trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 296

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

nol Cha Quý nghiêm nghị nói. Ông đã quyết tâm, đứa con gái này chính là tai họa, nó tới là không có chuyện gì tốt, ông tuyệt đối không gặp nó, nhanh chóng rời đi thôi!

Cả đời nuôi nấng nó lớn từng này, bồi dưỡng ra bằng cấp đại học chuyên ngành, hai vợ chông già ông đã làm tròn trách nhiệm với nói Nhưng no lại báo đáp hai ông bà thế nào, thế mà nó lại làm ra chuyện này, hại biết bao nhiêu người?

Mấy ngày trước Lý Trí còn tới đây thăm hai ông bà, ôm cả cháu gái tới, bây giờ cháu gái đã biết đi đường, hơn nữa trông rất xinh xắn, ông nhìn thích cực kỳ, con bé ngoan ngoãn, giống cha nó, không giống mẹ nó.

Cuối cùng Quý Kiến Văn không thuyết phục được hai vợ chông già nên chỉ đành xuống núi trước.

Sau khi Quý Kiến Văn trở vê, mẹ Quý liên thở dài.

Cha Quý đen mặt nói: " Tôi nói cho bà biết, nếu bà rảnh rỗi lo chuyện của nó, tôi canh trên núi một mình cũng được, bà cứ qua với nó đi!"

Mẹ Quý nói: Tôi có nói gì đâu. "Ai quan tâm bà nói gì, tốt nhất bà bỏ hết mấy suy nghĩ trong đầu đi, coi như chưa từng sinh ra đứa con gái như nó, nó yêu thì yêu, ở với ai thì ở, chả liên quan gì tới nhà Lão Quý tôi Cha Quý nói.

Mẹ Quý không nói gì.

Cha Quý còn chưa nói xong, sau khi làm xong việc, ông lập tức đen mặt xuống núi, không phải vì chuyện khác, mà là tới đuổi Quý Vân Vân. "Cothu don d6 dac, di ngay cho tôi, đây là nhà của Lão Quý tôi, không có chỗ cho cô!" Cha Quý nói thẳng.

"Cha, cha đừng như vậy, bây giờ Vân Vân đã biết sai rồi." Vân Lệ Lệ vội vàng nói.

"Cha, bây giờ cha muốn con bé đi đâu ở?” Quý Kiến Văn cũng vội nói, anh ta không ngờ cha mình kiên quyết như thế, thật sự không coi em gái anh ta như con gái nữa.

"Nó ở đâu thì liên quan gì tới các con, hơn nữa, ai cho các con mang nó về, từ giờ phút nó ly hôn, cha đã nói Quý Vân Vân nó và nhà Lão Quý ta, từ nay về sau nước sông không phạm nước giếng, không ai đụng vào chuyện của ai!" Cha Quý nói. "Cha, cha, con thật sự biết sai rồi, con thật sự biết sai rồi mà, cha!" Quý Vân Vân trực tiếp quỳ xuống trước mặt cha, khóc lóc vô cùng thảm thương.

Đời trước cha cô ta đoạn tuyệt quan hệ với cô ta, nhưng sức khỏe cha kém, hơn nữa không có điều kiện, mới sáu mươi tuổi đã ra đi, mẹ cô ta cũng vậy, mất từ sớm.

Đời trước cô ta cũng hối hận, đặc biệt là lúc trải qua cuộc sống khổ sở, hối hận đến trái tim đau đớn, nhưng cô ta không có cơ hội để bù đắp, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ. Nhưng trời cao huấn luyện, có thể đưa cô ta trở về, cô ta đương nhiên phải nắm chắc! "Được rồi, biết sai hay không chẳng liên quan gì đến nhà tôi, mau biến đi, các con đưa nó về thì để nó đi, nếu không đi, vậy các con cũng đóng gói về thành phố Giang Thủy đi, đừng ve đây nữa!" Cha Quý nói xong, liền xoay người chắp tay sau lưng đi về, không thèm để ý tới Quý Vân Vân quỳ với ông.

"Cha, cha!" Quy Vân Vân gọi liên tiếp vài tiếng, cha Quý cũng không quan tâm, đi thẳng lên núi.

Quý Vân Vân khóc rất thương tâm, Vân Lệ Lệ thở dài, hỏi Quý Kiến Văn: "Kiến Văn, làm sao bây giờ?”

"Bây giờ còn có thể làm sao, Vân Vân, em lên thị trấn ở khách sạn đi." Quý Kiến Văn liên nói với Quý Vân Vân.

"Anh tư, anh muốn đuổi em đi ư?" Quý Vân Vân không khỏi nói. "Chẳng lẽ em chưa thấy cha căn bản không chấp nhận em trở về sao, nếu em tiếp tục ở lại đây sẽ chỉ khiến cha càng tức giận, đến lúc đó anh ba không đồng ý, sẽ đến đánh anh một trận, năm ngoái lúc mẹ bị em chọc giận đến nỗi năm viện, em cũng chạy mất, nếu không anh ba có thể đánh gãy chân eml" Quý Kiến Văn nói. "Bây giờ anh ấy ghê gớm nên khinh thường người khác phải không?” Quý Vân Vân cắn răng nói.

