trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 337

Chương:0%Toàn bộ:0%Thời gian:0:00Ước tính:~6 phút

40 đồng.

40 đồng, vậy cũng tốt hơn vào nhà máy nhiều, bây giờ vào nhà máy cũng là 40 đồng, quan trọng là xa, chắc chắn sẽ tiêu hao, đến lúc đó lấy về nhà chỉ khoảng 30 đồng, sao so được với nhà mình? Vì thế liên gọi qua.

Quý Kiến Quân đặt ra quy tắc cho chúng nó, mặc kệ trước kia thế nào, nhưng sau khi vào vườn của anh thì phải tuân thủ quy tắc, hơn nữa cũng giữ tay chân sạch sẽ, đặc biệt là mí mắt, không nên nông cạn như vậy.

Tiên lương không phải không thay đổi, sau này tiền lương sẽ nâng cao, bất kể là cưới vợ hay tự tích cóp của hồi môn cho mình, đều có cải

Ba thằng nhóc đều hơi ngại ngùng.

Cô bé kia cũng hơi xấu hổ. Những hộ trong thôn đều tương đối nghèo, trẻ con nhà nghèo đảm đương việc nhà sớm, đối với độ tuổi này của chúng, còn không phải suy nghĩ một chút những chuyện này sao?

Hơn nữa cũng chẳng còn bao lâu nữa, bây giờ 13-14 tuổi, qua 3-4 năm thì cũng hòm hòm.

3-4 nghe thì dài, nhưng bây giờ Dương Đại Nha đã lấy chồng.

Ba năm trước đính ước với Quý Quang Tông, 3 năm nhìn thì dài, nhưng nhìn lại thì giống như chỉ cách một ngày.

Tình yêu của Quý Quang Tông và Dương Đại Nha cũng rất dài, sau ba năm, bây giờ cũng tu thành chính quả. Quý Kiến Quân vẫn luôn coi trọng Quý Quang Tông.

Năm nay Quý Quang Tông từ chức, anh ấy đi nhận thâu mấy hồ sen, tự trông củ sen.

Đây là tự gây dựng sự nghiệp. Về phần Dương Đại Nha, dù đã kết hôn, nhưng cô ấy vẫn kiên trì giúp đỡ ở cửa hàng của chị dâu thứ Tô.

Lúc trước cô ấy kết hôn, chị dâu thứ Tô không chỉ tặng cô ấy hai cái ấm nước, còn cho cô ấy hai cái chăn mới, mặc khác còn có một chiếc tủ đựng quần áo. Cũng là giúp đỡ Dương Đại Nha đầy đủ.

Đồng thời cũng nhìn ra được là chi dau thu To that long yeu thương Dương Đại Nha, cô gái từ nhỏ đã làm ở cửa hàng của cô ấy, nhoáng một cái đã trôi qua nhiêu năm như vậy, cục đá đều do Dương Đại Nha mang lớn.

Dương Đại Nha làm việc cũng hết sức tinh tế, việc trong nhà cơ bản không cần chị dâu thứ Tô nhúng tay, việc ở cửa hàng cũng có thể nhanh nhẹn hỗ trợ, chị dâu thứ Tô rất vừa lòng.

Con người chính là như vậy, cảm tình cũng xuất hiện từ đó, làm gì có chuyện tốt mà không có lý do, đều tích lũy từng chút một.

Không nói tình hình bên Dương Đại Nha, chỉ nói vê bốn người mới lên núi làm việc.

Cô gái nhỏ tên là Quất Tử, ba cậu trai còn lại lần lượt gọi là Trường Tiến, Đại Chí, còn có Kim Tử.

Bốn người không phải người một nhà, nhưng đều cùng thôn. Điêu kiện trong nhà mỗi đứa đều còn kém, nhưng nề nếp gia đình đều khá ổn, tuy có vài chỗ không được như mong muốn, nhưng cơ bản không có trở ngại là được.

Làm gì có gì hoàn mỹ đến vậy?

Nhặt trứng gà, cho de cho gà ăn, còn một ít việc khác không nặng nhọc deu để mấy đứa chúng no làm.

Đừng nhìn người chúng nó nhỏ con, nhưng làm việc rất tốt, bởi vì tuổi này là tuổi tràn ngập sức sống.

Tựa như mặt trời từ từ mọc lên, dù có mây đen tạm thời ngăn cản, nhưng những người sau hoàng hôn như bọn cha Quý có thể so sánh với loại sức sống này.

Ngày qua ngày, tràn đầy năng lượng.

Mà có đôi khi ông Trương cũng xuống núi mang một ít đồ ăn nhẹ lên cho họ ăn, có vài lúc còn giữ họ lại ăn cơm.

Bọn nó cũng thích ăn trên núi, bởi vì ăn uống trên núi khá hơn ăn nhà nhà mình nhiều.

