trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 216

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~8 phút

Yêu câu ly hôn lớn như vậy, đây cũng là lần đầu tiên xảy ra trong thôn. Chuyện này làm ồn ào không nhỏ, ngay cả Quý Kiến Quân cũng bị quấy rây bởi chuyện này, anh đi lên núi tìm bác cả. Nhưng mà bác cả Quý lại không nghĩ chuyện đó sẽ xảy ra, nói: "Để cho tụi nó ồn ào một trận đi, hai đứa tụi nó cũng nên tranh cãi vì chuyện này, bằng không với tính tình lười biếng của Kiến Hà thì sẽ không còn cách nào khác nữa. Tuy rằng tính tình của ông ấy trâm tính ít nói, nhưng trong lòng ông ấy biết rõ, chuyện này là Tô Quyên đang muốn làm ồn để có thể ra ở riêng, mà cũng chỉ có thể dùng ly hôn mới có thể khiến đứa con thứ hai của ông ấy sợ hãi. Nhưng mà nếu chuyện ly hồn là thật, vậy thì có lẽ anh ta sẽ sống như vậy cả đời, không muốn cùng ai kết hôn một lần nữa.

"Bác cả, bác cũng không cần lo lắng quá, tính tình của anh cả bên vợ cháu cũng khá giống Kiến Hà, đợi đến lúc đó cháu nhận thầu hai vườn trái cây kia, sẽ có rất nhiều công việc để cân làm. Cháu sẽ đào tạo cho Kiến Hà cũng giống như từng đào tạo cho anh rể vậy, dù thế nào cũng sẽ đưa Kiến Hà đến đây để uốn nắn lại." Quý Kiến Quân cuối cùng cũng không đành lòng, mà mở miệng nói lời an ủi. Quả nhiên bác cả Quý vừa nghe vậy, trên khuôn mặt đã nở nụ cười: Được, vậy bác giao nó cho cháu.

Trước đó Quý Kiến Quân cũng phải thừa nhận, anh rể của anh hư không thể tưởng, làm việc rất hay kéo dài thời gian, nhưng hiện tại thì đã khác, làm việc rất chăm chỉ, cái này cũng là anh nghe từ đám Quý Hồng Quân và Hứa Ái Quốc trêu chọc anh ta. Xem ra người anh rể này đã bị anh đánh nửa tháng, chỉ vừa nhìn thấy Kiến Quân đã muốn quay đầu bỏ chạy, cũng không dám lười biếng nữa, hiệu quả rất tốt.

Giờ thì nhìn xem, hiện tại cũng đã thành thói quen, sau khi anh ta làm xong công việc này rồi, sẽ đi tìm công việc khác làm. Cũng không để cho bản thân mình rảnh rỗi sẽ đỡ bị em rể tìm được cơ hội mà đánh anh ta vài đòn.

Cho nên nghe thấy Quý Kiến Quân nói vậy, bác cả Quý cũng thấy yên tâm phần nào, nên tiếp tục làm việc.

Về chuyện heo và gà ở trong nhà, ông ấy cũng không thèm để ý đến nữa, dù sao một tháng lương của ông ấy cũng đã là ba mươi lăm đồng, ông ấy giữ lại cho mình mười lăm đồng, còn lại hai mươi đồng thì đem về nhà, cho nên người trong nhà làm sao có thể sợ c.h.ế.t đói? Nhưng thật ra thì, bởi vì trong nhà xảy ra nhiêu chuyện, cho nên ông ấy mới càng cố gắng chăm sóc mấy con vật ở trên núi, trong nhà vì gặp chuyện không may mà cũng tổn thất không ít, còn trên núi Kiến Quân nếu lỡ như xảy ra vấn đề gì, vậy thì tổn thất sẽ còn nhiều đến mức nào nữa?

Bác cả Quý chỉ chuyên tâm làm việc của mình, cũng không nhìn nhà mình đang ở dưới chân núi âmï.

Không thể không nói, kế hoạch trở về nhà đòi ly hôn với Quý Kiến Hà, thật sự đã khiến cho Quý Kiến Hà giật mình, không chỉ mỗi Quý Kiến Hà, ngay cả bác gái Lý cũng bị giật mình không ít.

