trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 280

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Cũng không nhiều lắm, chỉ năm con.

Nhưng mà tăng thêm số lượng không hề ít, tổng cộng có 35 con heo.

Vốn dĩ Quý Kiến Quân còn nghĩ muốn nuôi nhiều thêm một chút, nhưng mà thật sự không có chỗ để nuôi, này không phải tính toán sao?

Hơn nữa bởi vì năm ngoái giá thịt heo quá thấp, có không ít người đừng nói là kiếm lãi mà ngay cả vốn còn không thu lại được, còn phải mất công toi một năm bận rộn tốn thời gian. Cho nên năm trước giá heo con cao thái quá, năm nay lại cực kỳ tiện nghi, một con heo giống không sai biệt lắm thì chỉ sáu bảy đồng tiên, nhưng với giá như vậy cũng không quá dễ bán, bởi vì có rất nhiêu người không nuôi.

Ví dụ như trong thôn bọn họ, năm trước có không ít gia đình phát mệt, năm nay bọn họ nhìn thấy Quý Kiến Quân nuôi nhiều như vậy, có một vài người dứt khoát không nuôi, có một vài người thì hỏi thăm tình hình, rốt cuộc năm trước Quý Kiến Quân bán đúng lúc, anh bán sớm, không phải là đã kiếm lời được một khoản sao? Bọn họ giữ lại không bán, cuối cùng mất công thiếu chút nữa khóc ngất.

Quý Kiến Quân cười: " Tôi nào biết được năm nay giá thịt heo có thể bán được hay không?" "Năm trước không phải là bởi vì anh biết được giá thịt không tốt, cho nên mới chỉ nuôi mười con sao? Người trong thôn nói anh. "Năm trước là do không rảnh, cũng không có thừa sức lực, thành phố Đại Học bên kia còn đang bận rộn đấy, còn có đập chứa nước cá, hai vườn trái cây cũng đang trong quá trình khởi sự, cho nên lúc đó không nuôi nhiều." Quý Kiến Quân nói. "Không phải bởi vì anh biết giá thịt heo không dễ bán à?" Người trong thôn lại hỏi.

"Sao có thể chứ, năm ngoái tôi bán thịt heo cũng kiếm được chút lời, ai lại đi ngại nhiều tiền?" Quý Kiến Quân đáp.

"Vậy năm nay anh nuôi nhiều như vậy là bởi vì trích một khoản trong tay ra? Tôi thấy công việc của anh cũng không phải ít." Một người bác trai nói. "Năm nay nhàn rỗi ạ." Quý Kiến Quân nói: "Nếu như không nuôi thêm nhiều heo nữa vậy cũng không có việc mà làm, một tháng cháu phải bỏ ra nhiều tiền lương như vậy, cháu lấy gì mà đưa chứ?” Nguoi trong thon khong nhan được câu khẳng định từ phía anh, có một vài gia đình vẫn nuôi một hai con heo, còn có một vài gia đình còn lại thì không hứng thú.

Quý Kiến Quân cũng không quản, anh làm gì rảnh mà có thể sắp xếp bọn họ làm gì, cứ để tự bọn họ mày mò đi.

Hơn nữa đừng nói là bọn họ, mà ngay cả bản thân anh cũng không nắm chắc, không phải là do anh y lại vào vợ anh làm thịt khô thật sự quá thơm sao, đến lúc đó nếu như thịt heo không thể bán được, vậy cũng có thể làm thành thịt khô để bán.

Về phương diện khác, những lời anh nói đều là lời nói thật.

Hiện giờ vườn trái cây thứ ba của anh có lợi đã ổn định, ba người Lai Đệ Cha, Thái Triển Quốc và Quý Quang Tông phụ trách vườn trái cây và trại gà ở trên núi, một mùa đông trôi qua, trại gà cũng coi như là đã ổn định, nhưng mà bây giờ trời còn đang lạnh, phải qua một hai tháng nữa mới được coi như chân chính ổn định.

Nhưng mà sắp xếp ba người bọn họ làm những việc này trên núi kỳ thật cũng không tính là quá nhiều việc.

Cho nên Quý Kiến Quân thường xuyên sắp xếp cho bọn họ xuống núi xuống ruộng làm việc, gà con trên núi chỉ cần một người ở lại nhìn là được, thời điểm bận rộn hai người cùng làm là được, tổng thể vẫn có một người xuống dưới.

Còn có một người thường xuyên ra đồng, đó chính là Tô Tiến Quân.

Vườn trái cây đầu tiên có rất nhiều người là bậc trên, nhưng mà Quý Hồng Quân Hứa Ai Đảng đều ở đó, bởi vì cha Quý và mẹ Quý đều ở lại ngay bên cạnh, cho nên trại gà cũng không phải lớn lắm, không phải là vì lo lắng mùi quá nồng hay sao?

Chỉ là còn nuôi dê, nhưng mà phía dê bên kia cũng thế đều là do cha anh trồng nom, mẹ Quý cũng phụ trách nhặt trứng gà này kia, cho nên Tô Tiến Quân có thể xuất thủ quay lại làm việc đồng ruộng.

