trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 273

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Chỉ cần có thể ở bên em thì dù bị đánh thành ra cái gì anh đều chịu. Chu Chí nói.

"Đi thôi, cùng em thu thập đồ đạc!" Quý Vân Vân nói.

Hai người đi tới chỗ câu thang dọn đồ, Lý Trí đã dọn hết đồ đạc của Quý Vân Vân, gôm cả ấm nước nóng và các loại đồ vật, những đồ vật nào của cô ta, kể cả của hồi môi thì anh đều không hề giữ lại.

"Vân Vân, tiên riêng của em đâu?" Chu Chí vội vàng nói.

"Ở chỗ này." Quý Vân Vân cầm một cái gối, móc ra từ bên trong một cái túi đỏ, bên trong là tất cả tiên riêng của cô ta, sau khi xem qua thì không thiếu một đồng nào.

Chu Chí nhìn thoáng qua, vô cùng vui vẻ nói: "Tiên của em còn nhiều hơn của anh nữa." "Thu dọn đồ đạc rồi đi nhanh một chút. Quý Vân Vân nói, cô ta không muốn xách những cái này.

Dựa vào hai người bọn họ thì không thể di chuyển được đống đồ này, Chu Chí gọi hai người tới giúp đỡ, chuyển đồ sang ký túc xá.

Mới ở được hai ngày trong ký túc xá thì nhà máy đã đến đuổi người ra ngoài, Chu Chí và Quý Vân Vân đều bị đuổi việc.

"Sa thải? Tại sao lại sa thải chúng tôi, chúng tôi đang làm rất tốt mài" Quý Vân Vân ngây ngẩn cả người, lập tức nói.

"Chỉ là một đôi giày rách* mà tưởng mình là ai." Bảo vệ cười nhạo, ánh mắt bỉ ổi nhìn đi nhìn lại trên người Quý Vân Vân. *Người đàn bà dâm đãng, hư hỏng.

"Nhìn cái gì, nhìn nữa tôi móc mắt ông ra!" Quý Vân Vân tức giận nói.

"Được rồi, tranh thủ thời gian dọn đồ đạc ra ngoài đi, cô và Chu Chí đều bị sa thải rồi, hiện tại toàn bộ nhà máy có ai mà không biết chuyện của hai người!" Bảo vệ khit mũi nói ra. Quý Vân Vân đến tìm Chu Chí nhưng Chu Chí cũng không ngờ, anh ta là một quản lý mà nhà máy cứ như vậy đuổi việc anh ta.

"Ở đây không giữ người thì tự sẽ có nơi khác giữ người, chúng ta đi là được!" Chu Chí cũng quyết đoán nói ra.

"Đi? Đi đâu đây?" Quý Vân Vân không nhịn được nói.

Nơi này đã không còn thích hợp cho chúng ta ở lại, chúng ta tới thành phố lớn thì còn sợ không có việc làm sao!" Chu Chí nói.

Thế là, hai người không mang theo đô đạc mà bán ra với giá thấp rồi ngồi xe rời khỏi thị trấn. Lại nói tới nhà họ Quy bên này. Mẹ Quý ngã bệnh, lân này bệnh thật sự nghiêm trọng nên phải năm bệnh viện luôn rồi.

Bà không nói lời nào, chỉ im lặng khóc, đau khổ như đã c.h.ế.t vậy, hiện tại mẹ Quy chính là như vậy.

Quý Kiến Quân và Tô Đan Hồng, ngay cả Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan, tất cả mọi người đều đến thăm bà, ở Thành phố Giang Thủy xa xôi thì Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ mang theo Yên Nhi, xin nghỉ phép để trở vê.

Trên thực tế, chuyện Quý Vân Vân ngoại tình rồi ly hôn, mọi người trong gia đình đều không thể tiếp thu được.

Ngay cả Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ sau khi biết thì cũng vô cùng sốc. Thế nhưng đây là chuyện ván đã đóng thuyên, Quý Vân Vân làm ra chuyện như vậy, khiến mẹ mình tức đến mức biến thành bộ dạng này, Quý Kiến Văn tuyên bố nếu để anh thấy thì anh nhất định sẽ đánh gãy chân chó của côi

Đến cả Vân Lệ Lệ, ở trong lòng cũng trực tiếp cắt đứt mọi tình cảm với cô em chồng này.

Ở cùng với cô em chồng này, cô cũng sẽ bị mọi người chỉ trỏ, đã từng gặp qua kẻ vô ơn bạc nghĩa, nhưng chưa gặp qua loại thế này, dùng từ lòng lang dạ sói cũng không thể hình dung hết được.

Tất cả các con trai, con dâu, cháu trai, cháu gái đều tới thăm mẹ Quý, điều này khiến trái tim của mẹ Quý đã vỡ thành mảnh nhỏ như được chữa lành vậy. Để Quý Kiến Văn và Vân Lệ Lệ mang Yên Nhi quay vê Thành phố Giang Thủy để đi làm, không thể để mọi việc chậm trễ công việc được, lại để những người khác di làm việc, sau đó mẹ Quý xuống giường, về núi bên kia ở.

