trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 245

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

1 mét 75. Còn có Quý Kiến Quốc, Quý Kiến Nghiệp và Quý Kiến Văn, gân như đều là khoảng 1 mét 78, không có một ai là thấp cả, nhưng cao nhất, vẫn là chồng

cô.

Đặc biệt là mấy năm nay anh lại cao lên một chút, hiện giờ chiêu cao cũng sắp đến 1 mét 9.

Dù là đứng trong một đám người vóc dáng cao thì chiều cao này của anh cũng là rất hiếm.

Bản thân Tô Đan Hồng cũng không thấp, cô cũng gân khoảng 1 mét 68, xem như là đủ tiêu chuẩn.

Mà cô thích vóc dáng cao, đàn ông diện mạo có thể bình thường, nhưng chiêu cao nhất định phải thỏa mãn yêu cầu của cô.

Nghe được lời khen này của vợ, Quý Kiến Quân liền toét miệng hiện lên một hàm răng trắng, mang ánh mắt sáng ngời nhìn vào vợ anh.

Tô Đan Hồng tức giận trừng mắt nhìn anh liếc một cái, cảnh cao anh an phan chut bon nho còn đang ở đây.

"Lý Trí gây đi không ít." Quý Kiến Quân nói tiếp đề tài lúc nấy. " Đúng là gầy đi chút, nhưng sắp nghỉ hè rồi, chờ tháng sáu thi vào trung học phổ thông xong, cậu ấy có thể nghỉ ngơi một thời gian." Tô Đan Hồng nói.

Giáo viên đều là nghỉ phép có lương, từ giữa tháng sáu nghỉ đến ngày mùng một tháng chín, thời gian hai tháng rưỡi.

Nhưng thời gian đó là thời kỳ thai sản của Quý Vân Vân, nghĩ đến cũng là không có thời gian nghỉ ngơi, không dựa vào Lý Trí, chẳng lẽ còn dựa vào Quý Vân Vân chăm sóc em bé sao?

Quý Kiến Quân lắc đầu: "Vân Vân quá không hiểu chuyện." "Nếu là có thời gian, đi lên uống trà với cha đi" Tô Đan Hồng tống cổ anh đi.

Cô không có một chút hứng thú nghe chuyện của Quý Vân Vân. Quý Kiến Quân cười cười, liền không nói nữa, mỗi người có gia đình của mình, anh em tuy rằng là anh em, nhưng không thể so sánh được với vợ chồng.

Sau khi dùng thùng xốp bọt khí đóng gói quả anh đào, Quý Kiến Quân liên phát hiện ra chỗ tốt của thùng xốp bọt khí này, không chỉ tiện lợi mang theo, còn tiện lợi xếp lên xe.

Đóng gói xong từng thùng liền có thể xếp lên rôi, vô cùng tiện lợi.

Hơn nữa thành phố Đại Học bên kia có vài người trực tiếp mua từng thùng từng thùng, rất giàu có.

Danh tiếng của Quý Kiến Quân cũng đã truyền đi ra ngoài, đặc biệt là một nhóm người bên ông Cao kia, trên cơ bản đều không thích đi cửa hàng khác để mua nữa.

Liên ví như lúc này đây, dâu tây của Quý Kiến Quân đã chín, ông Cao liên gửi cho con trai con dâu của ông ta mỗi người một thùng.

Xếp mười cân dâu tây, vậy cũng được rồi.

Nhưng còn chưa được mấy ngày, lại gọi điện thoại tới, nói còn muốn nữa.

Còn muốn thì có thể có cách nào, đương nhiên là gửi đi qua rôi, dù sao có xe đường dài, đưa một ít tiền, vậy có thể thuận tiện đưa đến.

Sự tiêu hoa của hai cửa hàng Thành phố Đại Học bên kia cũng không ít, còn có ông Tân và Tô Tiến Đảng lại đây lấy hàng hóa, mặt khác một số người bán lẻ cũng sẽ lại đây lấy, Quý Kiến Quân kêu Quý Kiến Hà liền đi dua hang hoa, tung thung dau tây, thật sự là rất phấn khởi.

Bởi vì ăn ngon, giá cũng không đắt, mọi người đều thích ăn cái này, đặc biệt là hiện tại không ít người nhà đều có tiên, mua một cân nửa cân vê ăn cũng không tính là đắt đỏ.

Mùa dâu tây bận rộn xong, liên tiến vào mùa dưa hấu.

Mùa dưa hấu cũng rất bận, một đống tất cả đều là dưa hấu to, ngày hè nắng chói chang chúng ta ăn một chút thật sự là quá thích hợp rồi.

Hiện tại Quý Kiến Quân có không ít người làm việc, anh cũng không bận rộn như trước nữa.

Ví như trước kia anh còn phải tự mình làm, nhưng hiện tại có ba người Tô Trư Mao, Hứa Hà San và Quý Kiến Hà.

