trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 308

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

Ngày hôm sau, Tường Tường để anh hai của mình đi, nhưng khi thấy hai tay anh hai trống trơn quay về, thì thăng nhóc này trực tiếp bùng nổ, nắm lấy tay anh hai nó cắn một cái, khiến anh hai nó như muốn khóc thét lên. Muốn đánh nhưng lại không xuống tay được, chỉ có thể tự mình khóc. Dấu răng kia cũng đã tím xanh lên luôn rồi, đủ để thấy thằng nhóc Tường Tường này đã dùng hết sức để cắn. Tưởng như vậy là xong sao, Tường Tường còn chưa tính sổ với anh hai nó xong đâu, bắt đầu ném đồ chơi của anh hai, còn ném chiếc xe đồ chơi mà anh hai nó yêu thích nhất xuống đất.

"Anh lên núi hái dưa hấu xuống cho eml”" Te Tê kêu lên.

-Đi?` Tường Tường nhìn anh nó. " Đúng, anh đi liên đây, em ở nhà chờ anh, đừng ném nữal" Tê Te nói.

"Đi." Tường Tường ném đồ chơi, giơ nhẹ cằm nhìn anh nó.

Te Tê nước mắt lưng tròng đi lên núi, Nhân Nhân cũng cùng đi, nếu không một mình nó không ôm được, chờ sau khi hai anh đều đi thì Tô Đan Hồng bắt đầu giáo huấn con út: "Thăng nhóc thối, sao con lại cắn anh con mạnh như vậy? Anh con như muốn khóc lên rồi."

Cô mới đầu cũng không biết, đang bận rộn trong bếp, mới đi ra đã thấy Te Te bị thằng nhóc này cắn một cái.

Tường Tường nói: Dual

Nó buổi sáng còn nhớ, nên anh hai muốn đi đập chứa nước, nó mới không di theo, chỉ đợi dưa hấu thôi, thế nhưng vậy mà anh hai lại tay không trở về, nó làm sao bỏ qua cho anh nó được? "Anh hai con không mang về nhưng trên núi không phải có đây hay sao, gọi anh con hái xuống là được mà." Tô Đan Hồng nói: "Lần sau không được phép cắn anh hai con, bằng không bị anh đánh, mẹ cũng mặc kệ con..

Bên này, Te Tê cùng anh cả nó đi lên núi, cũng nói: 'Em ba giờ không dễ lừa gạt nữa rồi, nó còn nhớ kỹ muốn ăn dưa hấu!"

Nó nghĩ là em trai sẽ quên nhưng không ngờ lại còn nhớ kỹ.

"Nó lớn vậy rôi nên đương nhiên sẽ nhớ kỹ, em trước kia cũng vậy, vừa đến hè đã muốn anh mua kem cho ăn, anh không có tiên, em còn gào lên nữa, rất phiền." Nhân Nhân nói. "Em có sao?” TeTevo cùng kinh ngạc.

"Đương nhiên là có, chỉ là em không nhớ rõ mà thôi. Nhân Nhân rộng lượng nói, nó quen rôi, dù gì nó cũng có hai thằng em trai.

"Về sau không thể lừa em ba nữa rồi." Tê Tề lại thở dài.

"Nếu không sợ bị em ba cắn thì em cứ thử lừa nó nữa xem. Nhân Nhân nhếch miệng cười nói.

Te Tê bĩu môi, cũng chính bởi vì nó là em trai cậu thôi, chứ mấy đồng bọn bên ngoài có đứa nào đánh thắng cậu?

Hai anh em đi lên núi, Tê Te liên nói với bà nội, sau đó đem dấu răng bị cắn bầm cả tay cho bà nội nhìn.

Mẹ Quý vô cùng đau lòng, nói: "Sao hàm răng nhỏ của Tường Tường lại sắc bén như vậy chứ, đã thấy m.á.u luôn rồi, có đau hay không? Để bà lấy thuốc bôi cho cháu.

Te Tê để bà bôi thuốc cho cậu, lúc này hai anh em mới ôm dưa hấu xuống, cũng không lớn lắm, bằng không thì cũng không ôm được.

Mẹ Quý cảm khái nói với cha Quý: "Mới chớp mắt mà Tường Tường đã cắn người được rồi." "Nhanh đi nhặt trứng gà đi, Kiến Quân còn muốn nuôi ba anh em tụi nó lên đại học, còn phải cưới vợ nữa, cần chi tiêu rất nhiều." Cha Quý còn có thể không biết bà muốn nói gì sao, trực tiếp xua đuổi bà rồi nói.

Mẹ Quý nói: "Trứng gà vừa nhặt xong rồi." Rồi tiếp tục nói: "Lý Trí có phải đang được nghỉ hè không, sao không mang Viện Viện tới nhỉ, Viện Viện rất thích ăn dưa hấu."

"Cái gì ngon thì đều thích ăn." Nói đến cháu gái thì cha Quý cũng đau lòng, nói.

Lân trước vẫn còn một rổ dâu tây, nhờ lúc Tô Tiến Đảng đi ngang qua thôn Đại Loan thì thuận đường đưa cho cháu gái, cũng mang cả dưa hấu qua. Nhưng mà bây giờ chắc đã sớm ăn hết rôi.