Đời trước, anh ba này của cô ta cũng là nông dân, sau khi xuất ngũ trở về cũng chẳng có bản lĩnh gì, đời này tiến bộ nên bày sắc mặt cho cô ta nhìn đúng không?

Cô ta vừa nói ra lời này, sắc mặt Vân Lệ Lệ biến đổi, cô ta bắt đầu hối hận đã đưa cô em chồng này và.

Quý Kiến Văn trực tiếp tram giọng nói: "Em nói cái gì vậy? Không phải em nói em biết sai rồi sao? Đây là thái độ nhận sai của em? Cha mẹ bị em chọc giận thành như vậy, vẫn là nhà anh ba đưa cha mẹ đi Bắc Kinh du lịch giải sâu, sau khi trở về mới tốt lên, đây là thu dọn đống lộn xộn em gây ra đấy!"

Nói xong liên nói với Vân Lệ Lệ: "Mau xách túi của con bé ra đây, đi đi, đi ngay bây giờ!"

"Anh tư, anh tư em sai rồi, em không có y đó, em thật sự không có ý trách anh ba. Quý Vân Vân cũng biết giọng điệu của mình hơi quá, vội vàng nói. "Em suy nghĩ lại rõ ràng roi nói tiếp, nếu không không chỉ anh ba mà anh cũng không nhận em." Quý Kiến Văn đưa túi cho cô ta, xua tay nói. Ngay khi co ta nói ra câu kia, anh ta cũng hơi hối hận, đây thật sự là nghĩ kỹ của em gái sao?

Quý Kiến Văn không có cách nào, về đến nhà còn chưa ngồi nóng chỗ đã xách túi đi rồi. Nhưng trước khi cô ta đi, vẫn tới nhà của người bán thịt heo Lý, cô ta biết bây giờ đang nghị, đang ở bên nhà này.

Thật trùng hợp, Lý Trí ôm Viện Viện đang định tới chỗ nhà Lão Quý, nghĩ đến bên này ăn cơm chiêu, anh ấy muốn cho Viện Viện gân gũi nhà ngoại hơn, cho nên thường xuyên ôm cô bé tới, nào ngờ mới ra cửa liên nhìn thấy Quý Vân Vân. Cho du co ta trang diem cuc ky thời thượng, có sự khác biệt với một năm trước, nhưng anh ấy vẫn liếc mặt một cái là nhận ra. Quy Vân Vân nhìn người đàn ông trước mặt, cô ta nhớ lại lân đầu tiên nhìn thấy anh, đời trước cô ta quen biết anh qua sự giới thiệu của người khác, đời này lân gặp đầu tiên là khi anh và cha anh qua g.i.ế.c heo cho anh ba cô ta, lúc ấy cô ta đã bị vẻ lịch sự nhã nhặn của người đàn ông này hấp dẫn.

Vả lại đây còn là đối tượng kết hôn do người khác giới thiệu, vì thế, thiện cảm tăng cao.

Sau đó họ đến với nhau, cô ta sống rất hạnh phúc, thật sự vô cùng hạnh phúc, ga cho người đàn ông như Lý Trí, bất kể người phụ nữ nào cũng cực kỳ hạnh phúc.

Trên người anh ấy gân như có tất cả người ưu điểm mà một người đàn ông nên có, quan tâm gia đình, yêu thương vợ, gả cho anh ấy là chuyện không gì hạnh phúc hơn.

Chỉ là cô ta mắt mù, thế mà bị tên khốn Chu Chí kia bắt cóc, bỏ mặc một người đàn ông tốt như vậy, còn chạy trốn với tên đàn ông khốn kiếp Chu Chí kial

Quý Vân Vân hối hận, cuộc sống sau này của cô ta không ngừng hối hận. Nhưng mà cũng may, cô ta đã trở lại!

Quy Vân Vân nhìn người đàn ông này, trên mặt hiện lên sự vui sướng và nhung nhớ không che giấu chút nào, còn có niêm hân hoan.

Nhưng Lý Trí lại tỏ vẻ bình đạm, đã ly hôn rồi, đương nhiên không có gì để nói.

Anh ấy ôm Viện Viện muốn đi. Ly Trí Quý Vân Vân vội vàng gọi anh lại.

Co có chuyện gì?" Nhưng Lý Trí vẫn nể mặt ông bà ngoại Viện Viện, để lại một con đường sống, nhàn nhạt nói.

"Em đã ly hôn với Chu Chí rồi, em...

Lý Trí trực tiếp cắt ngang lời cô ta: "Chuyện này cô không cần báo với tôi, tôi với cô không có quan hệ gì.

Bị cô ta ngăn cản như vậy, anh ấy không muốn đến nhà Lão Quý nữa, ôm Viện Viện đi thẳng vê nhà, đóng cửa lại.

Lý Trí, Lý Trí Quy Vân Vân gõ cửa gọi anh ấy.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 296