trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 307

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

Sau khi giữ bọn họ ở nhà ăn bữa cơm, Quý Kiến Quân liên dẫn bọn họ lên huyện thành, lái xe đưa bọn họ đi.

"Chú, ngay cả ô tô chú cũng lái được ạ!" Tiêu Tuấn lần đầu ngồi ô tô, vô cùng kích động.

Đúng vậy, sau này chờ cháu lớn lên có bản lĩnh rồi, cũng có thể lái. Quý Kiến Quân cười nói. Trước tiên đưa bọn họ di lên trên trấn đến cửa hàng bách hoá mà anh và Chân Miêu Hồng cùng mở mua nồi chén gáo chậu, tiền là do anh đưa, đều là dựa vào giá nhập hàng, không đắt.

Nhưng cho dù là như thế, mua xong cũng phải mấy chục đồng. Đại Quân muốn trả tiên, Quý Kiến Quân nói: "Mấy thứ này để em trả, em cũng chỉ trả cho anh được như vậy, những cái khác anh đều tự mình đi mua."

Trước khi đưa bọn họ qua huyện thành, liên đi tìm ông Tần, ông Tân đưa họ tới cửa hàng này, Quý Kiến Quân vừa thấy cửa hàng liền rất vừa lòng.

Cửa hàng rất rộng, nhưng còn chưa dọn dẹp, Quý Kiến Quân và ông Tần liên bắt đầu giúp đỡ bọn họ dọn dẹp, hơn một giờ đồng hồ đã dọn gân xong rồi. "Hôm nay nghỉ ngơi, ngày mai em sẽ chuyển hàng hóa lại đây." Quý Kiến Quân nói.

Được. Đại Quân nghiêm túc gật đầu nói.

Mẹ Đại Quân cũng rất vui mừng, hiển nhiên điều kiện này còn tốt hơn so với suy đoán trước đó của bà ấy, Quý Kiến Quân cũng không khoác lác, điều kiện nhà anh đúng là rất tốt, ngay cả TV cũng mua được.

Chuyện bên này của Đại Quân, xem như chậm rãi ở huyện thành sống yên ổn như vậy, trở vê nhà, Tô Đan Hồng liên nói: "Sổ sách gì đó, em cầm từ chị cả Hà, liền dựa theo sổ sách kia.

"Ngày mai chuyển hàng hóa qua đi, anh sẽ nói với anh ay” Quý Kiến Quân nói.

Tô Đan Hồng cũng không can thiệp vào cái khác nữa, người tên là Đại Quân kia vừa nhìn đã biết là người không tồi, mẹ anh ta và con trai anh ta cũng tốt, cho nên cô cũng không nói cái dì.

Nhưng tiên đề tất cả này là thành lập trên cơ sở họ chép kỹ sổ sách cho cô, nếu không khớp, vậy cô sẽ trực tiếp nói rõ. Ví như chị dâu cả Vân Lệ Lệ, cô sẽ không khách khi. Cô chính là dùng tiên thuê người, cũng không phải là dê béo, có thể tùy ý để cho chị dâu cả Vân làm thịt, mãi cho đến bây giờ, sổ sách cũng không có gì bị chênh lệch, cho nên Tô Đan Hồng còn tiếp tục để cho hai người bọn họ trông, nếu không cô đã sớm đổi người rồi. Mặc dù là anh cả Vân Lệ Lệ, cô cũng sẽ không khách khí.

Người làm nhiều người như vậy nên nói nhân tình thì phải nói, nhưng đối với thứ có tính nguyên tắc thì tuyệt đối sẽ không lui nửa bước.

Bây giờ chính là mùa thu hoạch dâu tây trên núi, mỗi ngày đều sẽ vận chuyển không ít dâu tây đi ra ngoài, Tô Đan Hồng nhàn rỗi không có việc gì làm, liền bớt thời giờ làm một chút mứt hoa quả dâu tây.

Giữ lại để nhà mình ăn, không mang ra bên ngoài, mấy anh em Nhân Nhân đều rất thích ăn, đặc biệt là Tê Tê, nói mứt hoa quả dâu tây còn ngon hơn kẹol "Nếu con nghe lời, sau này mẹ hàng năm đều sẽ làm cho con." Tô Đan Hồng hứa hẹn nói.

"Con đương nhiên nghe lời rồi, con có lúc nào không nghe lời đâu?” Tê Tê liên nói.

"Biết là con nghe lời, cho nên để cho con tiếp tục duy trì nghe lời, không có ý nói là con không ngoan." Tô Đan Hồng nói.

Te Tê lúc này mới gật gật đầu, tương đối vừa lòng.

Sau mùa dâu tây, chính là mùa dưa hấu ra thị trường.

Đồng thời còn có thịt dê.

Năm trước mổ không hết dê, để lại một ít dê nhỏ, mấy tháng qua đi, dê nhỏ cũng đã trưởng thành.

Cho nên vừa bán trái cây, Quý Kiến Quân cũng vừa bắt đầu bán thịt, cá trong đập chứa nước bên kia cũng bán, anh lại nhập về một đám giống cá, tất cả deu cho vào đập chứa nước, cá được vớt lên nếu là quá nhỏ, vậy sẽ thả lại, nếu là có thể mổ, vậy trực tiếp bán đi, mỗi ngày đều phải vớt không ít cá.

Hôm nay Quý Kiến Quân cầm hai con cá lô to trở vê, mang một con đi lên trên núi, dư lại một con để nhà ăn.

Giống cha chúng nó, Nhân Nhân cùng Te Tê cũng rất thích ăn cá, bây giờ Tô Đan Hồng đã bắt đầu cho Tường Tường ăn món chính, thịt cá cũng cho ăn, ăn đến gần no, lúc này mới cho nó đi chơi.