"Cô lại muốn gì nữa, cô có ý gì, cô không còn cần đến thanh danh nữa đúng không, nếu cô ly hôn với Kiến Hà nhà tôi, thì cô nghĩ xem cô có thể gả cho ai?" Nhưng tính tình của bác gái Lý như thế nào, chính là chịu thua người nhưng không thua trận, vì thế lại muốn tiếp tục.

"Sau khi ly hôn, con có kết hôn với ai cũng không cân mẹ lo lắng, mẹ cũng mau suy nghĩ đi, để cho Quý Kiến Hà cùng con ly hôn, để anh ta còn tiếp tục đi gây họa cho con gái của nhà người khác." Tô Quyên nói, rồi nhìn Quý Kiến Hà.

“Anh nhanh lên, anh không phải đàn ông sao, chỉ đi ly hôn thôi mà còn muốn tôi dẫn đi sao?" Không đi, anh không đi. Quý Kiến Hà nghẹn ngào nói.

Ly hôn thì ly hôn, mẹ cũng muốn tụi con ly hôn, để sau khi ly hôn rôi xem nó còn dám lên mặt nữa không, đến nhà của chúng ta mà còn dám hỗn láo, ai dạy cho cô cách làm vợ người ta như vậy hải" Bác gái Lý nghiến răng mắng.

"Mẹ, mẹ đừng gây thêm phiên phức cho con, cô ấy thật sự muốn ly hôn với con đó!" Quý Kiến Hà nói với mẹ.

Bác gái Lý nghiến răng nói: "Con đúng là kẻ không có tiến bộ gì cả, con còn chưa thấy cô ta đã đem con ép thành cái dạng gì rôi sao? Con không cùng nó ly hôn, thì nó còn tưởng bản thân nó còn là một cô gái trong trắng. Ly hôn đi, ít nhất bây giờ con có muốn cưới vợ nữa thì cũng không phải là tên đàn ông đã tuổi bốn mươi sợ không lấy được vol Bác gái Lý cười lạnh nhìn Tô Quyên nói.

Tô Quyên cũng nói: Mẹ nghĩ hiện tại xã hội bây giờ giống xã hội lúc trước sao, con năm nay chỉ mới có hai mươi bốn tuổi, chờ cho con ly hôn xong, con còn có thể đi đến nhà máy mà làm việc. Một tháng cũng kiếm được hơn hai mươi đồng, vẫn có thể tự nuôi sống bản thân mình, cũng không cần kết hôn với bất kì ai, cho dù có thì cũng nhất định phải gả cho một người có điều kiện tốt, có thể nuôi sống được tôi!"

"Cô cũng biết cô đã hai mươi bốn tuổi sao, vào nhà này làm dâu cũng đã hai năm, vậy mà một cái trứng cũng chưa đẻ được!" Bác gái Lý trực tiếp nói vào chỗ đau của cô ta. "Vậy sao bà không hỏi lại đứa con trai của bà, có phải anh ta không có bản lĩnh hay không, không thì tại sao không mau làm cho tôi lớn bụng!" Tô Quyên cũng đáp lời lại bằng một cách mỉa mai.

Điều này cũng làm cho người trong thôn nhìn vào đều cảm thấy thích thú, mẹ chồng con dâu này bắt đầu cuộc chiến rồi.

"Kiến Hà, con còn giữ cô ta làm gì, con nhìn xem, cô ta thật sự đã đem mặt mũi của con quăng xuống đất, con mau đi theo cô ta ly hôn, mẹ không muốn nhìn thấy cô ta nữal" Bác gái Lý cũng giận lắm nhưng không làm gì được, chỉ có thể trực tiếp quát dua con minh.

"Mẹ, mẹ đừng ồn ào nữa, nếu như con với Quyên ly hôn, con cũng sẽ không lấy ai nữa, mười dặm tám thôn đều biết con là một kẻ lười biếng, lúc trước cũng chỉ có mỗi Quyên không chê con, hiện tại mẹ còn muốn con đi cưới ai?" Quý Kiến Hà hỏi.

