trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 233

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Số tiên tính được là hơn năm nghìn, còn có một ít chưa tính vào, tổng mà tính thì đúng là không ít.

Cũng chính là thời gian này vật giá nói chung là thấp, số lượng anh cần nhiều, tính ra thì đây còn là rẻ không ít, nếu không còn phải tốn nhiều tiền hơn nữa. "Chỗ này năm sau còn có thể nuôi không ít gia súc. Sau khi Quý Kiến Văn xem xong, nói. Quý Kiến Quân nói: "Nuôi thêm chút dê rừng và vịt, cái khác không cần nuôi nữa."

Cuối cùng đập chứa nước bên nay chi co hai nguoi bac HUa va Tô An Bang ở, đến tối chỉ có một mình bác Hứa, đương nhiên bây giờ hai con ch.ó cũng đã lớn rôi, hơn nữa cũng được Quý Kiến Quân huấn luyện rất hung han, mặc dùng không bằng Đại Hắc trong nhà nhưng một con đối phó với người thành niên khẳng định chiếm thượng phong, cũng tính là hai cánh tay đắc lực.

Chỉ là dưới tình tình huống bình thường, sẽ không có ai không có mắt mà dám đến đập nước này càn rỡ, bây giờ làm gì có ai không biết đây là địa bàn của Quý Kiến Quân anh đây?

Hai con ch.ó này Quý Kiến Văn cũng từng gặp qua rồi, nhìn thấy anh ta chúng còn nhe răng với anh ta, nhưng vì có Quý Kiến Quân ở đấy, nếu không chúng sẽ trực tiếp vô anh ta rồi.

Quý Kiến Quân nói với Tô An Bang: "Tết năm nay cậu và bác Hứa thay nhau trực ban.

Tô An Bang đáp ứng: Vâng" Quý Kiến Quân lại nói một lân với bác Hứa, sau đó liên cùng Quý Kiến Văn về, đến nửa đường, còn gặp được hai người Hứa Hà San và Tô Trư Mao đi đến.

Hai người này nhìn thấy ông chủ của bọn họ bèn nhanh chóng chào hỏi. Quý Kiến Quân nói với hai tên này: “Cũng đi giúp đỡ một chút đi."

"Không thành vấn đề!"

"Ông chủ cứ yên tâm!"

Hai người Hứa Hà San và Tô Trư Mao lập tức nói.

Quý Kiến Quân liền đưa Quý Kiến Văn đi vê.

Hứa Hà San cùng Tô Trư Mao là bạn hồi nhỏ của Tô An Bang, là Tô An Bang giới thiệu qua đây, trước đó Quý Kiến Quân để hai người họ đi học băng lái xe, hai người đều đã học xong trở về rồi, sau đó cách ba năm ngày lại đến giúp chở hàng, để Quý Kiến Nghiệp có thể nghỉ ngơi chút. Còn khi hai người họ không lái xe thì Quý Kiến Quân sẽ sắp xếp việc cho họ.

Hai người này cũng xem như là trợ thủ đắc lực, bởi vì còn trẻ, lại đều chưa thành gia, nên không có nhiều băn khoăn, Tô An Bang trong nhà còn có vợ con, cậu ta không thể trực đêm được, còn bác Hứa mặc dù là ngủ ở đây nhưng có lúc Quý Kiến Quân sẽ để một trong hai người họ qua đây ngủ, sáng ngày thứ hai mới đi.

Hai người bọn họ bây giờ cũng quen rồi, không cân Quý Kiến Quân dặn dò, hai người rảnh liên tự mình qua đây.

Hơn nữa bởi vì phát mấy tháng lương đã sắp đủ họ mua xe đạp rôi, hãng Đại Kim Lộc, một trăm năm mươi năm tệ một chiếc, trước kia phải có phiếu mới mua được, bây giờ không cân nữa, có tiền là mua được.

Hai người bắt đầu tính tiền lương từ tháng tám, vì là người mới nên lương là ba mươi tệ, không như người khác là ba mươi năm tệ, cho đến bây giờ đã sắp được năm tháng rồi, tiên lương tháng này còn chưa phát, chờ đến năm sau số tiên một trăm năm mươi năm tệ này cũng gân đủ rồi.

Nhưng hai người khá tiết kiệm, mỗi người bỏ ra một nửa mua một chiếc cùng nhau dùng. Như này đi đến đập nước có thể thuận tiện hơn nhiều, đi xe đạp một lúc là đến, không cần dùng đến mười mấy hai mươi phút nữa, làm gì như đi bộ phải dùng hơn tiếng đồng hồ.