Khi mọi người dân quên thì ngày thứ hai Lý Trí đã mang Viện Viện đến đây.

Viện Viện hiện tại đã một tuổi, nói đã được rõ ràng, chỉ là có chút ngại ngùng.

Ba ngoại. Lúc gọi mẹ Quy là bà ngoại nghe như muỗi kêu, nếu không chú ý thì sẽ không nghe thấy.

"Ôi" Mẹ Quý vô cùng đau lòng, liền ôm lấy cháu gái đáng thương: "Đi, bà ngoại dẫn cháu đi ăn dưa hấu."

Viện Viện vội vàng nhìn về phía ba bé.

Đi cùng bà ngoại con di Lý Trí nói.

Viện Viện lúc này mới đồng ý đi. Đi theo bà ngoại đến đây, mẹ Quy cho bé chọn một trái dưa hấu: "Trái này được không?”

"Dạ được." Viện Viện cũng rất vui vẻ, con mắt lóe sáng lên kìa. Bé rất thích ăn dưa hấu, lần trước ở nhà bà nội có, ăn vô cùng ngon.

“Cha con ăn nữa.' Viện Viện lại nói.

Mẹ Quý chua xót trong lòng, nói: "Được rồi, cùng ăn với cha con nhé." Mẹ Quý ôm dưa hấu, để Viện Viện tự mình đi, Viện Viện vô cùng hứng thú với vườn trái cây, rõ ràng là rất thích nơi này, ăn dưa hấu xong còn lôi kéo cha bé cùng nhau đi dạo.

Mang Viện Viện đi dạo đi. Mẹ Quý đang hâm canh gà, nói.

Bà giữ Lý Trí lại ăn cơm tối.

Lý Trí dắt Viện Viện đi xem chuồng gà trước tiên.

Viện Viện trừng lớn mắt: "Nhiều gà quá.

" Đúng vậy đó, đây là của nhà bác ba con, Viện Viện có thích không?” Lý Trí cười nói.

"Dạ." Viện Viện gật gật đầu. Lý Trí đưa cô đi lấy cỏ linh lăng cho gà ăn, sau đó đi nhìn de núi. Dê núi tương đối ít thấy nên khi Viện Viện thấy liền trừng lớn mắt, vô cùng thích, Lý Trí để bé sờ lông dê, con bé vui đến mức mắt nheo lại luôn rồi.

Xế chiều hôm nay bé trôi qua rất phong phú, nhìn gà rồi lại nhìn dê, nửa đường thì gặp Tê Tê đang lên núi.

"Viện Viện tới rôi.' Tê Te là một thằng nhóc rất nhiệt tình, cậu còn nhớ rõ Viện Viện, dù sao thì Lý Trí cũng thường xuyên mang bé tới.

"Đây là anh họ Te Lý Trí giới thiệu nói. "Anh." Viện Viện sợ người lạ, nhỏ giọng kêu lên.

"Ừ, Viện Viện, em có ăn dưa hấu không? Anh dẫn em đi xem. Te Tề nói.

"Ăn." Viện Viện nhỏ giọng nói. "Quả sung thì sao? Em nhất định chưa từng thấy qua, bên kia có một gốc cây lớn lên nhanh nhất, hiện tại cũng kết quả rồi, quả sung ăn rất ngon đó." Tề Tê nói.

Viện Viện dù sao cũng còn nhỏ nên đã bị anh họ thuyết phục, Lý Trí cũng thúc giục nên cô bé đã cùng anh họ đi qua nhìn quả sung rồi.

Dù sao thì cũng ở trong vườn trái cây nên Lý Trí cũng yên tâm, không quản nữa.

Ngược lại là mẹ Quý thì nói: "Tính tình của Viện Viện cũng quá nhát gan rồi, sau này lớn lên dễ ăn thiệt thòi."

"Do ở bên kia con bé không có bạn chơi. Lý Trí nói: Đợi con bé lớn thêm tí nữa thì con sẽ đưa bé đi nhà trẻ."

"Lý Trí à, con có muốn để Viện Viện được nuôi dưỡng ở đây không? Bên này có Nhân Nhân, Te Tê, còn có Tường Tường đều ở đây, ai cũng là đứa hướng ngoại, Viện Viện hướng nội như vậy, ở cùng với nhiêu anh họ, tình cảm cùng lớn lên từ nhỏ cũng không giống nhau." Mẹ Quy noi.

Lời này là lời nói thật, cùng nhau lớn lên thì cho dù chỉ là hàng xóm thì cũng có một phần tình nghĩa khó bỏ, nếu không cùng nhau lớn lên, cho dù có là ruột thịt thì cũng sẽ như có một tấm vách ngăn cách, nói gì tới anh em họ.

Về sau nếu thực sự có chuyện gì, người có thể để Viện Viện dựa vào chính là những người anh họ này, anh không có cách nào ở bên con gái cả đời.

Cho nên, đối với lời đê nghị của mẹ vợ, Lý Trí thật sự động tâm.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 308