trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 304

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Năm mới vừa qua, nhà họ Quý bên này lại tiến vào một vòng bận rộn mới.

Đâu tiên là quét dọn khử trùng chuồng gà, sau đó ôm heo con vê nuôi, cũng giống như năm ngoái, năm nay cũng mang ba mươi lăm con heo con về nuôi. Đập chứa nước bên kia vẫn là năm đầu, năm nay vợ của bác Hứa là thím Hứa cũng tới đây, cho nên người ở đập chứa nước cũng đủ, nhưng mà việc làm cũng tăng lên không ít, bởi vì Quý Kiến Quân nuôi vịt nhiều hơn, mua hơn năm muoi con vịt vê.

Bởi vì trứng ở Thành Phố Đại Học bên kia bán rất tốt, phản hôi của mọi người cũng không tôi nhưng vẫn không đủ bán, cho nên năm nay mới nuôi thêm năm mươi con vịt.

Thím Hứa nói cứ nuôi nhiêu một chút, đập chứa nước lớn như vậy mà.

Quý Kiến Quân cười nói như vậy là đủ rồi, bởi vì nể mặt bác Hứa nên tiền lương của thím Hứa cũng giống như mọi người.

Năm nay tiền lương của mọi người vẫn tăng, mỗi năm Quý Kiến Quân deu sẽ tăng, năm ngoái là năm mươi đồng, năm nay là năm mươi lăm, thím Hứa cũng giống như vậy, cùng với bác Hứa thì thu nhập một tháng của hai vợ chông được một trăm mười đồng, tuyệt đối là thu nhập cao trong đám người.

Bất quá người ngoài không biết Quý Kiến Quân trả cho thím Hứa bao nhiêu, Quý Kiến Quân cũng dặn hai người đừng nói ra ngoài.

Có thêm thím Hứa tới, Quý Kiến Quân cảm thấy rất đáng giá, bởi vì thím Hứa là người làm việc rất giỏi, vịt, dê núi, tất cả đều được thím chăm sóc tốt, nhất là khi hai người lại trực tiếp ở lại đập chứa nước, còn có ba con ch.ó nữa nên rất an toàn.

Đôi khi Quý Kiến Quân sẽ câm một chút xương ống tới để họ hâm canh xương uống.

Có khi hai vợ chồng sẽ nhờ Tô An Bang mua thức ăn rôi thuận tiện mang tới, bởi vì họ đều bận rộn với công việc trong đập chứa nước, mỗi ngày có không biết bao nhiêu việc phải làm. Quý Kiến Quân cảm thấy rất đáng giá.

Năm nay ngoại trừ có nhận thêm thím Hứa thì còn có thêm một người, chính là người năm ngoái đã hỗ trợ g.i.ế.c cá Quý Đại Dũng.

Người này vừa qua năm thì đã đến tìm Quý Kiến Quân.

Thật sự là do vợ anh thúc giục anh quá, bởi vì tiền lương làm công năm ngoái, còn có một phần đồ tết đã thu phục được vợ của anh rồi.

Cho nên đã giục anh tới hỏi xem có cân thêm người làm không, muốn tranh thủ một chỗ làm ở đây.

Đúng lúc Quý Kiến Quân cũng đang cần người, bởi vì năm nay cha nuôi anh muốn đến đây, anh tính để cha nuôi ở vườn trái cây thứ tư.

Vườn trái cây thứ tư nuôi dê núi, năm ngoái đã quây lại rồi, cây ăn quả năm nay có thể kết trái, nhưng trước mắt, phòng ở ở vườn trái cây thứ tư vẫn chưa có, các thiết bị khác cũng chưa gắn, Quý Đại Dũng đến xin việc, Quý Kiến Quân cũng đồng ý rồi. "Hiện tại việc ở đây cũng không vội, tôi sẽ để Quang Tông giúp đỡ cậu.' Quý Kiến Quân nói. "Được!" Quý Đại Dũng đồng ý. Về đến nhà, vợ anh rất vui vẻ, vợ anh cũng là người thú vị nên đã trực tiếp đến tìm Tô Đan Hồng trò chuyện một hồi lâu, liên tiếp mấy ngày đều tới, mỗi ngày đều kể mấy chuyện bát quái cho Tô Đan Hồng, Tô Đan Hồng mới đầu còn cảm thấy thú vị nhưng sau đó cô không còn kiên nhẫn nữa. Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của cô, lúc này vợ Đại Dũng mới không đến quấy ray nữa, nhưng cũng không có ý kiến gì, sau khi cùng Tô Đan Hồng tán gẫu, cô vô cùng bội phục Tô Đan Hồng, nhất là một thân khí phái của cô, nhìn là biết người có tiền. Bây giờ cô ấy cũng là bà chủ của cô, cho nên vợ Đại Dũng ở ngoài vô cùng bảo vệ Tô Đan Hồng, nhất là đối với người lần trước nói Tô Đan Hồng không cho mượn sữa thì cũng không cho sắc mặt tốt gì.

