trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 300

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

"Em đoán xem?" Quý Kiến Quân cười nói.

Hon ba mươi nghìn?" Tô Đan Hồng cười nhìn anh nói.

"Bốn mươi bảy nghìn sáu trăm đồng.' Quý Kiến Quân báo ra số lượng này cho cô, nhếch miệng cười nói.

Tô Đan Hồng cũng có chút vui mừng và kinh ngạc, cô cho rằng nhiều nhất cũng chỉ hơn ba mươi nghìn, không nghĩ tới sẽ đột phá đến bốn mươi nghìn, còn đột phá nhiều như vậy. Nghĩ cuối tháng này kiếm được có chút nhiều, mỗi ngày cơ bản đều là lợi nhuận do bán mấy con heo, bởi vì tất cả đều là thịt, hơn nữa còn là bán hết sạch. Một tháng trở lại đây kiếm được hơn hai mươi nghìn, mỗi ngày khi Quý Kiến Nghiệp trở về đều sẽ mang tiên vê cho anh, bên kia cũng không mang theo qua đêm, bởi vì số lượng thật sự là quá nhiều.

Thu nhập cuối cùng của một tháng này, cơ bản có thể so sánh với tổng lợi nhuận của mười một tháng rồi.

Hom nay nhân viên công tác đều nghỉ làm, năm sau anh đi đem Tường Tường nhập vào hộ khẩu đi." Tô Đan Hồng nói.

"m" Quý Kiến Quân gật đầu đồng ý.

Anh đi lật sổ tiết kiệm trong nhà xem một chút, năm nay tiên dư lại không ít, bởi vì chi ra mua một chiếc xe tải bình thường và tiên phạt của Tường Tường, cái khác không tính là số tiền lớn nữa.

Te Tê ở bên ngoài xem TV ba ngày trước, trong nhà mua một chiếc TV màu 14inch hãng Mẫu Đơn.

Mới chuyển qua gần đây, trước kia là TV trắng đen, bây giờ đã có TV màu, có màu sắc, Quý Kiến Quân tiêu mất 1200 đồng. Nhưng nếu muốn mua thì dứt khoát mua cái tốt, trước kia những chiếc TV đen trắng đó không hiếm lạ, bởi vì trong thôn cũng có gân bảy hộ nhà có. Người trong thôn cũng qua đây xem náo nhiệt, nhưng chỉ nhìn lướt qua thôi, bởi vì Đại Hắc ở đây, nó không cho phép nhiều người tiến vào, rống rất lớn tiếng, dù là Quý Kiến Quân quát bảo ngừng lại, Đại Hắc vẫn sủa không ngừng, bọn họ cũng không ở lâu.

TV đã được mua về, người trong nhà đều rất vui, ngay cả cha Quý mẹ Quý, cũng tò mò xuống xem.

Bọn họ từng thấy qua múa rối bóng, nhưng diễn kịch trong hộp như này thì chưa từng thấy.

Mà trong đó người vui mừng nhất không phải ai khác chính là Te Tê.

Nó ngóng trông TV này đã lâu, cha nó không làm nó thất vọng, vừa mua trực tiếp mua cái TV màu trở vê, đẹp hơn TV nhà người khác!

Đang được phát sóng trong TV chính là Hoắc Nguyên Giáp, thằng nhóc này xem đến không chớp mắt, hoàn toàn bị tình tiết trong TV hấp dẫn.

A al Tường Tường bò qua kéo kéo tóc nó.

Em trai ngoan, đừng quậy nha, cho em chơi, đây là đồ chơi." Nó cho em trai một món đồ chơi liên đuổi em trai đi.

Nhưng Tường Tường chơi một lúc liền không vui, tiếp tục quấy nó, rõ ràng muốn anh nó chơi cùng nó, vừa mới bắt đầu Tê Tề tính tình còn tốt, được một lúc nó trực tiếp đánh.

"AI"

Tiếng khóc long trời lở đất của Tường Tường vừa phát ra, Quý Kiến Quân và vợ đang nhàm chán trong phòng bếp giật nảy mình, vội vàng liên chạy ra.

Te Tê muốn che miệng nó lại, nhưng không che được: Em đừng khóc, em đừng khóc mà, anh chơi với em còn không được saol"

"AI"

Nhưng Tường Tường tiếp tục gào lên.

Kết quả cuối cùng đương nhiên là Tê Tê bị phạt, đây là chuyện rất bình thường, Te Te bất đắc dĩ, đi đứng góc tường.

Nó bị đứng cho đến khi ăn cơm trưa mới được chấp thuận lại ăn cơm.

An xong mang em trai con đi chơi, còn đánh em trai thì về sau không cho con xem TV Quý Kiến Quân nói.

"Em trai không xem, nó chỉ biết âm ï cả ngày.' Tê Tê nói. "Con dẫn nó ra ngoài đi một chút, về sau một ngày chỉ có thể xem TV một giờ, không được xem nhiều hơn!" Quý Kiến Quân nói.

Te Te kháng nghị, nhưng không có hiệu quả, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Yên Nhi ăn xong cơm chiều liền tới đây.

"Chị, sau này chị có thể mang em trai em đi chơi không?” Te Te sẽ nhỏ giọng nói.

