trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 227

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Hiện tại Quý Vân Vân đã mang thai được gần ba tháng, nhưng bụng vẫn chưa lớn, chỉ là nhìn thấy sắc mặt của cô ta giống như không được tốt lắm.

Vốn dĩ mẹ Quý cũng thất vọng rất nhiều về đứa con gái này, nhưng nhìn thấy cô ta như vậy, bà cũng không nói những lời không hay, chỉ hỏi: "Khi mang thai, thân thể của con có khó chịu gì không? Sao sắc mặt lại kém như vậy?”

"Mẹ không cần lo lắng quá, tình trạng Vân Vân vẫn rất tốt, chỉ là hai ngày nay cô ấy có chút ăn không ngon, ngoài ra cũng không có vấn đề gì khác." Lý Trí tất nhiên sẽ không để cho mẹ vợ của anh ấy lo lắng, nên cười nói.

Anh ấy đưa vợ mình vê thăm mẹ, cũng chính là để mẹ vợ không phải lo lắng quá nhiều. Đối với người con rể như Lý Trí, mẹ Quý cũng rất hài lòng, nhìn thấy anh ấy sau khi kết hôn cũng gây đi không ít, bà nói: "Trưa hôm nay hai đứa cứ ở lại đây ăn cơm đi, để mẹ nấu cho hai đứa món gì đó ngon ngon. "Vậy tụi con cảm ơn mẹ.' Lý Trí cười nói.

Anh biết vợ mình không muốn di sang nha anh ba, nhung anh ấy cũng phải qua bên đó ngồi một chút, chỉ là vừa mới đứng dậy thì đã nghe mẹ vợ nói: “Con không cân qua bên đó đâu, Kiến Quân đã dẫn Đan Hồng còn có Nhân Nhân và Tê Tê lên Bắc Kinh chơi rồi, vẫn chưa trở về." "Đi Bắc Kinh?" Lý Trí ngạc nhiên nói.

Đúng vậy, dù sao cũng không thể cứ ở mãi nơi đây, đi ra ngoài ngắm nhìn mọi thứ một chút cũng rất tot Mẹ Quý cười nói. Quý Vân Vân vội lên tiếng: "Chị ta bây giờ ngày càng tốt hơn nhỉ, lúc trước cho con của hồi môn, cho con hai cái ấm nước nóng làm của hồi môn là xong!" Mẹ Quý nghe vậy lập tức biết rõ cô ta đang nói đến chị dâu thứ ba, sắc mặt cũng không được tốt lắm, nhưng lại sợ làm trò cho con rể chê cười nên bà cũng chỉ nhẫn nhịn, nhìn Lý Trí cười nói: "Lý Trí con lên núi bắt một con gà về đây đi, để buổi trưa mẹ hầm gà cho tụi con ăn." "Dạ" Lý Trí biết mẹ vợ đang muốn để anh ấy rời đi, anh ấy cũng sẽ không nhiều lời, dù sao đây là vợ của anh, nhưng cũng lại là con gái của mẹ vợ, bà không thể dạy dỗ con gái của mình một chút sao?

Lý Trí biết rõ điều đó, dù sao anh ấy cũng đã đến đây vài lần, nên cũng biết rõ đường lên núi. Con rể vừa đi, sắc mặt của mẹ Quý lập tức trâm xuống, bà nhìn con gái mình nói: “Chị dâu ba của con có cuộc sống tốt, cũng không phải là do mẹ và cha con cho, lại càng không phải do đứa em chồng như con cho. Mọi thứ đều là do con bé và anh ba của con tự mình làm ra mà có được, nếu con còn muốn có ý kiến gì, vậy cứ tiếp tục câm miệng cho mẹ, đừng nói năng lung tung. Hiếm khi con gái ve nhà một lân, vốn dĩ bà cũng không nghĩ rằng sẽ nói những lời nghiêm khắc, nhưng đứa con gái này thật sự vẫn không có gì thay đổi.

Đến bây vẫn còn nghĩ đến chuyện hai cái ấm nước nóng kia.

Anh chị em kiếm ra được tiền, thì cũng có liên quan gì đến cô ta, chẳng lẽ kiếm được tiền cho nên phải cho cô ta nhiều của hôi môn sao?

Của hồi môn là phải do người làm cha mẹ tặng, còn lại chỉ là những khoản bổ xung thêm mà thôi, hơn nữa nếu như là một cô con gái biết suy nghĩ, vậy thì nên biết, anh chị ba của cô ta có thể làm giàu, vậy thì đối với nhà mẹ đẻ như vậy, chẳng phải cô ta cũng hưởng được chút lợi nào saol

Đây mới là một bước đi đúng đắn, tuy giá trị của điều này là vô hình, nhưng cũng không phải nhớ thương suy nghĩ đến những đồ này vật nol

Còn có, bà cùng với chồng mình cũng đã cho con gái không ít của hồi môn của hai người già này, nhưng vẫn chưa làm hài lòng cô ta saol

"Mẹ, mẹ còn không biết, lần trước khi con đến đây, chị ta đã nói với con những lời khó nghe thế nào!" Quý Vân Vân nói: "Con bây giờ cũng không nghĩ muốn vê nhà mẹ ruột nữa!"

"Chuyện lần trước là vẫn còn rất nhẹ, nhưng nếu sau này con không muốn trở về, vậy thì cũng không cần miễn cưỡng bản thân, cứ sống tốt cùng Lý Trí là được." Mẹ Quý thẳng thắn nói. Quy Vân Vân hoàn toàn không nghĩ đến, sao mẹ cô ta lại có thể nói những lời như thế này với cô ta? Trong chốc lát chỉ biết ngây ngẩn người.

