trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 306

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

55 đồng?" Đại Quân trừng lớn mắt. "Như thế nào, anh còn chê ít à?" Quý Kiến Quân nói. "Không phải, là quá nhiều!" Đại Quân vội vàng lắc đầu nói: " Tôi biết con người Kiến Quân cậu, nhưng cậu không cân vì giúp đỡ tôi mà như vậy, nhà cậu còn nuôi ba cháu trai của tôi nữa." Quý Kiến Quân cười cười: "Em không có tính riêng cho anh đâu, công nhân bên em, một tháng là 55 đồng, người làm của em cũng gân hai mươi người." Hai mươi công nhân? Đại Quân trợn mắt há hốc mồm. " Đúng vậy, một tháng tiên lương em phải trả đến một nghìn đồng. Quý Kiến Quân gật đầu nói: Anh có đi làm không?” "Gánh nặng của em có nặng quá không?” Đại Quân lại hỏi. "Không, anh như này chỉ là một chân không đi được mà thôi, còn có thể mổ cá còn có thể chặt thịt mà, đi qua bán cá bán thịt cho em cũng được, bác gái giúp đỡ bán một ít hàng hoá, cả tiên lương của hai người em tính 80 đồng, còn về hàng hoá, em sẽ bảo người chuyển đến, không cân anh tới lấy." Quý Kiến Quân nói. Đại Quân không nói chuyện. "Vấn đề đi học của cháu trai, anh cũng không cần lo lắng, huyện thành bên kia tiểu học và trung học cũng có, trung học phổ thông cũng có.' Quý Kiến Quân nói, nói xong cái này, anh võ võ bả vai anh ta: "Nhanh, mau quyết định, em còn cố tình bỏ thời gian tới đây, trong nhà còn bận lắm, cả đi cả về một lần này cũng gân tám chín ngày.' “ Tôi thương lượng với mẹ tôi một chút. Đại Quân nói.

"Được." Quý Kiến Quân gật đầu. Đại Quân liên nói với mẹ anh ta, mẹ Đại Quân vừa nghe, cũng rất không nỡ rời bỏ nơi này, suy cho cùng thì nơi này mới là nhà bà ấy.

Nhưng bà ấy biết, đi theo người chiến hữu này của con trai mình mới là lựa chọn tốt nhất, trong nhà, con dâu bỏ đi với người khác, thanh danh đã rất xấu, cháu trai cũng không dám ngẩng đầu mà đi.

"Đi cùng Kiến Quân thôi, qua bên kia dù khổ một chút thì cũng sẽ tốt hơn nơi này." Mẹ Đại Quân thở dài nói.

"Khổ cái gì chứ, chờ đi bên kia bác gái sẽ biết, mấy người làm lâu dài nhà con, năm nay đều đổi nhà mới rồi!" Quý Kiến Quân Cười nói. Mẹ Đại Quân nghe vậy cũng cười: "Bác không câu cái khác, chỉ cân sống tốt qua ngày là tốt rồi."

"Đó là đương nhiên ạ, nếu không đi được cháu còn có thể mang Đại Quân đi qua sao?” Quý Kiến Quân nói: "Se hộ khẩu gì đó, tất cả đều mang theo, về sau không biết có trở về nữa hay không, lỡ như mua nhà ở bên kia, vậy ở bên kia sống luôn.

Không nghĩ tới anh đã nghĩ xa như vậy, nhưng Đại Quân rõ ràng là đồng ý, nơi này, anh ta thật sự không muốn ở lại.

Mẹ Đại Quân hiện tại cũng mặc kệ mọi chuyện, lúc trước con dâu này là bà ta định ra, Đại Quân không đồng ý, chỉ là đã định rồi, vậy chỉ có thể cưới vê. Sau đó không những ham ăn biếng làm mà còn không phải là cô con dâu tốt.

"Tiền này cậu lấy vê đi, sau này bên kia có tiền lương rồi." Đại Quân đem 500 đồng đưa lại cho Quý Kiến Quân.

Quý Kiến Quân nói: "Được nồi, anh tự mình giữ lại tiêu đi, tối nay còn phải chiêu đãi em mà, còn về tiên này, sau này anh tích cóp đủ, cuộc sống ổn định rồi, anh trả lại cho em, đến lúc đó anh xem em có lấy không."

Nói đến điều này, Đại Quân liền không có nói thêm cái gì nữa, thể hiện chấp nhận.

Hiện tại đã không còn sớm, Quý Kiến Quân tự nhiên sẽ ở lại, sáng mai lại đi, nhưng vẫn cùng Đại Quân đón con trai Tiêu Tuấn của anh ta tan học về, thuận tiện xin thôi học ở đây.

Đại Quân họ Tiêu, con của anh ta lấy chữ Tuấn, tên đầy đủ Tiêu Tuấn.

Nhìn thấy cha nó tới, Tiêu Tuấn liền chạy tới, loại người tương đối linh hoạt này sẽ không khô khan.