Bây giờ lạnh như này, đi đâu chơi?" Yên Nhi nói: "Em có phải là sợ Tường Tường quấy người không? Trước kia em cũng như vậy, chờ Tường Tường lớn một chút nó sẽ không quay nda.

'A a. Tường Tường chuyển một miếng bánh quả hông mà nó thích ăn cho chị nó.

"Cảm ơn Tường Tường." Yên Nhi nói với Tường Tường.

Tường Tường liên câm một miếng bánh quả hồng lên gặm, nó còn chưa ăn được, gặm một mặt, còn phải để anh cắn ra cho nó, nó mới có thể gặm.

Bây giờ Nhân Nhân bình thường sẽ lên núi đi nhặt trứng gà, càng lớn càng hiểu chuyện, cũng càng hiếu thuận, biết trứng gà là bà nội nó nhặt, nó liên tự mình chạy đi lên nhặt, nói lưng bà nó không được tốt. Tô Đan Hồng không can thiệp những việc này, nó muốn làm như thế nào thì để chính nó tự đi làm, bây giờ cô cũng đã bắt đầu bồi dưỡng ý thức độc lập của nó, cơ bản chuyện của nó, cô đêu nhúng tay vào.

Dù là dẫn nó đi ra ngoài mua quần áo, cô chỉ phụ trách trả tiên, cái khác nó sẽ tự chọn. Ngày 30 chính là ngày ăn cơm tất niên, buổi sáng Quý Vân Vân mang theo không ít đồ vật trở vê, đều là mua ở huyện thành, có quần áo, giày của tất cả cháu trai và cháu gái cô ta, tất cả đều là mới tỉnh.

Quy Vân Vân còn xách qua đây tìm Tô Đan Hồng. "Không cần, trong nhà có, đều là mua mới." Tô Đan Hồng mở cửa ra mới biết được là cô ta, người sáng mắt không cân phải nói tiếng lóng, quan hệ của cô và Quý Vân Vân chẳng ra gì, đương nhiên sẽ không nhận đồ vật của cô ta, trực tiếp từ chối.

"Đều là đồ tốt, em mở cửa hàng ở huyện thành bên kia, đều lấy từ cửa hàng, tiên vốn cũng không có bao nhiêu, chị nhận lấy cho Nhân Nhân chúng nó mặc đi, em làm cô chúng nó, nhiều năm như vậy cũng chưa mua cho chúng nó cái gì, trước kia anh ba chăm sóc em như vậy, em mua cho Nhân Nhân chúng nó chút quân áo cũng không có gì. Quý Van Vân nói. Tô Đan Hồng đánh giá cô ta, trên thực tế khi Tô Đan Hồng không ngừng đánh giá cô ta, Quy Vân Vân cũng đánh giá chị dâu ba này.

Vẫn là Tô Đan Hồng không phải giả, nhưng cô lại không giống với ấn tượng đời trước?

Đời trước Tô Đan Hồng cô là một người đàn bà đanh đá ở nông thôn, thêu thùa gì đó cô làm gì biết cái gì đâu, cô chỉ biết ăn, cái gì đêu cho vào trong miệng, ngay cả đồ ăn cho con cô cũng không để lại.

Chỉ là Tô Đan Hồng trong đời này, cùng người đời trước lại hoan toan la hai nguoi khac nhau.

"Nếu là lấy từ cửa hàng, vậy thì nên đem về đi, Nhân Nhân bọn nó có rồi." Tô Đan Hồng vẫn nói. Nàng thật sự không muốn có quan hệ gì với Quý Vân Vân, đặc biệt là Quý Vân Vân của bây giờ, xem ánh mắt của cô ta mang theo một loại cổ quái, phảng phất giống như cô ta là một người không nên tôn tại.

"Đây là tặng không, chị dâu ba thật sự không cân?" Quý Vân Vân híp mắt nhìn cô.

"Là Nhân Nhân chúng nó có rồi, đã đủ mặc rồi, lại cho chúng nó nữa thì quá phô trương lãng phí." Tô Đan Hồng bình đạm nói. "Chị dâu ba đúng là đã khác, như đổi thành một người khác vậy, không phải là chị dâu ba trước kia của em nữa." Quý Vân Vân nhìn cô nói.

Cô ta nghĩ, chẳng lẽ Tô Đan Hồng giống cô ta, cũng trọng sinh?

Sẽ không, Tô Đan Hồng có tính tình gì, là người bằng cấp như nào, dù là cô có trọng sinh cũng thì vẫn là như vậy, còn có thể trông cậy vào cái gì nữa?

Sao lại thế này?

Trên mặt Tô Đan Hồng vẫn là nhàn nhạt, nếu trước kia nghe được lời này của Quý Vân Vân, nhìn thấy ánh mắt này của cô ta, cô đúng là sẽ có chút chột dạ.

Bây giờ cô đã có ba con trai, tất cả đều là từ trong bụng cô ra, cô có đủ tự tin, cho nên hoàn toàn xem nhẹ lời này của cô ta. "Trong phòng bếp còn hâm canh, tôi không tiếp đãi cô nữa." Tô Đan Hồng nhàn nhạt nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 300