Đây là cô nói nếu đặt trường hợp là ngày xưa, nhưng bây giờ là đã xã hội mới, trong nhà nếu có con gái dạng này thì mấy người làm chị dâu như các cô có được chỗ tốt gì chứ?
Nhất là cô và cô em dâu này có quan hệ đặc biệt tốt!
"Mọi người đều trách em, đều tại em đúng không? Vậy các người có nghĩ tới những ngày em ở bên Lý Trí hay không?" Mắt Quý Vân Vân đỏ hoe, nói.
'Vậy em nói chị nghe một chút, em đã trải qua những gì nào?” Vân Lệ Lệ thấy cô c.h.ế.t cũng không hối cải, còn đem cái sai đổ lên người Lý Trí thì cười lạnh nói.
Ai cũng có thể nói cuộc sống khó khăn, nhưng duy chỉ có Quý Vân Vân là không có tư cách. Trước kia lúc còn ở nhà chồng đã tốt rồi, nhưng cũng kém so với sau khi gả đi.
Trực tiếp theo Lý Trí tới thị trấn ở, bao lâu mới ve nhà một lần chứ? Cũng không cân cô ra ngoài kiếm tiền, để cô ở nhà với con gái mới sinh, cô còn không vui mà còn cùng người khác ngoại tình?! Quý Vân Vân muốn nói mấy điểm không tốt nhưng lại không nói nên lời, thế nhưng cô cảm thấy cuộc sống giữa cô và Lý Trí trôi qua không hề tốt đẹp.
"Được rồi, đã cắt đứt quan hệ với người trong nhà rồi thì không cần thiết phải liên lạc lại, cô về sau tự sống cuộc sống của mình đi, không cân gọi tôi là chị dâu tư nữa.” Vân Lệ Lệ nói xong, thì ôm một xấp giấy tờ đi vê.
Mặc kệ Quý Vân Vân sau lưng gọi, cô cũng không để ý.
Sau khi về nhà, Vân Lệ Lệ nói chuyện này với Quý Kiến Văn. Quý Kiến Văn nghiêm mặt nói: Hien tai no da khong con quan hệ gì với nhà chúng ta nữa, không cần quản nó làm gì!"
Đối với người em gái này, anh trước kia rất thương yêu, nhưng lại không biết, thế mà nó lại có thể làm ra chuyện như vậy!
Lúc trước, anh nghe nói cô sau khi kết hôn cứ hay làm trò, cái này không bằng lòng, cái kia không nguyện ý, anh cũng không quản, chỉ là không nghĩ tới cô có thể hư hỏng thành dạng này!
Điều này đã đụng tới giới hạn của anbhl
Hôm nay cho cô hai cái tát, thế là còn nhẹ đấy. Chuyện này thì ve sau Tô Đan Hồng cũng nghe Vân Lệ Lệ kể lại nhưng cô không để trong lòng.
Quý Kiến Quân mang theo cha mẹ anh, còn có Nhân Nhân và Tê Tê cùng nhau đi Bắc Kinh chơi, còn Tô Đan Hồng thì ở nhà quản lý mọi việc.
Đừng tưởng rằng ngày thường cô không quản sự thì tưởng cô không hiểu, Quý Kiến Quân làm như thế nào, có đôi khi còn phải hỏi ý kiến của cô đấy.
Quý Kiến Quân một khi ra ngoài thì bản lĩnh quản sự của cô liên được thể hiện.
Các khoản phải được ghi chép rõ ràng, còn có sắp xếp các loại hàng hóa, cô đều an bài ngay ngắn trật tự, mẹ Tô nhìn thì cảm giác con gái đã trưởng thành.
Vì cha Quý và mẹ Quý đều không có ở vườn trái cây thứ nhất, cho nên mấy ngày nay Hồng Quân và Hứa Ái Đảng thay phiên nhau ở trên núi.
Tất cả mọi thứ đều vận hành bình thường.
Bây giờ thì cũng không có nhiều việc để làm, mấy chuyện bận rộn cũng gân xong rồi, chỉ còn lại chuyện mấy con gia súc cần quản lý.
Trước mắt thì Tô Đan Hồng khá quan tâm đến chuồng gà bên vườn trái cây thứ ba, bây giờ cô đều lấy nước linh tuyên cho gà uống.
Hiệu quả quả thực rất tốt, mấy gia súc ở vườn trái cây thứ nhất và thứ hai đều uống, cho nên chưa từng bị bệnh, dáng dấp cũng tốt, thịt ăn rất ngon.
Một hôm, vào buổi sáng lúc mẹ Tô đi mua thức ăn về, có nói vê chuyện giá thịt heo: Giờ cũng tháng mười một rồi, chẳng lẽ giá thịt heo thật sự sẽ giảm nhiều như vậy sao?"
Buổi sáng lúc bà đi mua ve thì một cân chỉ còn một đồng mốt. "Nhất định giá sẽ hạ." Tô Đan Hồng nói. Năm nay ở bên ngoài nuôi heo rất nhiều, vật nhiều sẽ rẻ chính là đạo lý này.
