trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 272

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Đừng nhìn thấy Lý Trí là một thầy giáo, nhìn nhã nhặn, nhưng anh ấy ném xe đạp đi trực tiếp đi lên đánh tên đàn ông kia một trận, người đàn ông đó cũng không cao, tâm một mét bảy, mặc dù có chút mập nhưng làm sao có thể là đối thủ của Lý Trí? Tuy rằng Lý Trí cũng bị tên đó đánh trúng hai cái, nhưng mà người đàn ông này thảm hại hơn! Má Lý Trí sưng lên, Qúy Vân Vân can ngăn, rõ ràng đang giúp đỡ tên đàn ông kia, quả thực là kéo Lý Trí đang đè đầu gã ta mà đánh kéo ra. Quy Vân Vân, cô còn nhớ rõ cô là người đã có chông không!" Xung quanh rất nhiều người vây lại xem, nhưng Lý Trí lúc này đã không còn quan tâm đến những chuyện này nữa rồi, cho dù là trâm ổn như anh thì lúc này không đè xuống được lửa giận, lập tức chất vấn cô ta.

Mà lời này vừa nói ra, những người ở bốn phía đều đưa mắt nhìn Quý Vân Vân, vừa rồi cũng không ít người thấy cô ta và người đàn ông mập map nằm ở trên đất này nắm tay nhau, không nghĩ tới rằng người phụ nữ này lại lén chồng ngoại tình? Nhưng tập tục hiện tại đã khác, nếu như là trước kia thì chắc chắn sẽ bị phê đấu, kéo đi quanh phối

Hơn nữa người phụ nữ này có phải đã bị mù rồi ư, chồng cô ta tuấn tú lịch sự như thế này, chỗ nào kém người đàn ông mập, tướng mạo còn hơn gã ta mấy con phố.

Đám người ở bốn phía bắt đầu chỉ trỏ.

Quý Vân Vân cảm thấy mất mặt, tức giận nói: Ly Trí, anh đừng có nói bậy, tôi và đồng chí Chu là quan hệ là đồng nghiệp, không phải như anh nghĩ đâu!" Nhưng Lý Trí lúc này đã vô cùng giận dữ: "Là quan hệ đồng nghiệp mà các người lại nắm tay sao? Cô cho tôi mắt bị mù hay là một thằng ngốc hả?" Trong nháy mắt càng lúc càng có nhiều người đến, anh ấy cũng cố gắng đè nén cơn tức giận này của mình, dựng xe đạp lên, nói: "Về nhà tôi sẽ nói chuyện với cô saul”

Lúc này anh ấy đã thực sự tức giận rồi.

Van Vân, em đừng sợ anh ta, có anh đây!" Người đàn ông họ Chu kia nói với Quy Vân Vân. Quy Vân Vân nhìn gã một cái, sau đó cùng Lý Trí trở vê nhà họ Quý, cô ta cũng biết lân này trở vê sẽ kết thúc mọi thứ.

Nhưng kết thúc thì kết thúc, ai Sợ all

Cha mẹ Quý được Nhân Nhân chạy lên núi gọi xuống, còn nói là không phải chuyện của nhà Tô Đan Hồng mà phải đi đến nhà của ông cụ Quý.

Cha mẹ Quý đi đến bên nhà của Tô Đan Hồng trước, Quý Kiến Quân thì ở nhà ông cụ Quý bên kia rồi.

"Cha, mẹ, hai người phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nên nghĩ thoáng một chút. Trong lòng của Tô Đan Hồng đã sớm đoán được, khi nãy Lý Trí đến đây có thể thấy rõ là vừa đánh nhau với ai đó, nhưng với tính tình của Lý Trí làm sao lại có thể đánh nhau với người ta? Còn dẫn theo Quý Vân Vân trở về, đối với chuyện này, tuy Tô Đan Hồng không thấy tận mắt nhưng cũng có thể đoán được tám chín phân câu chuyện.

Hôn nhân này có le là không giữ được nữa rồi.

Cha mẹ Quý đi đến nhà ông cụ Quý, Quý Kiến Quân đã nghe Lý Trí nói qua sự việc, trong lúc chờ cha mẹ Quý đến đây, anh đã tát Quý Vân Vân một cái, sau đó là im lặng cho tới bây giờ. Nhìn thấy cha mẹ mình đã đến, anh cũng đem chuyện tình kể lại một lần.

"Chuyện này có phải thật hay không?" Cha Quý hỏi Quý Vân Van.

" Đúng, là con ở bên ngoài có người đàn ông khác, con không thể sống cùng Lý Trí nữa, con muốn ly hôn!" Quý Vân Vân che mặt, rõ ràng là đang khóc, Quý Kiến Quân không quan tâm đến lực tay, một cái tát khiến cho má cô ta sưng lên.

"Lý Trí, mẹ có lỗi với con, mẹ không ngờ lại nuôi ra một con súc sinh hại con như thế, mẹ thật sự có lỗi với con!" Mẹ Quý không bao giờ nghĩ sẽ xảy ra chuyện này, con gái của mình vậy mà lại là người đàn bà hư hỏng?

Bà không chịu nỗi nữa mà bật khóc. Me, mẹ đừng như vậy, chuyện này không liên quan đến mẹ." Lý Trí vội vàng nói.

