Đối với buổi cơm chiều hôm nay, Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ được ăn những món khiến họ vô cùng hài lòng.
"Tay nghề nấu ăn của chị dâu ba đúng là không thể chê được, khó trách anh ba của tụi em được chị chăm cho ăn những món ngon nên mới có thể cao lớn tới như vậy.' Quý Kiến Văn hài lòng nói.
Anh ta tuy cũng không thấp, chiều cao cũng là một mét bảy, một mét tám, nhưng khi đứng cùng với anh ba mình thì anh ta so ra lại thấp hơn, chiều cao của anh ba lúc trước là cũng tâm một mét tám mươi lăm, nhưng hiện tại thì có lẽ đã là một mét chín rồi.
Là điển hình của người đàn ông mạnh mẽ.
Chỉ có điều là, anh ba của anh ta cũng không phải là dạng người có vẻ ngoài xấu xí gì, từ vóc dáng đến khuôn mặt đều rất đồng đều, dựa theo đôi mắt của một người đàn ông như anh ta, thì vẻ ngoài của anh ba thật sự không tệ.
Thường thì những người có chiều cao như anh thì đều ốm như cây tre, nhưng bởi vì anh được chăm sóc rất tốt cho nên vẻ ngoài rất vạm vỡ.
Đúng vậy, tuy mới vừa nói hình thể tốt, bây giờ lại đổi thành vạm vỡ rồi.
Nhưng mà Quý Kiến Quân thật sự là người có thân hình vạm vỡ, với thể trạng này của anh, có thể đánh lại năm người đàn ông, cũng không mất bao nhiêu thời gian đã có thể thắng được. Nhưng mà chỉ là lúc này bận rộn quá, mỗi buổi sáng đều có công việc để làm, nhưng đến mùa đông thì đã bớt công việc hơn rồi, cho nên mỗi buổi sáng anh đều đi chạy bộ hơn một tiếng đồng hồ mới trở về, không thì cả người rất dễ uể oải, mà xương cốt cũng chỉ sợ bị cứng lại. Dù sao hiện tại anh còn có con nhỏ nữa, cả nhà đều dựa vào anh, anh có thể để sức khỏe của mình kém đi sao?
Sau bữa cơm, Vân Lệ Lệ cũng không thể vừa ăn đã chạy, nên cùng Tô Đan Hồng dọn dẹp mọi thứ rồi đi rửa chén, đối với những món ăn của tối nay, cô ta cảm thấy vô cùng hài lòng.
Thịt ba chỉ thật thơm, còn có móng heo kho, cô ta gặp một cái, Kiến Văn gặm hai cái.
Ngoài ra còn có món trứng xào cà chua, cá rô phi sốt tương, tất cả đều là những món tốn cơm. Nếu cứ được ăn ngon như vậy, cô ta đoán mình và Kiến Văn chắc chắn sẽ không còn gây được giống như bây giờ nữa. "Năm nay giá thịt heo giảm xuống không ít rồi" Vừa rửa chén, Vân Lệ Lệ vừa nói.
" Đúng là giảm xuống rồi, nhưng mà bên nhà mẹ ruột của em cũng có nuôi heo ma đúng không, nhân lúc này bán di Tô Đan Hồng nghe vậy liên nói. Chị dâu ba chưa nghe tin tức gì sao?" Vân Lệ Lệ nghe vậy liên hỏi.
Năm nay nhà của anh cả và anh hai cô ta cũng đều nuôi heo, bọn họ nuôi heo bằng số tiên năm trăm đồng mà cô ta đã trả trước, bởi vì năm trước giá thịt heo tang len cao nhu vay ai ma chẳng có suy nghĩ khác đi? Không chỉ có mỗi nhà mẹ ruột của cô ta, những nhà khác cũng đều có nuôi.
Một cân thịt heo được bao nhiêu tiên, một con heo được nuôi mập có thể được hai trăm cân! Vậy con heo đó có thể được bao nhiêu tiên? Thật sự thì nuôi heo rất dễ giàu lên!
Năm trước, bác ba bên đây chắc chắn cũng kiếm không được ít tiên lời từ việc bán heo, chỉ cần bán heo thôi đã thu vào không ít tiền rồi!
"Thông tin nội bộ thì tạm thời không nói đến, nhưng hiện tại nếu bán đi sẽ không lỗ vốn, còn chờ đến cuối năm, vậy thì không chắc." Tô Đan Hồng cười nói. Năm trước giá thịt heo cao đến như vậy, năm nay ai cũng đều nuôi heo, cho nên giá thịt heo năm nay không thấp xuống mới là lạ.
" Nhưng bây giờ heo đang phát triển, em chỉ sợ bọn họ sẽ không chịu bán. Vân Lệ Lệ nói. "Em cứ đi nói với bọn họ là Kiến Quân đã nói như vậy là được. Tô Đan Hồng nói.
Vân Lệ Lệ gật đầu, sau khi dọn dẹp xong cô liền đi đến ủy ban thôn gọi điện, đợi một lúc lâu đầu dây bên kia mới có người bắt máy, điện thoại bị treo một lúc vì người bên kia phải đi gọi mẹ của cô ta đến.
Ở đầu dây bên kia, mẹ của cô ta cũng câm điện thoại nghe.
Mẹ, năm nay trong nhà mẹ có nuôi nhiều heo không vậy?” Vân Lệ Lệ cũng không dài dòng, mà hỏi thẳng.
"Anh cả của con nuôi tám con, có hai con vừa chết, còn lại sáu con, anh hai con thì nuôi sáu con, c.h.ế.t một con còn lại năm." Mẹ Vân nói.
"Hiện tại đã to béo như thế nào rồi ạ?" Vân Lệ Lệ hỏi.
