trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 279

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Nhà cũ này có thể xây, nhưng

mà chị dâu cả bỏ ra bao nhiêu

thì em bỏ ra bấy nhiêu" Chị dâu

thứ Tô thản nhiên nói.

Chị cả Tô tất nhiên là không vui

rồi, cô ta đang muốn cô ấy có

thể ra nhiều tiên hơn một chút,

sao có thể mình ra bao nhiêu thì

cô ấy ra bấy nhiêu được?

Tô Đan Hồng mỉm cười nhìn hai

chị dâu so kè, chuyện của nhà

mẹ ruột cô không có dự định sẽ

can thiệp vào.

Nhưng hiển nhiên chị dâu cả Tô

sẽ không để cô khoanh tay đứng nhìn, cô ta nói: “Duong cũng là một người có hiếu, hẳn là sẽ hiếu kính với mẹ vợ, em chông, em nghĩ xem có đúng hay không? Em cũng bỏ ra một chút đi."

"Chị dâu cả cứ nói đùa, nhà chồng của em ở bên kia cũng chưa có xây nhà đâu. Tô Đan Hồng cười ha ha nói.

Bên chông còn chưa xây nhà lâu, mà cô đã lấy tiền cho nhà mẹ ruột xây nhà, cô đối với nhà mẹ ruột đúng là hào phóng, nhưng cũng không hào phóng đến mức độ này.

Chị dâu cả Tô lại nói: "Dượng hiếu kính như vậy, chắc không so đo những này đâu. "Kiến Quân đúng là sẽ không so đo, nhưng em so do.

Chị dâu cả Tô nghẹn lời, nhưng vẫn nói: "Em chồng, em như vậy là không được, đây chính là nhà mẹ ruột của eml"

'Nhà mẹ ruột thì đã làm sao, em đã là con gái gả ra ngoài rồi, chuyện nhà mẹ ruột bên này chị cứ bàn bạc với chị dâu hai là được." Tô Đan Hồng lạnh nhạt nói.

Ý bên ngoài là số tiền mà cô không nên bỏ ra thì dù cho chỉ thêm một đồng cũng sẽ không bỏ ra.

Chị dâu cả Tô vừa nghe liền hiểu được ý của cô, vẻ mặt không được tốt lắm, nhưng Tô Đan Hồng không nhìn sắc mặt của cô ta, nói: "Nếu sang năm phải sửa nhà, anh cả có phải cũng ở nhà phụ giúp hay không, em thấy vẫn là để cho anh cả ở nhà là tốt hơn. Ở trên núi bên kia, em sẽ tìm một người khác.

Chị dâu cả Tô miễn cưỡng cười tươi: "Em chồng này, cho dù phải xây nhà thì còn có chị ở đây, không cân anh cả em, anh ấy vẫn có thể qua bên đó giúp đỡ."

"Nếu không làm được, em sẽ gọi người khác.' Tô Đan Hồng nói.

Chị dâu cả Tô cũng không dám làm càn nữa. Tô Đan Hồng nói: "Em và chị dâu thứ có chút chuyện cần nói, chị dâu cả có việc bận thì làm đi."

Vốn dĩ chị dâu cả Tô còn muốn ở lại nghe một chút, xem hai người này nói gì, nhưng chỉ có thể đi ra ngoài, hiện tại cô em chồng này càng ngày càng lợi hại, có thể ung dung đánh đổ những tính toán của cô ta. Nhưng mà đừng tưởng rằng như vậy đã kết thúc, cô ta sẽ đi tìm dượng để nói chuyện này! "Chị dâu thứ có muốn xây một phòng ở nhà cũ này luôn không?” Tô Đan Hồng hỏi.

"Xây chứ" Chị dâu thứ Tô gật đầu, nói: "Đến lúc đó thì xây hai tầng, mỗi người một tâng, mẹ theo anh chị ở cùng một tâng." Nhà cũ này cũng nên xây lại, bởi vì sau này bọn nhỏ cũng sẽ lớn, phòng ở của nhà cũ cũng đã rất cũ rồi.

Tất nhiên, điều kiện đầu tiên để có thể làm những việc này là cô phải có tiền.

Nhưng mà không thể không nói, từ ngày vào Đảng cô cũng đã tiết kiệm được một ít tiên, muốn xây nhà thì vẫn có thể xây được. Chỉ có điều, tiên xây nhà nhất định phải chia đều, cũng không có lý do gì mà nhà cô phải bỏ ra nhiều hơn, đó là chuyện không the nao.

Xây nhà cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, chờ đến khi nào chị dâu cả có thể bỏ tiên ra được thì hãy nói tới chuyện xây nhà, chứ như số tiền tiết kiệm hiện tại mà chị dâu cả đang có cũng không đủ mua gạch.

Hai chị em ở trong phòng nói chuyện, ở bên ngoài chị dâu cả Tô đi tìm Quý Kiến Quân nói về chuyện xây nhà.

Mẹ Tô cũng có mặt ở đó, vừa nghe thấy lời này của cô ta, đã vội nói: "Qua năm mới, con đừng có kiếm chuyện!" Bà tất nhiên biết lời của vợ con trai cả là có ý gì, đây là muốn đòi tiên từ con rể đây mà, mẹ Tô cũng có dự tính sẽ xây lại nhà, nhưng bà chưa bao giờ có suy nghĩ là sẽ nhờ đến con rể.

Quý Kiến Quân mỉm cười, nói: "Nếu xây nhà không đủ tiền, vậy thì em cũng còn một ít.

Đối với mẹ vợ anh, anh vẫn rất hào phóng, anh cũng chẳng thèm để ý điểm ấy.

