kiếm được đều để cho nó đem về cho vợ, con xem di đây chỉ là mới trong hai năm thôi, hai đứa tụi nó đã kiếm được bao nhiêu tiên chứ hả?” Mẹ Quyên nói.

"Bọn họ ăn uống cũng đều không tiêu tiên." Tô Quyên đáp. Quý Kiến Quân có cái gì ngon, cũng đều sẽ mang một phân sang đây cho mẹ vợ, ngay cả mới đây vừa thu hoạch lúa xong xay gạo, anh cũng mang một bao lớn cỡ mấy chục cân đến. Những chuyện khác lại càng không nói đến.

Và đương nhiên, nhà của Tô Tiến Quân kia cũng được hưởng lợi không ít.

Cho nên tiên lương đem về cứ để dành đó, năm trước không nói, chỉ tính mỗi năm nay, tiên lương cũng đã tăng lên một tháng ba mươi lăm đồng, bây giờ cũng đã được bảy tháng, vậy là tổng cộng có hai trăm bốn mươi lăm đồng.

Hơn nữa, mỗi khi vào mùa trái cây, chị dâu cả Tô cũng bận rộn vô cùng, nhưng vẫn sang bên đó giúp đỡ, trái cây buôn bán kiếm lời được không ít, chắc cũng tâm ba trăm đồng, hơn nữa tiên bán của năm ngoái dù thế nào cũng phải tâm hai ba trăm đồng, cộng thêm tiền này cũng được sáu bảy trăm ngàn rồi.

Hai người bọn họ trước kia còn không có gì, nhưng bây giờ đã có của ăn của để!" Tô Quyên không nể tình mà nói thẳng. Đều sống trong thôn họ Tô, Tô Tiến Quân có người vợ đức hạnh như vậy, Tô Quyen lại không thể không có sao?

Nhưng hiện tại tính toán một chút, dù thế nào cũng không nghĩ tới, hai người này giờ đây cũng đã có chút gia sản để dành rồi.

Tô Quyên không thể nào không kinh ngạc.

"Cái này còn không phải là bởi vì tụi nó còn có người em rể là Quý Kiến Quân sao? Bọn họ là anh em rể, còn Quý Kiến Hà bên kia là anh em họ, mối quan hệ này tính ra vẫn thân hơn một chút! Mẹ Quyên nói.

“Cái gì mà thân hơn một chút, mẹ thôi đi, mẹ không biết bà mẹ chồng của con lúc trước đã đắc tội với người ta như thế nào đâu. Lúc trước bà ta từng truyên miệng nói xấu chú ba, nói vườn trái cây của chú ấy có thể phát triển như vậy đều bởi là vì do bà ta quản lý tốt, nếu không thì cũng không thể nào phát triển tốt đến như hiện tại đâu, bà ta còn đi rêu rao khắp nơi, khiến cho cả thôn đều biết!" Tô Quyên nói.

Cho nên cô ta cảm thấy, lần trước Quý Kiến Quân không đồng ý cho Quý Kiến Hà đi làm việc ở chỗ đập chứa nước, chín mười phần cũng có thể là do bất mãn với những lời nói bậy bạ của mẹ chồng cô ta ở bên ngoài. Nếu không thì làm việc ở đập chứa nước đã tính là gì, Quý Kiến Hà cũng sẽ được làm việc ở đó, nhưng đáng tiếc là không chọn anh tai

Mat bà ta cũng thật dày, cái đó cũng có thể đem đi bán cho người ta được đó. Mẹ Quyên cười lạnh nói.

"Được rồi, những chuyện khác mẹ sẽ không nói đến nữa, heo của con hiện tại cũng đã chết, vậy thì con cứ ở lại đây mấy ngày đi, mấy ngày này con cũng tìm cách đem Kiến Hà đi đến chỗ khác ở, không thì nếu con trở vê đó sẽ không có ngày nào sống yên ổn!"

"Con dự định sẽ dẫn anh ta đi đến Cục Dân chính ly hôn!" Tô Quyên nói.

Không được!" Mẹ Quyên không đồng ý, dù sao vẫn đang còn có mối quan hệ họ hàng với Quý Kiến Quân, cho nên hôn nhân này không được ly hôn!

"Con cũng chỉ hù dọa anh ta thôi, anh ta chắc chắn không dám đi theo con để làm đơn ly hôn đâu, không thì làm gì có ai bị mù nữa mà đồng ý gả cho anh ta? Tô Quyên nói.

Vì thế đến ngày thứ ba, chờ cho hai mẹ con của anh ta dọn dẹp và khử trùng nhà cửa. Tô Quyên cũng quay trở về, lân này cô ta không làm gì khác, mà chỉ cãi nhau với Quý Kiến Hà cũng cùng mẹ chồng của cô ta làm âm ï một trận, sau đó trực tiếp cam sổ hộ khẩu. Lúc trước cô ta không đăng ký kết hôn, chỉ dời hộ khẩu, nhưng bây giờ có hộ khẩu hay không cũng không quan trọng nữa, cho nên cô ta phải ly hôn!

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 215