"Được cho ăn tốt, hai anh của con cũng bỏ sức tiên và công sức ra nuôi nên giờ con nào cũng đều lớn lên khá tốt, có thể đã tâm tám chí chục cân rồi." Mẹ Vân cười nói.
Vân Lệ Lệ vừa nghe số cân đã biết, anh cả và anh hai của cô ta đã dốc lòng nuôi dưỡng thế nào, nhưng dù sao vẫn không bằng bác ba bên đây, phải biết rằng hôm nay cô ta chỉ vừa nghe nói heo ở trên vườn trái cây được nuôi rất tốt, tâm một trăm hai mươi ba cân, đợi cho đến tết là đã có thể lên đến ba trăm cân rồi.
Chi dâu ba nói năm nay thịt heo sẽ rớt giá, mẹ à, nếu mẹ nhìn thấy heo nuôi cũng vừa tầm rồi, vậy thì nói với anh cả và anh ba của con biết đem heo bán đi, nhân lúc hiện tại giá heo còn chưa giảm quá nhiều." Vân Lệ Lệ nói.
Hiện tại bán? Vậy thì không được, hiện tại heo còn đang nuôi cho lớn mà." Quả nhiên mẹ Vân không đồng ý.
"Mẹ, chính từ miệng của chị dâu ba con đã nói, đến dịp tết năm nay chắc chắn giá của thịt heo giảm vô cùng thê thảm, đến lúc đó, công sức vất vả của anh cả và anh hai một năm nay, ngay cả tiền vốn còn không lấy lại được!" Vân Lệ Lệ nói.
Năm trước giá còn cao như vậy, năm nay không có lý do gì giá heo lại rớt đến mức như vậy. Mẹ Vân nói: "Bác ba bên đó có làm thịt heo không?”
Con chưa nghe nói tới, nhưng mà mẹ à, mẹ đừng lấy anh cả và anh hai so với bác ba bên đây, của cải của người ta bọn họ có thể sánh bằng sao. Hơn nữa năm trước bác ba đã nuôi tới ba mươi con heo, năm nay lại chỉ nuôi mười con, điều đó có thể cho thấy bác ba đã biết được giá thị trường thịt heo rõ ràng không tốt!" Vân Lệ Lệ dù sao cũng là người có học thức, cho nên không thể giống như những người làm công việc buôn bán. Nhưng mà mẹ Vân nghe xong vẫn không quan tâm đến, Vân Lệ Lệ chỉ đành nói: "Me không cần quan tâm người ta có g.i.ế.c heo hay không, chỉ cân mẹ nói qua chuyện này với anh cả và anh hai của con là được, mẹ cũng đừng xen vào chuyện này, không thì nếu có chuyện gì, bọn họ sẽ trách móc mẹ.
"Ừm”" Cuối cùng mẹ Vân cũng đồng ý với cô ta.
Vừa cúp điện thoại, mẹ Vân cũng trở về, đem chuyện con gái vừa nói ra chuyển lời đến cho mọi người.
Anh cả Vân nghe xong chỉ cười nói: "Bán cái gì mà bán, năm trước giá heo cao như vậy, năm nay sao có thể thấp xuống ngay được? Hiện tại heo đang được nuôi lớn, bây giờ bán ra làm gì có lời?"
Bởi vì nhìn đến cái lợi phía trước, cho nên anh cả Vân và những người khác đều không tin.
Lời của anh ta cũng giống như lời mẹ Vân, cũng không đồng ý việc bán heo ngay lúc này. Nhưng chị dâu cả Vân nghe xong, lại nhăn mặt nhíu mày nói: Thật ra thì em cũng có nghe cô em chồng nói qua chuyện này, cô ấy nói bác ba bên đó năm nay chỉ nuôi mười con heo, nhưng chẳng phải năm trước còn nuôi tới tận ba mươi con Saol
Vừa nghe đến đây, anh cả Vân chac lưỡi một cái, ba mươi con, nếu tính theo giá của năm trước, bao nhiêu đó cũng tâm mấy đồng!
Người bác ba bên chông này của em gái, thật sự rất là hào phóng!
Nhưng mà năm nay lại chỉ nuôi có mười con heo, vậy thì thật sự có chút khó hiểu.
Mẹ Vân cũng nói cho đứa con thứ hai biết, không nằm ngoài dự đoán, đứa con thứ hai này của bà cũng không nghĩ là sẽ bán heo vào lúc này.
Hiện tại heo đang được nuôi lớn, nếu bán đi vào lúc này chẳng phải rất đáng tiếc sao? Chờ đến cuối năm bán ra chẳng phải tốt hơn sao?
Suy nghĩ này không chỉ có mỗi nhà họ Vân mà những nhà khác cũng vậy.
Năm trước thịt heo đều cao như vậy, năm nay dù thế nào cũng sẽ không hạ thấp đến mức đó đâu.
Quý Kiến Quân lần này cũng khá bận, phải đi xa nhà đến tận sáu bảy ngày, đây cũng là lần thứ hai từ khi anh xuất ngũ trở về, bản thân lại có thể đi xa nhà lâu như vậy.
Lân đầu tiên là phải đi học trông nom và trang bị kỹ thuật cho vườn trái cây, sau này này cũng không rời đi quá lâu.
Cho nên lân ra ngoài này của anh, Tô Đan Hồng lại có chút không quen, Nhân nhân và Tề Te vậy mà lại có thể thích ứng rất nhanh, hoàn toàn không lo lắng gì.
Nhưng thật ra, hôm nay bọn họ biết cha đã trở vê, hai anh em cũng bám dính lấy anh một hồi lâu, lúc sau khi cảm thấy đã đủ rồi mới chịu buông
Lân này ra ngoài, Quý Kiến Quân trở vê không mang theo gì khác ngoài một ít tài liệu.