Nhưng mà bà vẫn đi tìm mẹ của Lý Trí là thím Lý, mới một thời gian ngắn, mẹ Quý đã già đi rất nhiều, có không ít tóc bạc.

Thím Lý cũng nghe tin bà tức giận đến mức phải vào bệnh viện, nhưng bây giờ thì đã đỡ hơn nhiều. Còn ba sau khi nghe Lý Trí nói chuyện ly hôn xong thì tâm tình của bà tốt hơn nhiều, chẳng qua là đi lại chậm và cẩn thận một chút.

Mẹ Quý tới chính là để nói lời xin lỗi.

Thím Lý kéo tay bà, làm cho bà nghĩ thoáng: "Viện Viện vẫn là cháu gái ruột của tôi, vẫn là cháu ngoại của bà, hai nhà ta vẫn là thông gia."

"Thân thể bà bây giờ không tiện, Viện Viện ở nhà thăng ba cũng không tệ, bà nếu muốn thăm Viện Viện thì qua nhìn nó một cái, giao cho nhà thằng ba chăm sóc thì bà cứ yên tâm. Mẹ Quý nói như vậy. "Cũng vất vả cho thím ba rồi, tôi nghe nói hiện tại cũng không còn mấy tháng nữa. Thím Lý nói.

"Chắc phải qua Tết mới sinh." Mẹ Quý cười cười: Đợi khi nào sinh thì đến lúc đó thân thể bà cũng dần hồi phục rồi, đến lúc đó thì để bà ôm cháu về." "Được." Thím Lý đồng ý.

Mẹ Quý nói chuyện với bà một lúc nữa mới đi vê.

Mẹ Quý vừa đi thì thím Lý nói với bạn già của mình: " Đúng là bực mình mà, cả nhà đều là người tốt, thế mà toàn bộ thứ xấu xa đều ở hết trên người Quý Vân Vân, nhìn bà thông gia tức giận đến thế kia, nhìn như chẳng còn tinh thần gì nữa."

Lúc đối đầu với con nhỏ Quý Vân Vân kia thì bà sẽ không khách khí đâu, chẳng qua do nể mặt mẹ Quý nên bà mới không chửi người thôi.

Hơn nữa ly hôn rồi thì càng tốt, con trai bà là một thanh niên tốt, lại cưới một con nhỏ như vậy, giờ đã ly hôn rồi, còn chuyện gì tốt hơn nữa đâu?

Bà cũng rất thoáng, cũng đã tính rồi, sẽ kiếm cho con trai bà người tốt hơn, lần này bà muốn mở to mắt ra mà nhìn!

Về phân Quý Vân Vân, bà cũng chả quan tâm cô ta đi đâu! Mẹ Quý sau khi trở về thì vào nhà Viện Viện.

Đối với đứa cháu ngoại chưa hiểu việc đời này thì bà rất thương yêu.

Bà nói với Tô Đan Hồng: "Đan Hồng, mẹ biết là đã khiến con phải tủi thân rôi, nhưng mẹ vẫn muốn nhờ con chăm sóc cho Viện Viện, con đã có con nên biết cách chăm sóc, dạy dỗ, đừng để tính tình Viện Viện sau này giống mẹ nó."

"Được mẹ, cứ để con chăm sóc." Tô Đan Hồng gật đầu nói. Mẹ Quý nói: Bà thông gia có thể dạy dỗ ra một người con gái như con, đó cũng là bản lĩnh của bà ấy."

Mấy ngày nay bà nằm viện, không nói tới việc mọi chi phí đều do Kiến Quân bỏ ra, mà một ngày ba bữa cũng đều là người con dâu này làm xong rồi bảo Kiến Quân mang vào cho bà ăn, với lại nấu ăn cũng rất ngon, chính bà deu thấy không ngon miệng vậy mà không nhịn được ăn hết sạch.

Có lẽ là cảm kích mẹ Tô đã dạy dỗ con gái tốt như vậy, nên mẹ Quý tới tìm mẹ Tô nói chuyện cho đến trưa, lúc này mới hài lòng đi vê.

Bởi vì tin tức của mẹ Tô cũng nhanh nhẹn, biết được chuyện này từ Tô Tiến Đảng, mẹ Quý đến tìm bà, đương nhiên là bà sẽ khen mẹ Quý rôi, nói bà có mệnh hưởng phúc, mệnh này có con dâu như vậy thì ai có thể cản được đây?

Còn nói hiện tai mười tám dặm thôn quanh đây, muốn nói ông cụ, bà cụ nào hạnh phúc nhất, thì cha mẹ Quý chính là một trong những người đứng đầu rồi.

Thổi phông mẹ Quý khiến tâm tình bà tốt lên không ít.

Bà cũng nghĩ thầm, không phải là như vậy sao, bà có bốn đứa con trai, ba cháu trai, ba cháu gái còn một đứa còn đang trong bụng mẹ, con trai tiến bộ, con dâu hiếu thuận, thời gian này bà và bạn già đã trôi qua tốt biết bao nhiêu?

Thế là, trong lòng mẹ Quý dần dần được thông suốt rồi.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 273