Tuy rằng mẹ Tô căn bản không nghĩ sẽ chiếm lợi từ con rể, nhưng thái độ này của con rể cũng khiến cho bà rất vui. "Không cần đâu, chuyện xây nhà mẹ cũng sẽ góp vào một ít, còn có anh cả, anh hai nữa, đến lúc đó mỗi nhà đều bỏ tiền ra, như vậy là đủ rồi, làm sao dùng tiên của con được, con cứ lo chăm sóc tốt cho Nhân Nhân và Tê Te là được, còn có đứa bé trong bụng Đan Hồng nữa, sang năm cũng đã ra đời. Sau này ba đứa nhỏ lớn, tiền chi tiêu của tụi nhỏ con cũng không tưởng tượng ra nổi đâu, hiện tại xã hội đã thay đổi, không còn giống như trước kia mà có thể nuôi thả, đứa nào mà không cần dùng tiên để bồi dưỡng đâu. Mẹ Tô xua tay nói.

Quý Kiến Quân mỉm cười, cũng không nói gì nữa.

Chị dâu cả Tô không ngờ răng minh chua kip bat dau thi da ket thúc, còn chưa kịp nói gì, mẹ chồng của cô ta đã làm hỏng chuyện.

Nhân Nhân cùng Te Tề ở nhà bà ngoại cùng anh em họ chơi đùa vô cùng vui vẻ, buổi trưa còn ở lại an một bữa cơm rồi mới trở vê.

Quý Kiến Quân vừa về đã nói với Tô Đan Hồng chuyện này: "Ở chỗ mẹ nếu có thiếu tiền, em cứ lấy đưa cho mẹ nha."

"Bên kia có thiếu tiền thì cứ để cho anh cả và anh hai tìm cách, chuyện này không tới lượt em." Tô Đan Hồng thẳng thắn nói, nghe lời này của anh cô cũng đã hiểu được, nhìn anh nói: "Có phải chị dâu cả tìm anh nói gì không?”

"Có nói, nhưng mà để mẹ nghe được.' Quý Kiến Quân cười nói. Tô Đan Hồng nói: "Da mặt của chị ta thật là dày, nhà của chúng ta còn chưa xây, làm gì có chuyện bỏ tiên ra xây nhà cho chị ta ở?"

Quý Kiến Quân bật cười, đôi khi vợ anh cũng rất keo kiệt.

Mùng hai tết trôi qua, mấy người làm việc cũng sẽ đến nhà anh ngồi một chút, tết năm nay trong nhà của anh đều có rất nhiều người, vô cùng náo nhiệt. Quý Quang Tông cũng dẫn theo Dương Đại Nha đi đến. Dương Đại Nha năm nay mười sáu tuổi, qua thêm một năm cô bé ngày nào lại càng trưởng thành không ít, bởi vì được ăn ngon, nên thân thể cũng chắc khỏe, trên danh nghĩa là đã đính hôn, cho nên cả hai người ở trong thôn có thể đi cùng nhau, ngày thường ở chung một chỗ cũng không ai nói gì

Dù sao đây cũng là vợ tương lai của tên nhóc Quý Quang Tông. Đều là người còn trẻ, trong dịp lễ tết này, hai người còn cùng nhau đi đến thành phố Giang Thủy để xem phim.

Mà cha mẹ của Quang Tông, đối với đứa con dâu Đại Nha này cũng rất hài lòng, nghe nói mỗi tháng Dương Đại Nha trở vê, bọn họ đều sẽ làm thịt một con gà để bồi bổ cho cô ấy, có lẽ họ muốn bồi dưỡng cho cô ấy thật tốt, để sau này khi gả về đây, có thể sinh cho họ một đứa cháu trai kháu khỉnh.

Đối với chuyện này, Dương Đại Nha có chút lo lắng, lúc ở trong cửa hàng cũng đã nói qua với chị dâu thứ Tô, nếu sau này cô ấy gả sang đó, mà sinh ra một đứa bé gái thì phải làm sao bây giờ?

Chị dâu thứ Tô thản nhiên nói: "Sinh con gái thì đã làm sao? Nói con gái không được, nhưng nếu như là thím mà sinh được một đứa con gái giống như cháu, thím dù đang ngủ cũng sẽ cười tỉnh! Xã hội mới, đã không còn giống như trước kia, cũng không cân để ý đến những chuyện đó, hơn nữa nếu sinh con trai lớn lên hư hỏng thì sao? Dương Đại Nha nghe vậy cũng cảm thấy an tâm hơn, nếu sinh được con trai thì cũng rất tốt, nhưng nếu là con gái vậy thì cô ấy sẽ dạy cho con bé cũng thật tốt, sau này cũng sẽ không kém một ai.

Nhưng mà cô ấy cũng hay hỏi Quý Quang Tông, muốn có con trai hay con gái.

Câu trả lời của Quý Quang Tông lại khiến cô ấy rất vui: "La con trai hay con gái đều được, chỉ cần có thể khỏe mạnh lớn lên là được rồi, anh không có để ý chuyện này, em cũng đừng có quan tâm đến suy nghĩ cổ hủ của mẹ, trong thôn của mình có bao nhiêu đứa con, có bao nhiêu đã là kẻ bất hiếu? Như vậy muốn có con trai thì có ích gì?" Anh ấy suy nghĩ rất thoáng, hoàn toàn không có tư tưởng trọng nam khinh nữ, nếu không thì anh ấy cũng sẽ không lo lắng cho sáu người chị ở phía trước, mãi cho đến mấy năm gần đây, cuộc sống của các chị ấy mới bắt đầu thoải mái, anh ấy mới không cân phải lo lắng nhiều.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 279