"Bốp'" Cha Quý trực tiếp đi đến trước mặt của Quý Vân Vân, dưới ánh mắt không thể tin được của cô ta, hung hăng tát một cái vào khuôn mặt sưng vù của cô ấy.

"Cha, cha cũng đánh con? Quý Vân Vân trừng mắt nói.

Ngay mai cô cùng Lý Trí ly hôn, sau khi ly hôn xong liên biến khỏi mắt tôi, từ nay về sau, xem như nhà họ Quý này không có người con gái như cô, cô cũng còn là người nhà họ Quy nữa, dù cô yêu ai, hay muốn trở thành người đàn bà hư hỏng của ai thì cứ tiếp tục trở thành người đàn bà hư hỏng của người đó, sau này nếu gặp lại mà tôi mà biết được cô mang tên tuổi nhà này đi làm việc gì bên ngoài thì tôi sẽ là người đầu tiên đánh gãy cái chân chó này của cô!" Đây là lân đầu tiên người trâm tĩnh ít nói như cha Quý nói nhiều đến như vậy.

Nhìn khuôn mặt đã đỏ bừng của ông thì cũng biết ông đã tức giận đến mức nào.

"Vậy là cha không cân người con gái này nữa rồi phải không?” Quy Vân Vân sợ hãi nói. Tôi không có người con gái như cô, hiện tại thì biến đi cho tôi!" Cha Quý nói. Không có thì không có, nghĩ rằng tôi cần al Quý Vân Vân nói xong liên che mặt chạy đi.

"Tạo nghiệt mà, tạo nghiệt mà, sao tôi lại có thể nuôi ra một đứa thú vật vô ơn như vậy, cái này so với súc sinh cũng không bằng!" Mẹ Quý khóc lớn nói. "Khóc cái gì mà khóc, từ nay về sau, bà còn nhớ vê nó thì bà cũng thu dọn đồ đi theo nó luôn đi!" Cha Quý trực tiếp quát bà. Quát xong, ông nhìn về Lý trí, nói: "Tuy rằng hai đứa đã ly hôn, nhưng chúng ta vẫn là ông bà ngoại của Viện Viện."

"Cha, con hiểu mà." Lý Trí thở dài nói. Quý Kiến Quân không nói gì, chỉ đỡ mẹ đi trước.

Lý Trí cũng vội trở về mà không chạy qua nhìn con gái mình một cái, anh ấy phải trở về để xin nghỉ phép.

Cho ngày mai đi ly hôn!

Còn về phân Quý Vân Vân, khóc lóc chạy lên trấn trên, muốn gọi xe đi lên huyện, nhưng bị Chu Chí ngăn lại, nhìn thấy khuôn mặt bị đánh sưng của cô ta, anh ta lập tức bày ra vẻ mặt đau lòng hỏi: "Là ai đã đánh em vậy? Cha mẹ em đúng không?” “Chính là bọn họ, bọn họ còn nói sau này sẽ không có đứa con gái như em nữal" Quý Vân Vân nhào vào trong lồng n.g.ự.c anh ta, vừa khóc lóc vừa kể lể. Không có thì không có, cũng không cân phải hiếm lạ gì, Vân Vân, em cùng tên đó ly hôn rồi thì theo anh đi, anh nhất định sẽ chăm sóc cho em thật tốt, em cứ tin anh!" Chu Chí nói.

"Quản lý Chu, lời anh nói có thật không, anh thật sự sẽ đối tốt với em sao?" Quý Vân Vân ngẩng đầu nhìn anh ta nói.

"Là thật!" Chu Chí lập tức nói: Sau bao nhiêu ngày bên nhau như vậy... Tâm ý của anh đối với em thế nào, em còn chưa hiểu rõ sao? Anh đã đem số tiền tiết kiệm được giao hết cho em, tuy chỉ có một trăm đồng, nhưng cũng là công sức vất vả của anh làm việc mới có thể tiết kiệm được bao nhiêu đó."

"Vẫn là quản lý Chu đối tốt với em. Quy Vân Vân khóc nói.

Chu Chí dẫn cô ta trở về thị trấn, đêm đó Quý Vân Vân cũng không trở về, chỉ thấy cô ta được Chu Chí dẫn đi vào trong khách sạn để an ủi, hai người sau khi vào khách sạn thì cũng không thấy đi ra.

Ngày hôm sau, Quý Vân Vân mang theo nét mặt rạng rỡ đi về đây tìm Lý Trí, hai người cùng đi đến cục dân sự, trực tiếp ly hôn. "Còn mấy món đồ của tôi nữa, tôi muốn thu dọn một chút!" Trong ngôi nhà ấy đều là những món đồ mới, do cô ta mua.

" Tôi đã đóng gói cho cô hết rồi, ở trước hàng lang, tất cả đồ của cô đều để ở đó.' Lý Trí thản nhiên liếc mắt nhìn cô ta một cái, sau đó lướt qua đi tới chỗ Chu Chí, trực tiếp cho anh ta một đ.ấ.m sau đó mới rời đi.

"Cái tên khốn kiếp này, sao lúc trước em lại không thấy anh ta là một tên thây lưu manh vậy!" Quý Vân Vân đỡ lấy Chu Chí, nghiền răng mắng.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 272