trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 244

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

xúc nhiều với bà này.

Nghĩ đến lúc đầu khi Đan Hồng còn chưa hiểu chuyện, bà còn không phải là cũng không muốn qua lại với mẹ Tô sao?

Còn vê vì sao không muốn qua lại ư? Đương nhiên là đang ám chiêu rồi, nếu quá thân thuộc sẽ không dễ ra tay, nhưng nếu không còn thân thuộc nữa, con gái kia của bà nếu khiêu khích bà ấy thì bà ấy sẽ tuyệt đối không nể tình mà trừng phạt. Đều là làm mẹ chồng, lúc đầu bà cũng không phải là có ý nghĩ này ư?

Nhưng đối với tình huống này, mẹ Quý còn có thể nói gì nữa? Những việc nên làm, bà đều đã làm rồi, con gái tự mình không phấn đấu, bà cũng quản không được, suy cho cùng cũng đã gả ra ngoài rôi, đương nhiên cũng phải dặn dò con rể Lý Trí này. Qua một thời gian không gặp, Lý Trí lại gây đi không ít, đây là con trai của nhà người ta, bà thông gia bên kia nhìn vào sẽ có cảm nhận gì đây?

Đừng nói bà thông gia bên kia, nếu là con trai bà ở bên ngoài kiếm tiền nuôi gia đình, con dâu rảnh rỗi ở nhà còn chăm sóc con trai mình thành cái dạng kia thì bà cũng nhất định không đồng ý.

Lý Trí ngược lại an ủi bà: "Mẹ không cần lo lắng, con sống rất tốt, trước kia con cũng sống như này mà.'

Mẹ Quý đương nhiên giữ anh ấy lại ăn bữa trưa, bữa trưa rất phong khí, khiến anh ấy ăn không ít, Lý Trí cũng ăn rất đầy đủ.

Mặc dù vợ của anh ấy thật sự không hiểu chuyện, quá ngạo nghề, nhưng vẫn ở trong phạm vi chịu đựng của anh ấy, hơn nữa dựa vào thái độ của mẹ vợ đối với anh ấy, anh ấy cũng nên kiên nhẫn đối đãi với con gái bà. Cho đến ba giờ chiều lý Trí mới đi, lúc này Tô Đan Hồng lại ninh một nồi canh bưng lên, là canh đậu phụ đầu cá, canh đậu phụ đầu cá trắng đậm khiến Lý Trí cảm thấy thoả mãn.

Đương nhiên không chỉ có Lý Trí uống canh mà mẹ Quý cha Quý, còn có Yên Nhi Nhân Nhân Te Te cùng nhau uống.

Lúc đi về, mẹ Quý đưa liền đưa cho anh ta một rổ dâu tây mang vê, không có thứ khác.

Còn vê Tô Đan Hồng cũng không nói gì, đối với Lý Trí cô cũng cảm thấy anh ấy là một người đàn ông tốt hiếm có, trong nhà hay bên ngoài đều có thể chiếu cố, bây giờ thành thông gia rồi, nếu anh ấy có đến thì cô cũng không keo kiệt.

Ví dụ như bữa canh hồi chiều, đó chính là cô đặc biệt nấu bưng lên, bởi vì trước khi Lý Trí lên núi, còn xách một gói kẹo sữa thỏ trắng đến nói là mang cho Nhân Nhân và Te Tê.

Lý Trí biết cách làm người, có lễ đến, vậy cô đương nhiên sẽ đáp lại chút lễ, không để anh ấy thiệt thòi.

Nhưng nếu để anh ấy mang quá nhiều đi, đấy là chuyện không thể nào, ngay cả trong nhà còn có dư thừa táo khô, thì một quả cô cũng không lấy ra.

Mang đi về, vào ai bụng không cần nghĩ cũng biết, cô lại không dễ dãi như vậy, lấy đồ cho Quý Vân Vân ăn còn không biết cảm ơn cô.

Cho nên nấu canh đầu cá, cho thêm táo đỏ củ khởi còn có thanh bổ lượng hầm ra, vừa bổ dưỡng vừa ngon, để Lý Trí uống xong đi về là được rồi, đừng hy vọng đến cái khác.

Ngay cả cuối cùng mẹ chồng cô muốn nhiều lấy vài thứ, nhưng thấy cô ở lại ngại lấy, cô cũng giả vờ như không nhìn thấy.

Nếu cô không ở đó, thế nào Lý Trí cũng còn có thể lại xách một rổ trứng gà trở về, nhưng cô ở đó, vậy thì chính là không có rồi. "Mẹ, tối nay con định gói một bữa hoành thánh ăn, mẹ và bố ăn có quen không?” Tô Đan Hồng hỏi.

"Ăn quen." Mẹ Quý liền nói.

"Vậy được, đêm nay liên ăn hoành thánh, mẹ đừng nấu cơm, làm xong rồi, con kêu Kiến Quân mang lên.” Tô Đan Hồng nói.

Được. Mẹ Quý cười gật gật đầu.

Tuy rằng có chút tiếc nuối mới vừa rôi con dâu không mở miệng, nhưng cái này làm sao có thể trách con dâu được? Trước đó nhà thằng lớn, nhà thằng hai, còn có nhà thằng tư cũng không có quan hệ tốt với bà, nhưng những năm gần đây đều hiểu chuyện lên không ít, cho nên nhà thằng ba đối với những chị em dâu này cũng không có keo kiệt.

