trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 331

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~7 phút

that vong

Mẹ Quý đúng thật là tính để Quý

Vân Vân trở về ăn tết.

Vì thế bà còn cãi nhau một trận

với cha Quý.

"Bà cho nó trở vê ăn tết, bà coi

thằng lớn chỗ nào? Bà còn

muốn không có một năm mới

tốt lành!" Cha Quý mắng.

Sao ông không có lương tâm

vậy, con bé là con gái chúng ta,

con ruột, không phải nhặt từ

ngoài về!" Mẹ Quý nói.

"Thì sao? Đứa con gái như thế

tôi đã sớm nói với bà rồi, coi

như không có, bà còn dám lừa gạt chúng tôi âm thâm lui tới với nó? Có phải bà sống tốt quá nên lấp hết não bà rôi không? Năm kia bà còn bị nó chọc giận đến nỗi nằm viện!" Cha Quý mắng.

"Không phải đều đã qua rồi sao? Bây giờ Vân Vân đã biết sai, không thể cho con bé một cơ hội? Mẹ Quý nói.

"Tổ tiên nhà Lão Quý tôi đều bị nó làm mất hết thể diện, bà còn muốn tôi cho nó một cơ hội, từ nhỏ đến lớn, có thứ gì tốt đều cho nó trước, tôi tự hỏi nhà Lão Quý không làm chuyện gì có lỗi với nó, nó báo đáp nhà Lão Quý như vậy? Bà còn muốn nó trở vê làm gì!" Cha Quý cả giận nói. Mẹ Quý biết bạn già quyết tâm không cho con gái trở về.

Vì thế, ngày 28 tháng chạp, mẹ Quy ngã bệnh.

Vốn tưởng lần này đám con dâu đều đến, đặc biệt là nhà thằng ba.

Con bé vẫn luôn là đứa hiếu thảo nhất.

Chỉ cân nhà thằng ba về, bà có thể nói với cô, để cô nói với Kiến Quân, khiến Kiến Quân đến đây thuyết phục cha nó cho Vân Vân trở vê.

Chỉ là ngoài dự kiến của bà ta là, bất kể là Phùng Phương Phương, Quý Mẫu Đan, cùng với Vân Lệ Lệ từ thành phố Giang Thủy trở ve deu qua thăm bà, nhưng chỉ có mình Tô Đan Hồng lười không đến.

Nhưng vẫn sai Nhân Nhân tặng canh thể hiện tâm ý, ngoài ra không còn gì khác.

Bởi vì, Tô Đan Hồng cũng đang bi bệnh nhẹ.

Mẹ chồng cô có ý định gì, Tô Đan Hồng thừa biết, nhưng sao cô có thể thuận theo ý bà làm cho cả bản thân lẫn Quý Kiến Quân đều khó chịu?

Quý Kiến Quân không muốn thấy Quý Vân Vân trở về, Tô Đan Hồng cùng không muốn.

Cho nên chuyện này không thể thương lượng. Đối với chuyện Tô Đan Hồng không đi, Vân Lệ Lệ, Phùng Phương Phương và Quý Mẫu Đan đều hơi rau rĩ.

Họ là được chứng kiến tính tình tiện tay của Tô Đan Hồng một lân nữa.

Chuyện cô không muốn thì dù mẹ Quý có giả bệnh cũng không không có cách nào ép cô.

Trên thực tế, ngoại trừ Tô Đan Hồng, quan hệ giữa Vân Lệ Lệ và Quý Vân Vân từ trước đã khá tốt, Phùng Phương Phương hiện giờ dựa vào Quý Vân Vân, cùng mở cửa hàng, có vẻ như còn kiếm được chút tiên lời, đương nhiên cũng nghiêng qua. Quý Mẫu Đan cũng muốn nghiêng qua.

Vì thế, hơi nghiêng về một bên. Năm ngoái Tô Đan Hồng chia cho bọn cô không ít thứ, năm nay chẳng có thứ gì, đến cả một bao táo đỏ cũng đừng nghĩ lấy được từ chỗ cô.

"Năm nay mỗi nhà đều góp, bỏ ra ít tiền mua chút đồ về đi." Hôm nay lúc mấy người các cô đến, Tô Đan Hồng nói như vậy. Hơn nữa năm ngoái de lại không ít thịt heo, cả nhà đều không cần mua, năm nay cô không để lại một miếng thịt cũng không muốn ăn.

Đúng vậy, cô đang biểu đạt sự khó chịu của mình, mà cô cũng không cần mua gạo của họ, khiến cô khó chịu, tương tự, cô khiến họ cũng khó chịu.

"Không phải g.i.ế.c nhiều heo thế a? Phùng Phương Phương lập tức buột miệng thốt ra.

" Đúng vậy, nhiêu heo như thế, nhưng mà em để Kiến Quân bán hết rồi, chị dâu cả ăn thịt heo miễn phí quen rồi à?" Tô Đan Hồng cười ha ha nói.

Sắc mặt Phùng Phương Phương mất tự nhiên, chị ta biết Tô Đan Hồng nhìn chị ta không vừa mắt, bởi vì chị ta đứng chung với Quý Vân Vân.

Nhưng là người ai mà chả vậy? Đều là hướng ve chỗ cao thôi! "Xen Đan Hồng nói kìa, cái này có đáng bao nhiêu, mua: thì mua. Phùng Phương Phương nói.