Con đừng nói gì, trái lại mà hãy nhìn Lý Trí xem, cả hai đã kết hôn được bao lâu, mà bây giờ mẹ đã thấy nó đã gây đi nhiều. Có phải con cả ngày ở nhà, cũng không biết chăm sóc cho nó đúng không? Mẹ Quý nói. "Anh ấy thường xuyên ăn ở trường, con làm sao có thể chăm sóc được. Quý Vân Vân tức giận nói.

Mẹ Quý nhìn cô ta, nói: "Thỉnh thoảng thì con đi ra ngoài, mua một con gà vê hầm, đợi chồng mình đi làm về rôi cả hai cùng ăn cũng được mal

Quý Vân Vân nói: "Lương của anh ấy có được bao nhiêu đâu, hiện tại thì một con gà đã đến mấy đồng rồi!"

"Một con gà là mấy đồng, nhưng một tháng mới ăn một con, cũng không tính là tốn tiên, hơn nữa con cũng có thể mua xương heo vê hâm. Mẹ thấy chị dâu thứ ba của con thường xuyên hầm canh cho anh ba con uống, để có thể khỏe mạnh hơn. Mẹ Quý nói.

Đối với chuyện con dâu thứ ba chăm sóc cho đứa con trai thứ ba của mình, mẹ Quý cũng cảm thấy có chút mặc cảm, thật sự thì cô đã chuẩn bị rất nhiều món ăn, mỗi món đều có dinh dưỡng cũng không trùng lặp món. Hơn nữa ở ngày thường cô còn làm thêm một ít bánh ngọt, tặng cho hai vợ chông bà ăn còn không hết, chứ đừng nói đến đứa con trai của bà.

Tuy rằng bận rộn như vậy vẫn có chút mệt, nhưng bà thấy tình trạng tinh thần của đứa con trai của bà vô cùng tốt, thân thể cũng không thấy đau bệnh, đây đều là công lao của Đan hồng. Quý Vân Vân cũng không muốn nghe nữa, cô ta nói thẳng ra mục đích của mình: "Mẹ, tháng sau me gửi qua đó cho con mấy con gà đi, còn có trứng gà nữa, con cũng muốn!"

Nếu không phải vì những thứ này, hôm nay bọn họ cũng sẽ không trở vê.

Vốn tưởng rằng mẹ cô ta sẽ đồng ý, cho dù không có nhiều thì cũng có ít, nhưng cô ta lại nghe mẹ mình nói: Những thứ này đều là của anh ba con, mẹ làm sao có thể tự tiện mà cho, con muốn ăn thì tự mua đi, nếu có thời gian thì trở vê đây, mẹ vẫn có thể cho con một con." Lời này là mẹ Quý nói thật lòng, tuy rằng bà và chồng cũng không quan tâm đến chuyện ăn uống của con trai và con dâu, nhưng muốn để bà bắt con trai trợ cấp thức ăn cho đứa con gái đã gả đi, không những cho thức ăn mà còn phải lấy lòng cô ta, mẹ Quý sẽ tuyệt đối không bao giờ chiêu theo cô ta.

Nhưng dù sao cũng là mẹ con, nếu như cô ta quay vê đây, vậy thì lúc ấy bà cũng sẽ cho cô ta mang một con gà khi trở vê, nhưng một tháng mà muốn mấy con thì thật là buôn cười.

Thời điểm Đan Hồng mang thai, cũng chưa từng ăn đến vậy. "Mẹ, mẹ có còn là mẹ ruột của con nữa không, con hiện tại đang mang thai, thứ cân nhất chính là dinh dưỡng!" Quý Vân Vân tức giận nói. Vay thì con tự mình mà đi mua đi." Mặt mẹ Quý tối sầm lại.

Sau này con sẽ tự mình đi mua, ve sau có cho con, con cũng không cần!" Quý Vân Vân nói. Lời này đã khiến cho mẹ Quý tức giận vô cùng, bà cũng chẳng muốn ở lại đây cùng cô ta nữa: "Con ở lại đây một mình đi"

Nói xong, bà cũng đi lên núi.

Lý Trí vừa g.i.ế.c gà, cha Quý cũng đang nấu nước, nhìn thấy bà đi lên đã hỏi: "Một con làm sao đủ ăn, tôi đã kêu Lý Trí g.i.ế.c hai con rồi."

Một con thì xào, một con thì hâm. Mẹ Quý cũng chưa nói gì, dắt Yên Nhi tới: Hai người cứ làm việc của mình đi, tôi dẫn Yên Nhi đi nhặt trứng gà.

"Ông nội, ông nhớ giữ lại lông gà để cháu làm quả câu nhai" Yên Nhi nói.

"Được rồi." Cha Quý cười nói. Làm sao Quý Vân Vân chịu ở nhà ngồi ngây ngốc một mình, cuối cùng cô ta vẫn vi phạm lời hứa, đi lên trên núi. Dù sao thì hiện tại Tô Đan Hồng cũng không có ở nhà.

"Cha, vẫn là cha thương con nhất!" Nhìn thấy hai con gà đã được giết, Quý Vân Vân lập tức vui vẻ. Cha Quý nói: Me con đang đi nhặt trứng gà đó.'

"Bên kia mùi nồng như vậy con sẽ không đi qua đó đâu. Quý Vân Vân nói: "Anh ba đi Bắc Kinh, con nghe chị tư nói, ở Bắc Kinh có món vịt nướng, không biết anh ba có mua về không?”

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 227