Chẳng qua đó là chuyện thỉnh thoảng, bởi vì thanh niên choai choai ăn uống rất nhiều, tất cả đều đang lớn, tiên lương 40 đồng để bọn họ ăn đủ.

Chỉ có điều sau khi mùa dâu tây cao điểm bắt đầu, Quý Kiến Quân liền nói với cha nuôi, nhận thâu cơm sáng cho mấy đứa chúng nó.

Cơm sáng nấu cháo, kèm trứng gà một ít muối, rau xanh gì đó, chỉ có thế, hơn nữa như vậy đã rất tốt, bởi vì làm việc nhiều, thỉnh thoảng còn có thịt kho ăn. Là bà chủ của họ sai Nhân Nhân mang lên.

Cơm nước xong, ba cậu trai tiếp tục đi hái dâu tây, Quất Tử câm chén đũa, thu dọn đến phòng bếp rửa sạch rồi mới đi.

Không cần ông Trương và cha Quý phải thay nhau rửa, cái này khiến họ đều rất vui vẻ.

Đúng vậy, chén đũa trong phòng bếp trên núi đều là ông Trương và cha Quý thay nhau rửa, ông Trương không ôm đồm hết, đôi khi họ còn lấy cái này làm tiên đặt cược vào cờ tướng.

Để không phải rửa chén, hai ông già cũng đấu trí đấu dũng.

Mua dâu tây cao điểm rất bận rộn, dâu tây ở cả hai vườn trái cây đều chín, tất ca đều phải hái xuống càng sớm càng tốt, nếu không sẽ bị hỏng.

Nhưng có mấy đứa lao động trẻ em ở đây, vậy cơ bản không cần người lớn, dù Tê Tê đưa đám đồng bọn của nó lên núi, cũng không có dâu tây gì để hái.

"Tất cả đêu bị hái, hái sạch sẽ luôn." Tê Te vê nhà nói với mẹ nó như vậy.

Tô Đan Hồng liền cười: "Đây không phải chuyện tốt sao, họ làm việc không trộm, nên khen thưởng họ mới phải."

"Còn khen thưởng gì chứ, đã lấy tiên công roi mà." Tê Te nói.

"Lấy tiền lương là lấy tiên lương, can phai khen thuong thich đáng khác, một người hai viên kẹo sữa cứng thỏ trắng, con mang qua cho họ đi. Tô Đan Hồng cho cậu bé tám viên kẹo sữa, nói.

"Bọn bạn con đều không kiếm được ăn." Tê Tê nhận kẹo sữa, nói như vậy.

"Có thể kiếm chứ, bây giờ nhiêu sâu như vậy, con nói cho các bạn con, bắt được đây chai nước khoáng này, có thể đổi được ba viên kẹo sữa cứng thỏ trắng. Tô Đan Hồng đưa cái chai cho cậu bé cầm, nói như thế.

"Dal" Ánh mắt Tề Te sáng lên: "Trong nhà còn rất nhiều chai!" Cha cậu bé ở ngoài đôi khi quên không mang nước sẽ mua.

"Vậy con phát cho bạn con mỗi đứa một cái." Tô Đan Hồng nói. Te Tê lập tức đi đưa kẹo sữa cho bọn Quất Tử, nói cho họ ngọt miệng.

Sau đó đi báo cho các bạn nhỏ của nó, phát mỗi đứa một chai nước rồi lên núi bắt sâu.

Đối với những đứa trẻ tâm tuổi này mà nói, chỉ cần có ăn, dù là kẹo sữa cứng thỏ trắng thì bọn nó vẫn hết sức vui vẻ giúp đỡ bắt sâu.

Trên núi rất an toàn, lại không phải đi chỗ khác chơi, nên người lớn cũng mặc kệ. Đi lên núi, kiểu gì mà chẳng được ăn một vài quả?

Đúng là có ăn, sau khi chúng nó bắt sâu vê, ông Trường liên cho Te Tê phát kẹo sữa, sau đó gọi chúng nó rửa tay, cho mỗi đứa hai quả dâu tây để khích lệ.

Bọn nhỏ trên núi vô tư không lo, gần đây Quý Kiến Quân quả thật bận đến mức chân không chạm đất.

Bởi vì bên thành phố. Giang Thủy, anh lại mua hai cửa hàng, đều thuê người trông, mà cửa hàng anh cả Vân kia, cũng khiến Quý Kiến Quân thu hồi lại. Nguyên nhân rất rõ ràng, đó là sổ sách lại bắt đầu làm lỗi. Bây giờ Quý Kiến Quân đều trực tiếp thuê người trẻ tuổi bản địa thành phố Giang Thủy làm, tất cả sổ sách đều rõ ràng.

Mức lương như vậy, anh căn bản không lo không thuê được người, hơn nữa mắt nhìn người của anh tốt, người lọt vào mắt anh nói chung đều không đến nỗi nào.

trọng sinh về thập niên 80 làm giàu

Chương 337