Đương nhiên, tiên này là hai người họ tự tiết kiệm được, phân còn lại đều đưa hết cho người nhà, người nhà cũng không nói gì, việc hai người tìm được này không tệ, còn là thuộc hạ của Quý Kiến Quân, có bảo hiểm.

Do vậy hai nhà cũng không nói gì vê chuyện mua xe đạp, đừng tưởng cuộc sống bây giờ khá hơn trước đây nhưng bây giờ xe đạp cũng là vật hiếm hoi đấy. Do vậy sẽ luân phiên ba ngày để ở nhà Tô Trư Mao, ba ngày để ở nhà Hứa Hà San.

Rất nhanh hai người đã đến ao nước, Tô An Bang nhìn thấy họ, cười nói: ' Hay là đánh bài?” Hôm nay ở đây khá nhàn, chỉ cân cho cá ăn và mò cá là xong rồi, phân còn thừa là cây ăn quả hai núi cạnh ao nước cần phải tưới nước thôi, nhưng trời quá lạnh cũng không cần tưới nữa. Năm sau khai xuân liên bắt đầu bận rồi, năm sau còn nuôi dê, nuôi vịt, việc đúng là không ít. Nhưng trước mắt là khá nhàn. Do bình thường tụ tập cùng nhau cũng có thể đánh bài hoặc gì đó tiêu khiển một chút.

Bác Hứa ở bên cạnh xem ba người bọn họ đánh bài, có lúc cũng thêm mấy tay.

"Đồ tết lân này mang về, người trong nhà đều vui vẻ chứ?" Tô An Bang vừa xoá bài vừa cười hỏi.

"Không'" Tô Trư Mao vui hẳn lên: "Lúc mang vê đưa cho mẹ, mẹ tôi vui vô cùng, mấy đứa cháu của tôi đứa nào cũng rất vui." Hứa Hà San cũng nói: "Ông chủ đúng là đưa không ít.

Người trong nhà anh ta cũng rất vui mừng, sớm đã nghe nói Quý Kiến Quân không đối đãi thật lòng với nhân viên của mình, quả nhiên không phải giả, một vài ngày lễ cũng có quà, đồ tết lân này càng không ít rồi.

Nhất là, năm sau tiền lương của anh ta cũng có thể như mọi người kiếm được bốn mươi tệ rồi.

"Tết là lại lớn một tuổi, việc cưới xin vẫn chưa manh mối gì à?" Tô An Bang vừa phát bài vừa nói.

Hai người bạn hồi nhỏ này cũng xem như là có thu nhập ổn định rồi, khẳng định có thể lập gia đình rồi.

" Tôi tích luỹ ít tiên nữa." nói ra cái này, Tô Trư Mao cười cười, anh ta cũng có ý nghĩ này nhưng trong tay vẫn chưa có tiền, lương kiếm được dùng để mua xe đạp với Hứa Hà San, phân thừa lại đưa cho gia đình rồi.

Hứa Hà San cũng giống anh ta. Tiền lương của họ không phải đưa toàn bộ cho gia đình, ba mươi tệ tiền lương mỗi tháng, họ đưa mười tệ, đấy đã là không ít rôi, đây còn là lúc đang đơn thân, sau này kết hôn rồi, biết đâu một phân tiền cũng không cho, bởi vì vừa kết hôn phân ra không cần ăn trong nhà nữa, tự sống riêng rồi.

Cha mẹ trong nhà giờ vẫn còn làm việc được, không cân họ nuôi. "Hai người không cân lo lắng cái này, nếu thích thì nhanh chóng, đừng để người khác chiếm mất, bây giờ những người có lương ổn định như chúng ta không có nhiều, đây chính là ưu thế của hai người. Tô An Bang nói với hai người đàn ông độc thân này. So với hai người bạn hồi nhỏ này thì cậu ta đã xem như ổn định rồi.

Đương nhiên, những năm sau khi vừa cùng vợ ra ở riêng thật sự là vất vả, chỉ mong ngóng trong đất có đô để sống qua ngày.

Nhưng bây giờ tốt rôi, thím cậu ta ( mẹ Tô) giới thiệu công việc này cho cậu ta, bây giờ điều kien nha cau ta trong thon cung xem như là không kém rồi, vợ cậu ta là một người tiết kiệm, trong nhà còn nuôi gà, muốn kiếm thêm vài năm xem có thể sửa lại căn nhà của họ hay không?

Suy cho cùng căn nhà đang sống này đích thực là có chút nát rôi, những ngày mùa đông như này, gió cũng xuyên qua kế hở tiến vào.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 233