Bây giờ buổi sáng, bên ngoài đã có chút sương xuống rồi, trời cũng rất lạnh, bất quá Tô Đan Hồng đang chờ thời tiết lạnh hơn, hiện tại chưa tới thời điểm. Quý Kiến Quân mang cha Quý và mẹ Quy ra ngoài chơi khá lâu, tới giữa tháng mười một cũng chưa trở vê.
Mà lúc này, Tô Đan Hồng đã bắt đầu thu mua thịt ba chỉ làm thịt khô rồi.
Cô mời hai người Vương Hồng Hoa, Lý Ngọc Thúy tới hỗ trợ, bởi vì con hai người đều đã lớn, di choi khap noi nen khong can trông chừng, đang rất rảnh rỗi. Tô Đan Hồng phụ trách hướng dẫn, dù sao thì cô cũng còn có Viện Viện cần chăm sóc.
Viện Viện cũng rất ngoan, không âm T, đương nhiên là với điều kiện là được ăn ngon và chơi đùa mỗi ngày.
Mỗi ngày, Tô Đan Hồng đều dùng nước linh tuyền pha sữa bột cho bé uống, lại có đồ chơi của Nhân Nhân và Te Tề, chơi vui vẻ biết bao nhiêu, vả lại bé cũng vô cùng xinh xắn, hai ngày trước Lý Trí được nghỉ, trực tiếp lên núi ở hai ngày, sau đó trước khi vê còn đặc biệt tới nói lời cảm ơn với Tô Đan Hồng. Anh nhìn ra được, con gái của anh được chăm sóc rất tốt, thậm chí vì không thấy người cha này một thời gian thì đã gân như quên mất anh, cũng không vui khi ở với anh mà càng thích ở với Tô Đan Hồng hơn.
Sữa bột là do Lý Trí trả tiên, để Hứa Hà San mang ve từ Thành Phố Đại Học bên kia, trung bình một tháng cần khoảng ba bình sữa bột.
Đương nhiên, đây là bởi vì Tô Đan Hồng còn cho bé ăn thức ăn phụ, bằng không thì cân càng nhiều.
Dáng dấp của tiểu nha đầu rất mập mạp, vô cùng đáng yêu. Hai người Vương Hồng Hoa và Lý Ngọc Thúy tới giúp đỡ làm việc, cũng sẽ được tính tiền công, bởi vì làm công ngắn hạn nên cũng không thấp, tiền công một ngày một đồng rưỡi, hai người đều làm việc rất nhanh nhẹn, gặp Viện Viện sẽ nói cô chăm bé rất tốt.
Hai anh em Nhân Nhân và Tê Tề thì không nói rồi, giống như Yên Nhi lúc trước không phải cũng được nuôi ở đây vô cùng tốt sao?
Bây giờ Viện Viện cũng vậy, nhìn chắc sẽ không kém hơn được. Hai người đối với chuyện của Quý Vân Vân cũng không nhắc tới một câu, bây giờ mọi người trong thôn đều biết chuyện hư hỏng của Quý Vân Vân, có người còn bí mật nói nhưng ở bên ngoài thì sẽ không nói lung tung.
Mẹ Tô cũng hỗ trợ làm thịt khô, mua không ít thịt heo vê để làm thịt khô, ướp gia vị rồi trực tiếp treo ở sau nhà để thêm đậm đà. Bận rộn mười ngày thì sau nhà đã treo đầy thịt khô rôi, hương vị rất nồng, sào tre trên kệ cũng treo rất nhiều, tất cả đều được phơi đầy sân.
Mà năm ngày trước thì Quý Kiến Quân mang theo cha Quý, mẹ Quý và Nhân Nhân, Te Te trở vê. Cha Quý, mẹ Quý đều đã mặc quân áo mới, mặc dù trên đường có chút vất vả nhưng có thể nhìn ra được, tâm tình của hai ông bà đã được thả lỏng. Nhân Nhân và Tê Tê đã rất lâu không thấy Tô Đan Hồng, vừa về tới nhà thì đã ở bên cạnh cô không rời, lúc ngủ, hai anh em cũng tới ngủ chung, làm hại cha tụi nhỏ muốn làm chuyện xấu cũng không được.
Chờ bọn nhỏ đều đã ngủ thì Quý Kiến Quân mới từ trong túi lấy ra sợi dây chuyên và vòng vàng, kiểu dáng vô cùng mới, nhưng mà rõ ràng là Tô Đan Hồng sẽ không đeo ra ngoài, như vậy quá khoe khoang rôi.
Anh nhận chú Trương làm cha nuôi rồi." Quý Kiến Quân nói. "Hả?" Tô Đan Hồng chưa kịp định thần lại: "Sao đột nhiên vậy?
Chú Trương thì cô có biết, chính là thây giáo già kia, Quý Kiến Quân và chú ấy cùng mua phòng ốc của vị kia, bất quá nói thật, cô cũng quên mất chú ấy có hình dáng ra sao rồi.