Lại còn có vườn trái cây thứ hai bên kia, mặc dù nuôi 30 con heo, nhưng mà trước mắt heo con còn nhỏ, còn không đến mức quá bận rộn, chờ đến khi chúng lớn thì không thể rút người ra được.

Nhưng trước mắt cũng có thể gọi một người xuống làm ruộng nương.

Mục tiêu năm nay của Quý Kiến Quân là lại mua một chiếc xe vận tải lớn, còn có thằng ba nhà anh chuẩn bị ra đời rồi, anh phải chuẩn bị 4000 đồng tiền phạt đó!

Cho nên anh sắp xếp nhân lực tài nguyên một cách ổn thỏa, nhưng mà năm nay anh còn đưa ra mức tiền lương, hơn nữa năm nay anh còn đề ra không hề ít, trực tiếp tăng lên tới 50 đồng tiền lương.

Tiên lương năm nay ở bên ngoài cũng đều tăng lên, nhưng dù vậy Quý Kiến Quân đưa ra mức tiên lương này cũng coi như mà cực kỳ cao.

Cho nên người làm việc cũng không có ý kiến gì, cho gì quả thật có nhiều việc hơn một ít, nhưng trong tình huống bình thường đều không cần Quý Kiến Quân phải gọi, nếu như việc trên núi đã làm không còn khác biệt gì lắm, bọn họ đều sẽ xuống xuống núi để làm đồng áng. Hàng ngày bề bộn nhiều việc, nhưng mà mỗi một ngày Quý Kiến Quân đều thật sự quá sung túc, mãi cho đến tháng tư hôm nay, người con trai thứ ba của Tô Đan Hồng bình an hạ sinh ở trong bệnh viện.

Lại là con trai? Sau khi Quý Kiến Quân đã nhìn qua vợ mình, lúc này anh mới có tâm tình nhìn thằng con thứ ba nhà mình, đứa con này vừa sinh ra đã trắng nõn phấn nộn, đẹp miễn bàn, nhưng mà thái độ của Quý Kiến Quân cũng chỉ bình thường.

Anh đã có hai con trai rồi, anh muốn một người con gái cơi "Con trai thì làm sao, ai lại ngại có nhiêu con trai?" Mẹ Quý tức giận nói, sau đó ôm cháu trai nhỏ nhất của mình giống như ôm bảo bối.

Phải biết rằng đứa cháu trai nhỏ nhất này phải bỏ ra 4000 đồng tiên nộp phạt đấy, đương nhiên bà phải yêu cháu chai nhỏ này. Tô Đan Hồng thì mặc kệ những chuyện này, mệt c.h.ế.t cô, cô trực tiếp ngả đầu xuống ngủ.

Mặc dù Quý Kiến Quân có hơi thất vọng, nhưng mà đối với đứa con trai nhỏ vừa mới sinh ra này vẫn rất thích, đã là cha của hai đứa nhỏ, anh vẫn rất có kinh nghiệm bế trẻ con, anh đón lấy con tự mình ôm.

Nhân Nhân đi theo bác hai của thằng bé lên trấn trên, tìm em họ Thạch Đầu chơi, Tề Tề lại đi theo đám trẻ con trong thôn không biết là đi chơi ở cái góc nào.

Nhân Nhân trực tiếp ở lại trấn trên ăn cơm trưa, Te Tề thì đi lên trên núi ăn cơm cùng ông nội cậu bé.

Hai người anh trai này mãi cho đến buổi tối quay vê nhà mới nhớ tới mẹ mình.

Quý Kiến Quân dẫn hai người bọn nó đi đến bệnh viện, Nhân Nhân và Te Te nhìn thấy em trai của nhà mình.

"Đây là em trai sao?" Tê Tê nhíu mày.

Là em trai. Nhân Nhân gật đầu.

"Em không cần, em muốn em gái!" TS Tê thẳng thừng ghét bỏ nói, không muốn nhìn em trai nó tí nào.

Nhân Nhân nói: 'Em trai cũng không tôi, nếu em muốn em gái, chờ sau này mẹ lại sinh cho em một đứa là được.

Nhưng mà em còn không muốn có em trai, phiền muốn chết, cái gì cũng muốn tranh với em." Tê Tê nhíu mày nói.

"Vì sao?" Câu này là Quý Kiến Quân hỏi.

"Con nhìn thấy em trai của Đại Hau cứ thích cướp đồ của em ấy, Đại Hau có cái gì, em trai đều muốn có.' Te Te nói.

"Vậy anh trai của con có cái gì, có thể con cũng muốn cướp của anh trai con hay không?" Quý Kiến Quân cười nói.

"Tự anh trai con sẽ cho conl" Tề Te nói ngay.

"Vậy con cũng đã là một anh trai, có phải con nên nhường em trai mình một chút hay không?” Quý Kiến Quân nói.

"Con sẽ cố gắng hết sức đi!" Tê Te do dự một lát, lúc này nó mới cố mà nói.

Quý Kiến Quân lập tức bế cậu bé lên, khuôn mặt Tê Te có hơi giãn ra một chút, nó ôm lấy đầu cha mình ho lên: Cao thêm chút nữa, cao thêm chút nữa!"

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 280