Tô Đan Hồng biết chuyện này thì cũng chỉ lắc đâu, một loại gạo trăm loại người, không có gì là không thể. Mặc dù vợ Đại Dũng là người lắm mồm nhưng nếu nói là người có lòng dạ xấu thì cũng không đến mức đó, còn về Quý Đại Dũng thì đúng là người làm việc giỏi giang.

Hiện tại mỗi ngày đều ở trên núi tu sửa phòng ốc với Quý Quang Tông, hai người đều rất bận rộn, Tô Đan Hồng mang theo Nhân Nhân và Tường Tường lên nhìn thì thấy hiệu suất rất cao.

Về phân dê núi được nuôi thả, số lượng cũng không ít, gân bốn mươi con, trên núi mọc tùm lum cỏ linh lăng, xuân mới đến đã lân lượt mọc ra rồi.

Nhóm con cừu non cũng bắt đầu cho ăn, Tô Đan Hồng làm không ít nước linh tuyên cho bọn chúng uống, cỏ linh lăng trên mặt đất cũng được tưới không ít nước linh tuyên, còn có cây ăn quả đều lớn lên tương đối tốt.

Mẹ Quý cảm thấy đất ở vườn trái cây thứ tư để không quá nhiều, có chút lãng phí nên muốn trồng dâu tây, nhưng Quý Kiến Quân không đồng ý.

"Bên kia nuôi dê núi rất tốt, đừng trông nhiêu thứ hỗn tạp quá." Quý Kiến Quân nói.

Cha nuôi anh tới, giúp đỡ nhìn dê núi là được, cái khác không cân làm, cũng để ông cho ông hưởng thụ được một chút yên tĩnh. Nguoc lai la sau khi giao SU Trương tới đây, lại để mẹ Quý trông lên, không chỉ có các loại dâu tây, mà còn có cả dưa hấu, đất trống để không như vậy không phải rất lãng phí sao? Thời điểm cuối tháng tư, phòng ở ở vườn trái cây thứ tư đã làm xong, nhưng bên này không kéo được điện, bởi vì khoảng cách có chút xa, bất quá trên núi có nhiều cây ăn quả như vậy, dù trời nóng cũng sẽ không nóng quá, lại nói, không chỉ bên này không có, nhưng chỗ khác cũng chỉ có vườn trái cây thứ nhất mới có, những vườn trái cây khác không có, càng không nói tới đập chứa nước. Cũng chỉ có thể ở trước như vậy, nếu thật sự nóng quá thì anh sẽ mang một chút băng lên để tránh nóng.

Sau khi phòng ở ở vườn trái cây xây xong thì trên cơ bản công việc của Quý Đại Dũng cũng ngừng, nhưng Quý Kiến Quân không phải là người qua cầu rút ván, để anh học cách đi xe máy, sau đó cùng Quý Kiến Hà đi giao hàng, liên hệ các chợ xung quanh, nhìn nhà ai muốn: lấy hàng, khi đạt được số lượng nhất định thì sẽ giao hàng qua. Sau một tháng thì có thêm không ít đơn hàng, lại có ba mươi mẫu đất ở đây, còn cần phải xay ngũ cốc cho heo, gà, vịt ăn, tóm lại cho Quy Đại Dũng một công việc thì Quý Kiến Quân vẫn cảm thấy có lời. Nhưng mà Quý Đại Dũng cũng là người cuối cùng rồi, bởi vì trên cơ bản sản nghiệp đứng tên anh cứ như vậy hoạt động đã, không cần nhận thêm người. Dâu tây và dưa hấu ở vườn trái cây cũng bắt đầu lần lượt được đưa ra thị trường, năm nay chín nhanh hơn so với mọi năm, so với trước đây thì chất lượng cũng ngon không kém.

Lúc này năm ngoái Tường Tường còn chưa biết ăn, năm nay đã bắt đâu mọc răng rồi, cái gì cũng gặm, thằng nhóc này rất thích ăn dâu tây, nhướng mày mút lấy mút để, không muốn buông tay.

Hôm nay, lúc Quý Kiến Quân trở vê thì sắc mặt không tốt lắm. Khó có khi sắc mặt anh không được tốt như vậy, anh không nói, Tô Đan Hồng cũng không hỏi, chờ anh chuẩn bị xong thì sẽ tự nói.

"Vợ à, anh định mang một ít tiên cho chiến hữu của anh." Quý Kiến Quân có chút áy náy nhìn vợ anh.

Tô Đan Hồng không hiểu cho lắm: "Sao vậy?"

Cô biết mặc dù anh xuất ngũ nhưng hàng năm vẫn sẽ gọi điện thoại liên hệ với những chiến hữu khác, tình bạn của đàn ông không phải phụ nữ có thể hiểu được.

Phụ nữ có đôi khi thấy bạn đẹp hơn, gia cảnh tốt hơn, ăn mặc xinh đẹp hơn cũng thành lý do để trở mặt, nhưng đàn ông thì không.

Mà nếu có thì căn bản không phải là đàn ông.

Như năm ngoái, anh còn gửi cho chiến hữu ở bộ đội hai mươi cân thịt khô để bọn họ làm đồ nhắm!

Nhưng những chuyện này, Tô Đan Hồng không quản anh, ngược lại không nghĩ tới anh sẽ nói tới chuyện này.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 304