Anh Đại Quân bên kia có quen không?" Tô Đan Hồng hỏi.

Kể từ khi đón Tiêu Đại Quân qua đây, đã qua đi nửa tháng.

Quý Kiến Quân gật đầu: "Sao có thể không quen được, mỗi ngày đều có không ít việc, bên kia bán cá rất tốt.

Đại Quân mổ cá, những việc khác đều là do mẹ Đại Quân phụ trách, nhưng cũng không bao nhiêu đồ vật, chính là trứng gà tươi, trứng gà và trứng vịt ướp, còn có hoa quả tươi nào đó.

Chủ yếu chính là bán cá kiếm tiên, lợi nhuận không gian cũng lớn.

Một tháng cho 80 đồng tiền lương, cửa hàng rất rộng, hoàn toàn có thể để người ở, một chút cũng không chen chúc, các phương tiện bên trong cũng tốt, chỉ là cũ một chút, dù là như vậy, thì điêu kiện cũng khá hơn nhiều so với quê của Đại Quân. Chủ yếu là nơi này rất náo nhiệt, phồn hoa.

Quan trọng nhất chính là có việc làm, một ngày bận rộn đều rất phong phú, cũng không rảnh để nghĩ cái khác.

Nghe nói đã ổn định Tô Đan Hồng liền mặc kệ, khi đi lấy sổ sách lấy vê, Tô Đan Hồng rất vừa lòng.

Những ngày bận rộn trôi qua rất nhanh, sau khi bước vào tháng 5, trời bắt đầu nóng, tới tháng sáu, trời giống như giảm nhiệt. Lúc này dưa hấu nhà cô vô cùng bán chạy, dưa hấu không đắt, bán sỉ ra ngoài một cân một hào, chuyển đi cửa hàng nhà mình bán, một cân ba hào hai, chuyển qua thành phố Đại Học bên kia sẽ đắt hơn một chút, một cân gân bốn hào, hơn nữa thành phố Đại Học còn tương đối đặc biệt một chút, bởi vì không bán miếng nhỏ, ít nhất phải một nửa, một nửa của một nửa thì không bán, quá lẻ tẻ. Trên cơ bản dưa hấu nhà anh mọi người đều trực tiếp mua cả quả, có không ít người như ông cả Cao trực tiếp mua hai quả. Hương vị của dưa hấu này rất ngon, rất ngọt, nếu để trong tủ lạnh rồi lấy ra ăn, trong mùa hè nóng nực như này, cảm giác kia không nói đến sảng khoái như nào.

Bây giờ Tường Tường đã có thể ăn, thằng nhóc này gặm vô cùng vừa lòng, nhưng Tô Đan Hồng không cho ăn nhiều, bình thường cũng chỉ cho nó ăn một miếng nhỏ, ăn xong nó còn muốn ăn nữa, Tô Đan Hồng liên không cho, nó khóc cũng không có tác dụng, sau vài lân như thế, nó sẽ không khóc nữa, ăn xong nó sẽ tự mình đi chơi, hiện tại nó đã biết đi đường, thất tha thất thểu giống như hai anh trai của nó, đều thích đi chỗ Đại Hắc tìm Đại Hắc chơi.

Hôm nay Te Te trở về liên nhìn thấy em trai nó nắm lông của Đại Hắc, lập tức nói: "Tường Tường, mau buông ra, Đại Hắc sẽ đaul”

"Không. Thằng nhóc này đã biết phun ra chữ đơn giản, tỏ vẻ rất rõ ràng, nó sẽ không bỏ. Không chỉ có không bỏ, tay còn nắm chặt Đại Hắc một chút, Đại Hắc không có phản ứng gì, nhưng Tề Tê lại đau lòng không thôi, hiện tại Đại Hắc đều là do nó cho ăn!

"Nếu em buông ra, anh sẽ cho em ăn một muỗng dưa hấu.' Te Te lại nói.

Dưa?" Tường Tường nhìn anh trai nó.

Đúng vậy, cho em ăn dưa, em qua đây với anh di Tê Tê nói. Tường Tường liên buông Đại Hắc ra, sau đó đi theo nó cùng nhau qua đây, Tê Tê câm lấy một miếng dưa hấu mà mẹ thái xong để trên bàn, chia với em trai, mỗi người ăn một miếng, chờ đến khi Tô Đan Hồng từ trong phòng bếp di ra, hai thằng nhóc này đã ăn xong rồi.

"Em trai con đã ăn rồi, không được cho nó ăn nữa. Tô Đan Hồng liền nói.

"Con không cho ăn nhiêu, em con chỉ ăn một chút thôi." Tê Tê nói: Anh con đâu?”

Anh con và cha con đi đập chứa nước nhặt trứng vịt rôi." Tô Đan Hồng nói.

"Sao lại không gọi con!" Tê Te liền nói.

"Con đi ra ngoài đi chơi rồi, làm gì biết đi đâu để tìm con?" Tô Đan Hồng không thèm để ý nói: Me nghe nói ngày mai bọn họ còn đi nữa.

"Thế ngày mai con không ra ngoài chơi nữa!" Tê Tê lập tức nói.

'ĐịU Bên kia Tường Tường cũng nói theo.

Te Tê sửng sốt, vội vàng an ủi nó: "Em trai ở nhà cùng mẹ, anh đi hái dưa hấu về cho em ăn." Đương nhiên là lừa em trai nó, nếu không bị em trai nó quấn lên, ngày mai nó sẽ không đi được.

Dua? Tường Tường nhìn nó. " Đúng vậy, hái dưa hấu cho em ăn!" Te Tê nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 307