"Đây là chú con. Đại Quân giới thiệu nói.

"Chú!" Tiêu Tuấn nhìn Quý Kiến Quan goi.

Quý Kiến Quân đáp một tiếng, trên đường vê nhà, Đại Quân liền thuận tiện mua một con gà mái và bảy tám quả trứng gà của người trong thôn, sau đó xách mang về nhà.

Đêm nay có gà ăn sao?" Tiêu Tuấn sáng mắt nói.

"Không có lễ phép." Đại Quân mắng nhẹ, nhưng lại có chút khó xử, trong nhà thật là không có gì cả, căn bản không có gì tốt để chiêu đãi Kiến Quân, gà này còn phải dùng tiền của Kiến Quân mua.

"Không có gì." Quý Kiến Quân xua tay nói. Đại Quân xách gà trở về, mẹ Đại Quân cũng không nói gì, liên nấu sôi nước mổ gà, Quý Kiến Quân đang nói chuyện với Đại Quân, nói bên anh phát triển rất tốt, thằng nhóc Tiêu Tuấn này năm nay học lớp năm rồi, nghe thấy rất hứng thú.

"Đi bên kia, mỗi ngày đều có thể ăn thịt sao?" Tiếu tuấn lớn lên rất gầy, gây như khỉ vậy.

Một cân thịt mới bao nhiêu tiên? Muốn ăn mỗi ngày đều có thể ăn." Quý Kiến Quân nói.

"Chú cao lớn như vậy, là ăn thịt mới lớn như vậy sao?” Tiêu Tuấn hỏi.

" Đúng rồi, không ăn thịt như thế nào lớn được, nếu là người khác đánh con, con còn đánh không lại người ta." Quý Kiến Quân nói. "Con ở trong trường học cùng người khác đánh nhau sẽ đánh không lại, sức lực của con kém hơn bọn họ." Tiêu Tuấn nói.

'Khi nào cùng người khác đánh nhau?" Đại Quân mới biết được việc này, đen mặt nói.

"Bọn họ mắng con, con liền đánh nhau với bọn họ, không phải chuyện lớn gì cả. Tiêu Tuấn liền nói.

"Trẻ con lớn như này, ai chưa từng đánh nhau chứ. Trong lòng Quý Kiến Quân có suy đoán, ngoài miệng nói. Đại Quân cũng không nói cái gì nữa, hiển nhiên trong lòng anh ta cũng rõ ràng, tất nhiên là những đứa trẻ trong trường học nói chuyện của mẹ nó.

Một con gà một nửa hầm, một nửa kia xào, thơm ngào ngạt, vô cùng ngon.

Đối với Quý Kiến Quân ăn quen đồ ăn do vợ mình làm mà nói, cái này không hiếm lạ như vậy, nhưng suốt dọc đường anh cũng chưa ăn gì vào bụng, anh ăn ba chén cơm, cùng với thịt gà xào ớt xanh, rất ngon.

Ngày hôm sau, Quý Kiến Quân mang theo cả nhà bọn họ xuất phát, trừ một ít quần áo thay, những cái khác deu không mang theo, Quý Kiến Quân nói, qua đi bên kia lại mua mới, nếu không đồ vật quá nhiều, không dễ chuyển.

Mà khi Quý Kiến Quân dẫn người ở bên này, thì bên kia Tô Đan Hồng đã ở huyện thành, dưới sự giúp đỡ của ông Tân đã làm xong cửa hàng.

Thật ra ông Tân không quen biết Đại Quân, nhưng đều là một chỗ, sau khi biết được cảnh ngộ của anh ta, cũng cảm khái không thôi, sau đó liên đem chuyện này gói lại.

Ông ấy giúp đỡ tìm một cửa hàng, giá là Tô Đan Hồng tự mình qua đây thảo luận, 4000 đồng. Vị trí của cửa hàng này không tệ, cái này giá, cũng được xem là hợp lý, suy cho cùng thì giá thị trường bây giờ không giống với trước kia.

Làm xong hết tất cả thủ tục, cửa hàng này viết dưới danh nghĩa của Tô Đan Hồng cô.

Cô đã làm xong chuyện của cửa hàng, phân còn lại sẽ giao cho Quý Kiến Quân.

Sau vài ngày trở vê, Quý Kiến Quân liền mang cả nhà Đại Quân vào trong nhà ăn một bữa, Tô Đan Hồng xuống bếp làm đồ ăn, Đại Quân có chút ngượng ngùng, bởi vì anh ta ăn có chút nhiều, ăn hẳn bốn bát cơm to, không có cách nào khác, thật sự đồ ăn em dâu làm quá ngon. Thịt kho tàu, thịt xào ớt xanh mỗi món có một đĩa nhỏ, còn có hai con cá lớn, cà chua xào trứng, và một món canh mướp. Vô cùng phong phú, quan trọng nhất, hương vị cũng vô cùng ngon.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 306