"Ừ" Tô Đan Hồng nhàn nhạt đáp, sau đó phớt lờ chị ta.

Nói với Vân Lệ Lệ chuyện cửa hàng bên thành phố Giang Thủy: "Gần đây sổ sách lại xảy ra vấn đề, Vân Lệ Lệ, qua tết nói với anh cả em một tiếng, lúc trước nể mặt em mới cho anh cả em qua trông cửa hàng, nếu sổ sách bên kia thật sự không ổn, vậy thay người đi, chị trả không ít tiên lương, một đống người muốn làm. Đây là một cái tát lên mặt Van Lệ Lệ.

Đúng vậy, trước đó quan hệ với Vân Lệ Lệ được xoa dịu, cũng coi như tốt đẹp, nhưng giữa phụ nữ với nhau làm gì có tình hữu nghị chân chính?

Tô Đan Hồng tính tình cởi mở, đương nhiên cũng không khách sáo.

"Chị dâu ba nói phải, lát nữa em gọi điện thoại nói." Sắc mặt Vân Lệ Lệ hơi xấu hổ, nhưng bây giờ cô ta cũng biết, người chị dâu ba này là một nhân vật lợi hại, cô nể mặt là sẽ nể, không nể mặt, có nhiều người như vậy cô cũng có thể khiến bạn khó xử. "Được rồi, cơ thể em không hơi khó chịu, mọi người đi làm việc của mình đi thôi."

Sau khi Phùng Phương Phương đi ra liên khó chịu: "Tính tình đại tiểu thư gì thế, có phải chúng ta lợi dụng cô ta không bằng!"

Vân Lệ Lệ không nói gì.

Quý Mẫu Đan không bị Tô Đan Hồng nhắm vào, nghe vậy liên nói: "Cũng đâu phải, trước kia nhìn là người rộng lượng, bây giờ kiếm được tiền nên tính tình bành trướng?”

Những lời này khiến một đồng bọn nhỏ của Tê Tê nghe thấy, đồng bọn nhỏ này liên đi mách cho Te Tê. Lúc ấy Quý Kiến Quân cũng ở đó, nghe xong những lời này sắc mặt tối sâm.

Khó trách trước kia lúc anh tham gia quân ngũ, vợ anh sẽ sắc bén như vậy, quan hệ với đám chị em dâu không tốt như vậy.

Tất cả đều là một đám sói mắt trắng*, bất kể có đối xử với họ như thế nào, chỉ cần không như ý họ một chút, lập tức không đổi được nửa lời tốt đẹp từ hol

*Sói mắt trắng: chỉ người ăn cháo đá bát

Nhưng người khiến Quý Kiến Quân thất vọng nhất vẫn là mẹ. Bởi vì năm nay trên bàn cơm tất niên, me anh an ủi mấy cô con dâu khác, duy chỉ có vợ anh là mẹ anh không nói một câu!

Quý Kiến Quân chỉ liếc mẹ một cái, vợ anh hiếu thảo như vậy, thế mà thua kém đưa con gái kia của bà?!

Quan hệ vi diệu giữa người lớn, đám trẻ cảm giác nhạy bén nhất.

Ví dụ như Quý Tiểu Đông lớn tuổi hơn chút, nói thẳng ra: "Bà, bà quên hỏi thím ba rồi!"

"Ừ, không hỏi bác bai" Yên Nhi cũng mở miệng.

Cả hai chị em Hiểu Trân, Hiểu Ngọc cũng nhìn về phía bà mình. "Không cần hỏi, thím ba rất tốt, cảm ơn Tiểu Đông quan tâm, năm nay thím ba nghe nói cháu thi được 90 điểm?" Tô Đan Hồng cười hỏi.

"Dạ, nhưng vẫn kém hơn em trai một chút, em ấy thi được đôi một trăm!" Quý Tiểu Đông nói. Thằng bé đang nói đến Nhân Nhân.

eu rất giỏi." Tô Đan Hồng cười nói, lại hỏi Yên nhi: "Năm nay Yên nhi thi được bao nhiêu điểm?"

Thim ba, cháu thi được 95 điểm, đứng thứ hai trong lớp. Yên Nhi trả lời.

Trong cả bữa cơm, Tô Đan Hồng nói chuyện với bọn nhỏ, những người lớn kia, cô một mực không xen mồm vào.

Cơm nước xong xuôi, Quý Kiến Quân liền nói: "Cơ thể em không thoải mái, chúng ta về trước đi." "Vâng." Tô Đan Hồng gật đầu.

Vì thế cuộc trò chuyện đêm giao thừa như thường lệ đã không còn.

Bởi vì lòng người không hòa hợp, đương nhiên không có gì để nói.

Ông Trương ăn cơm tất niên cùng, ông ấy cũng biết một ít việc nhà họ Quý gân đây, đương nhiên sẽ không ở lâu, rời đi cùng Quý Kiến Quân và đám Nhân Nhan.

Cả nhà Quý Kiến Quân vừa đi, sắc mặt cha Quý lập tức đen không thể đen hơn.

"Những hiếu thảo trước kia của Đan Hồng đều cho sói mắt trắng hết cả?" Cha Quý nhìn về phía vợ mình, hoàn toàn thất vọng nói.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 331