Quý Kiến Hà phụ trách gửi hàng và thu tiên một vài cửa hàng bán lẻ xung quanh, Hứa Hà San, Tô Trư Mao phụ trách lái xe đi bán dưa hấu, bọn họ đi thành phố Giang Thủy bán, buổi sáng đi ra ngoài, khoảng giữa trưa trở vê.

Sau khi giữa trưa trở về, chính là Quý Kiến Nghiệp phụ trách lái xe đưa hàng đi thành phố Đại Học, bình thường khi Quý Kiến Nghiệp trở vê đều là khoảng buổi tối bảy tám giờ, đây là đưa qua ngày hôm sau bán.

Không có cách nào khác, ai kêu Quý Kiến Quân hiện tại cũng chỉ có một chiếc xe chứ? Ông Tần bên kia cơ bản mỗi ngày phải dùng đến, cho nên mượn không được, Quý Kiến Quân cũng không định mượn, anh định cuối năm nay tự mình mua một chiếc xe tol

Nhưng trước mắt mà nói tiên còn chưa đủ.

Tô Trư Mao và Hứa Hà San đúng là rất có ích, hai người bình thường đều là buổi sáng chuyển dưa hấu qua đi thành phố Giang Thủy bên kia bán, sau khi trở vê đếm tiền, sau đó là có thể nghỉ ngơi cả ngày. Nhưng trong tình huống bình thường, hai người đều sẽ làm một ít việc trong nhà.

Ví như Hứa Hà San, đâu năm nay, anh ta liên cưới Quý Ngọc Lan về, đây cũng là có bản lĩnh, cưới trở vê chưa được hai tháng, Quý Ngọc Lan liên mang thai.

Hiện tại đã qua ba tháng, khi Quý Kiến Quân nói với Tô Đan Hồng, cô cũng rất vui cho hai vợ chồng họ.

"Ngày kia chính là Tết Đoan Ngọ, anh nói với Hà San, ngày mai lúc anh ta qua đây làm, mang theo vợ anh ta qua chỗ em giúp đỡ, em cân gói không ít bánh chưng." Tô Đan Hồng nói. Kỳ thật cô cũng thích Quy Ngọc Lan, liền muốn kêu cô ấy lại đây ngôi chơi, gói bánh chưng là của sau đó, bởi vì cô còn gọi Vương Hồng Hoa, Lý Ngọc Thúy cùng qua.

Hôm trước cô nhìn thấy Hứa Hà San, khi mới vừa kết hôn, anh ta vẫn là cao gây, hiện giờ có không ít thịt, hơn nữa người cũng có tỉnh thân, trên mặt đều mang theo cười, vừa thấy liền biết là Quý Ngọc Lan chăm sóc anh ta không tồi.

"Được" Quý Kiến Quân cười cười.

Liên nói với Hứa Hà San, anh ta cũng đồng ý. Trở về liên nói với Quý Ngọc Lan việc này, cô ấy cười nói: "Em gả tới đúng là cũng chưa di qua chỗ chị dâu, ngày mai em sẽ cùng anh di qua.

Hứa Hà San nhìn thấy cô ấy như vậy, liền biết cô ấy và bà chủ có quan hệ tốt, cũng không lo lắng. Ngày hôm sau Quý Ngọc Lan liên tới.

Tô Đan Hồng cười nói: "Em tới thật sớm, mấy người Hồng Hoa còn phải một lúc nữa mới tới." “Chị dâu gọi bao nhiêu người? Quy Ngọc Lan cười nói.

"Họ rảnh, chị đều gọi tới, mọi người cũng tụ tập cùng nhau, bánh chưng cần gói thật sự không ít." Tô Đan Hồng cười nói. Cô chuẩn bị hai loại bánh chưng ngọt và bánh chưng mặn.

Đời trước nhà cô ở khu vực phương nam, hay ăn bánh chưng mặn, đời này bánh chưng bên này bình thường đều là nhân ngọt, ban đầu cô đúng là không quen.

Vì thế liên làm bánh chưng mặn nhân thịt ba chỉ cho chính mình ăn, không nghĩ tới Quý Kiến Quân ăn, cũng nói ngon, không có một chút không thích ứng nào.

Mẹ Quý ăn cũng nói ngon, còn nói: "Trước kia chỗ chúng ta cũng có không ít người ăn bánh chưng mặn, nhưng sau do lại không biết xảy ra chuyện gì thì đều ăn bánh chưng ngọt, cũng chưa thấy bánh chưng mặn như nào, ăn vào thật đúng là không tôi."

Một đoàn phụ nữ rất nhanh liền tới, còn về bọn nhỏ, trực tiếp đưa tới vườn trái cây trên núi, cửa lớn một khi khóa thì ai đều ra không được, đi lên giúp bắt sâu nhặt trứng gà gì đó, có thể giao việc cho chúng, cả đám đều vui vẻ.

Vì thế, các bà mẹ liên tụ tập với nhau, bắt đầu vừa nói vừa cười mà gói bánh chưng.

Bảy tám người, có người phụ trách gói bánh chưng, có người phụ trách nấu, phân chia rõ ràng, võ cùng náo nhiệt.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 245