Tô Quyên hừ lạnh nói: “Anh muốn cưới ai thì cũng không còn liên quan đến tôi, mau đi cùng tôi làm thủ tục ly hôn, dù sao ở cùng với bà già này, tôi cũng không chịu nỗi nữa, một ngày cũng không chịu được Từ bà già cũng đã được cô ta nói ra. "Cô... cô.. Bác gái Lý tức giận đến run cả người.

Nhưng điều càng làm bà ta giận hơn là đứa con trai của bà ta còn nói: "Ở riêng, Quyên à, vậy chúng ta tách ra khỏi cha mẹ mà ở riêng đi, như vậy em sẽ không bị mẹ làm phiền nữa." Bác gái Lý tức đến như vậy, mà chẳng nhận được sự an ủi nào, vậy mà đứa con trai của bà ta còn làm mọi chuyện tệ hơn, khiến bà ta tức đến mức ngất đi, cũng may bà ta vẫn luôn kiên cường, cứng rắn đứng vững một chỗ.

Hoa ra là tôi đã nuôi một đứa vong ân phụ nghĩa roi sao, có vợ liên quên mẹ, những lời này nói ra đúng là không tệ, muốn ở riêng sao? Được thôi, hai người có thể nhanh chóng được chia nhà ra, vê chuyện chia nhà làm sao, thế nào thì không liên quan đến mấy người. Hai người cũng chưa từng làm gì cho gia đình này, ruộng đất cũng không phải do mấy người trông, mấy năm nay toàn bộ đều do cha của anh chăm sóc, hiện tại lại đòi chia nhà, đâu thể nào dễ dàng như vậy, hai người đi ra khỏi nhà này và tự đi xây dựng đi!" Bác gái Lý nói.

"Mẹ, sao mẹ có thể đối xử tàn nhãn như vậy, dù sao con cũng là con của mel" Quý Kiến Hà nói. " Tôi không có người con bất hiếu như anh!" Bác gái Lý tức giận nói.

"Anh xem, đây là mẹ của anh, là người mẹ ruột thịt của anh nói đó!" Tô Quyên cười lạnh nói. Quý Kiến Hà cũng tức giận, tại sao bà ấy lại không chia cho anh bất cứ thứ gì!

"Trước tiên là phải nói về chuyện sau khi rời khỏi nhà đó, anh lấy cái gì để nuôi tôi, tôi cũng nói cho anh biết, anh đừng trông cậy vào chuyện tôi sẽ nuôi anh. Nghĩ cũng đừng hòng nghĩ, nếu như anh không nuôi nổi tôi, vậy thì còn cần anh để làm gì?" Tô Quyên nhìn Quý Kiến Hà nói. "Anh se đi hỏi anh Kiến Quân khi nào thì có công việc để làm, anh sẽ không để em phải chịu khổt" Quý Kiến Hà chỉ có thể dỗ dành. Về phần sau này, vậy cứ để sau này hãy nói.

"Vậy anh mau đi hỏi nhanh đi, xem chú ba có công việc nào ở vườn trái cây thì xin vào làm!" Tô Quyên nói.

"Được." Quý Kiến Hà cắn răng nói.

Anh cũng phải đi theo mẹ của anh đòi tiền, chúng ta làm sao có thể ra khỏi nhà với tay trắng được, nếu không có tiên thì chúng ta phải ăn cái gì, dùng bằng gì?!" Tô Quyên lại nói. Sau một trận cãi nhau khiến ga bay chó sủa, cuối cùng Quý Kiến Hà cũng mang theo mười đồng quay trở lại.

"Chỉ có nhiêu đây thôi?" Tô Quyên hỏi.

"Có thể lấy được mười đồng từ tay mẹ anh thì cũng xem như là không ít rồi." Quý Kiến Hà nói. "Vậy anh đi theo chú ba hỏi thăm ởi, khi nào thì mua ' lại vườn trái cây?” Tô Quyên lại nói. Quý Kiến Hà cũng đi đến tìm gặp Quý Kiến Quân.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 216