So với năm trước, nhà thằng tư trở vê, cô liên cho nhà thằng tư một bao táo khô mang qua đi thành phố Giang Thủy, nấu canh gì đó, đều có thể bỏ vào một ít, rất bổ cho cơ thể.

Còn có nhà thằng lớn và nhà thăng hai, bởi vì hai nhà năm gần đây đều hiếu thuận không ít, cho nên nhà thăng ba đối hai nhà bọn họ cũng là rất hào phóng, không thích so đo những chuyện đó, ví như Tiểu Đông, còn có hai chị em Hiểu Trân Hiểu Ngọc, thường thường, liền sẽ qua thím Ba chúng bên này ăn cơm, cô so đo sao? Chưa từng có, mỗi một bữa đều làm mấy đứa trẻ khen không dứt miệng.

Lần này dâu tây đã chín, cái này trẻ con cũng có thể ăn thường xuyên, thành phố Giang Thủy bên kia, Tô Đan Hồng còn bảo anh hai cô gửi một thùng dâu tây qua cho Kiến Văn Lệ Lệ, lấy một thùng có mười cân.

Đó chính là để cho bọn họ tự ăn, cũng có thể để cho bọn họ mang di tặng người khác, Lệ Lệ còn đặc biệt gọi điện thoại về cùng chị dâu Ba của cô ấy lải nhảy một hôi lâu.

So với trước kia, hiện tại quan hệ là thật sự tốt rất nhiều.

Mẹ Quý những năm nay cũng đã nhìn ra, tính tình nhà thằng ba rất dễ mò ra, rất dễ nói chuyện, chỉ cân bạn tốt với cô, cô có thể nhìn ra ý tốt của bạn và báo đáp, cô sẽ không keo kiệt, nhà thằng lớn và nhà thằng hai, còn có nhà thằng tư, tất cả đều là không thể tốt bằng. Nhưng nếu là nàng cho đi ý tốt, một lan không nhận được ý tốt, hai lân không nhận được ý tốt, vậy đừng nghĩ đến sẽ có lần thứ ba.

Con gái bà là làm như thế nào? Năm lần bảy lượt đem ý tốt của bà xem thành đương nhiên, một chút tình cảm không nhớ, một khi có cơ hội liên nói xấu bà, quả thực không khác gì đồ vong ân bội nghĩa.

Cho nên hiện tại, con gái bà thật sự đừng nghĩ chiếm được chỗ tốt từ bà.

Mẹ Quý rất rõ ràng, nhưng có thể trách con dâu ba sao? Trách không được, nếu đổi là bà, bà cũng tuyệt đối sẽ không thích loại em chồng này.

Hơn nữa con dâu thứ ba đối với bà, đúng là thật sự hiếu thuận. Buổi tối liên ăn hoành thánh, cả nhà đều ăn đến thập phần vừa lòng, hoành thánh đều là da mỏng nhân to, hơn nữa Tô Đan Hồng còn cho thịt vào, có thể nói là ngon vô cùng.

Ăn xong hoành thánh, Tề Tề liền la hét muốn ăn kẹo sữa, Quý Kiến Quân nói: "Ngày mai cho con một viên, hiện tại không được, mau ngủ, ăn sâu răng, con muốn biến thành ông già nhỏ không răng à?”

Te Tê lập tức liền không la hét nữa, nó ở trong thôn cũng nhìn thấy vài ông già có hàm răng thưa.

"Ngày mai hai viên!" Nó lại đưa ra điều kiện. "Được." Quý Kiến Quân vui vẻ gật đầu.

Te Te liên vừa lòng, không náo loạn, qua đi cùng anh chị nó vẽ tranh.

"Lý Trí sống không tốt." Quý Kiến Quân ăn uống no đủ, nằm hưởng thụ trên ghế quý phi mà vợ anh mua về, thoải mái mà thở hắt ra, nói.

Ghế quý phi hoàn hảo, bị một người đàn ông 1 mét 9 như anh đè lên, hai đồi chân vừa thô vừa có lông chân dài và dày còn có một đoạn bị lộ ra bên ngoài.

Đại khái là cảm thấy chính mình quá hạnh phúc, ngày ngày ba bữa, mỗi bữa vợ anh đều nấu không giống nhau, nuôi anh thành thể trạng béo phì rồi.

Cao 1 mét 9, ngày hôm qua đi cân một chút, khoảng 160 cân (80kg), anh cảm thấy chính mình không mập không gây, vừa vặn tốt.

Mà sở dĩ có thể lớn lên tốt như vậy, đều là bởi vì ai, còn không phải là công lao của vợ anh ư? Nhưng mà nói trở vê: "Vợ ơi, trước kia anh hình như không như vậy cao mà?

Khi anh tham gia quân ngũ, vẫn là khoảng 1 mét 85, nhưng hai ba năm nay, anh lại cao khoảng năm centimet, gân 1 mét 9 rôi! "Cao một chút cũng tốt, cao chút em nhìn có cảm giác an toàn." Tô Đan Hồng ăn ngay nói thật nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 244